Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1137 - Chương 1144: Chân Tình

Chương 1144: Chân Tình

Bất Nộ Tăng hình như không hề phát hiện ra sự khó chịu của Lý Thanh Sơn, cười ha hả nói:“Trước khi rời đi, ngươi nhớ đi đến trong viện tục sự trước, lãnh một bộ trang phục đệ tử tục gia, ghi danh!”“Vâng.

”Lý Thanh Sơn lười nhác đáp.

“Ngươi đi ra ngoài cũng không được lấy tên tuổi của vi sử để làm xằng làm bậy, nếu để vi sư biết, nhất định sẽ không buông tha cho ngươi!”“Được rồi.

”Trong lòng Lý Thanh Sơn mất kiên nhẫn, hắn là loại người thích cáo mượn oai hùm sao?“Trước khi nội viện đệ tử hạ sơn, có thể đánh vào trong cơ thể một đạo Thiên Long Thiền Xướng, có thể cứu mạng trong thời khắc quan trọng, nhưng mà ngươi chỉ là đệ tử tục gia, cũng không có tư cách này.

”Lý Thanh Sơn trừng mắt nhìn, nếu đã không có tư cách thì mắc gì ngươi lại nói ra hả? Hắn chỉ nói“Đã biết, ta đi đây!”Sau đó lập tức quay đầu đi ra ngoài sơn cốc, lại nghe Bất Nộ Tăng ở phía sau nói:“Cho nên nếu gặp được nguy hiểm gì thì cứ báo pháp hiệu của ta ra, có lẽ sẽ có được một chút tình cảm xưa.

Nếu như không có tác dụng thì cứ bóp nát viên tràng hạt lớn nhất trong chuỗi tràng hạt kia, vi sư sẽ lập tức chạy đến, phân trần giúp ngươi.

”Bước chân của Lý Thanh Sơn hơi khựng lại, đột nhiên quay đầu.

Chỉ thấy Bất Nộ Tăng vẫn cứ cười ha hả ngồi ở đằng kia, vẫy tay áo nói:“Đi đi, nghịch đồ!”Bất Nộ Tăng làm sao chỉ có được một chút tình cảm xưa chứ.

Trên mảnh đất Thanh Châu này, dù Lý Thanh Sơn có chọc Thanh Châu Mục, Mặc Hải Long Vương, Bất Nộ Tăng cũng có tư cách phân trần một chút, nếu là loại người thấp hơn một bậc, nghe được tên của ông, đều phải kính trọng Lý Thanh Sơn ba phần.

Chuỗi tràng hạt này thật sự là một lá bùa hộ mệnh, Lý Thanh Sơn liếc nhìn chuỗi tràng hạt trên cổ tay, hành động và lời nói lúc nãy của hắn lại có vẻ có chút hẹp hòi, hắn hít thở sâu, xoay người lại, cúi người thật sâu nói:“Vâng, sư phụ, đồ nhi đi đây.

”Lý Thanh Sơn ra khỏi sơn cốc, nhớ đến lời dặn dò của Bất Nộ Tăng, lại bước lên Đại Phật sơn, đi đến trước Thiên Long Thiền Viên, chỉ thấy một tiểu sa di đang quét lá rụng, bước lên hỏi:“Tiểu sư phụ, xin hỏi Tục Sự viện ở nơi nào?”Tiểu sa di giơ tay chỉ xuống dưới chân nói:“Đó, ở bên dưới kia hết, chính điện ở núi bên kia.

”Lý Thanh Sơn đã chú ý đến từ lâu, dưới chân núi Đại Phật sơn có một đống lớn kiến trúc san sát nối tiếp nhau, kim bích huy hoàng giống như cung điện, gần như có thể bao vây quanh toàn bộ Đại Phật sơn, giống như vạt áo mà Đại Phật rũ xuống đất, cũng chỉ có những nơi đặc biệt như Trấn Ma Điện này mới có thể bị cách xa.

Thì ra mấy thứ đó đều là sản nghiệp của Tục Sự viện, nhưng mà nếu xét về mặt diện tích này thì bất cứ viện nào của Đại Phật sơn đều không có tư cách so sánh với nó.

Ở trong Thiên Long Thiền Viện, Tục Sự Viện không chỉ có diện tích lớn nhất, còn là viện có nhiều tăng lữ nhất, phụ trách rất nhiều chức vụ, một trong số đó chính là phụ trách tiếp đón những người triều bái từ ngàn dặm xa xôi đến, cũng cấp chỗ nghỉ ngơi, ăn uống cho họ, nếu như không có nhiều kiến trúc như thế này, hoàn toàn không thể nào chứa đựng đủ.

Lý Thanh Sơn đi vòng quanh chùa, vừa đi vừa nhìn, càng thêm cảm thán trước quy mô của Thiên Long Thiền Viện, những toàn danh sơn cổ tháp bình thường đều là một ngôi chùa chiền thấp thoáng trong một dãy núi, mà kiến trúc của Thiên Long Thiền Viện lại trải rộng toàn bộ Đại Phật sơn, dù là quy mô kiến trúc của Thanh Hà phủ thành cũng khó mà sánh bằng.

Cuối cùng cũng đi đến bên ngoài chính điện của Tục Sự Viện, dòng người xung quanh dần vắng đi, khác với vẻ ồn ào náo nhiệt của những nơi khác, nơi này có vẻ cực kỳ yên lặng, rừng cây rậm rạp, chim hót líu lo.

Lý Thanh Sơn tản bộ đi vào, cũng không có ai ngăn cản, ở đằng xa nghe thấy có tiếng người vọng đến, bước qua đi kính, đi vào tiền điện, chỉ thấy một nam một nữ đang nhỏ giọng nói chuyện với nhau.

“Vương sư huynh, lần này mang theo quà tặng gì đến cho Vĩnh Tin sư huynh vậy? Có thể cho chúng ta mở rộng tầm mắt không?”Nữ tu sĩ hỏi, nàng trông đã khoảng bốn năm mươi tuổi, lại suy xét đến người tu hành có rất nhiều cách để dưỡng nhanh, tuổi chắc chắn đã không nhỏ, vậy mà vẫn dừng lại ở cảnh giới Trúc Cơ, trên cơ bản kiếp này đã không có cách nào đột phá được nữa.

“Chỉ là một món quà nhỏ, không đáng nhắc đến mà thôi.

”Vương sư huynh kia trông lại càng già hơn một chút, sắc mặt giống như vỏ cây, sau lưng còn đeo một thành trường kiếm.

Tu vi hai người đều là Trúc Cơ, các ăn mặc giống như tăng y, nhưng hình thức lại có chút khác với các tăng y chân chính, trên cổ tay cũng có mang theo tràng hạt.

Lý Thanh Sơn chưa từng che giấu hơi thở, còn chưa đến gần, hai người đã quay đầu lại.

“Vị đạo hữu này từ đâu đến, đến nơi đây là có chuyện gì?”Vị Vương sư huynh kia nhìn thấy Lý Thanh Sơn khí vũ hiên ngang, sắc mặt thong dong, hơn nữa tuổi còn trẻ mà tu vi đã đạt đến Trúc Cơ trung kỳ, không dám chậm trễ, khách sáo nói.

Lý Thanh Sơn đi nhanh đến, vừa chắp tay nói:“Ta đến để ghi danh là đệ tử tục gia, hai vị đạo hữu đến nơi đây để làm gì?”“Chúng là là đệ tử tục gia của Thiên Long Thiền Viện, xin hỏi đạo hữu đã bao nhiêu tuổi rồi?”Vương sư huynh có chút tò mò hỏi.

Bình Luận (0)
Comment