Dù không dám nói là vạn độc bất xâm, nhưng chỉ là một Ngụy Độc hạ độc thì không đả thương được hắn, nếu không với lá gan lớn mật của hắn cũng sẽ không mạo hiểm đến loại nguy hiểm này.
Hiện tại, dù hắn còn cách cửu thiên khoảng cách rất xa, tuy nhiên vẫn chưa thể tu thành bất kỳ biến đổi nào của Thần Ma Cửu Biến, nhưng ở Cửu Châu thế giới này.
cũng có thể nói là thần công tiểu thành!Ngưu ma hổ ma chinh chiến giết chóc, làm cho thể lực của hắn càng ngày càng cường hãn, ý chí ngày càng kiên định.
Linh quy phượng hoàng trấn áp khôi phục, làm cho khí tức của hắn càng ngày càng thuần túy, tâm trí càng ngày càng thư thái, bổ sung cho nhau để tạo thành một chỉnh thể hoàn hảo.
Đó là Lý Thanh Sơn thời khắc này.
“Thanh Sơn, vẫn còn một người!”Tiểu An vung Huyết Hải phiên lên, Thiên Phì lang quân liền bay ra, giống như núi thịt nện về phía Lý Thanh Sơn.
Sau khi vượt qua Thiên Kiếp lần hai, ngưng kết Bạch Cốt Xá Lợi, tuy là tất cả pháp bảo trên người nàng đều theo đó trở nên mạnh mẽ, vận chuyển càng ngày càng như ý, thế nhưng vẫn chưa kịp tiến thêm một bước luyện chế, cho nên rất khó vây khốn tu sĩ Thiên Phì lang quân tu vi cấp này.
Tất nhiên rồi, Thí Phật kiếm vừa ra, giết chết hắn cũng không phải việc khó, nhưng loại chuyện này đương nhiên phải để lại cho Lý Thanh Sơn hưởng thụ.
Thiên Phì lang quân ở trong biển máu đụng loạn, không nghĩ tới nàng lại có pháp bảo tự thành không gian, đang lúc chần chừ chưa biết đi ra ngoài như thế nào, bỗng nhiên lại thấy ánh sáng thiên nhiên, nhưng chỉ thấy một nam tử tóc đỏ mắt đỏ, vô cùng tuấn mỹ đang cười nhìn hắn.
“Tốt!”Lý Thanh Sơn cười nói, lúc này “Lý Thanh Sơn” đã hoàn toàn biến mất, trên đầu là một cặp sừng nhọn cong cong, rõ ràng khắc tên Bắc Nguyệt, đó là tuyên ngôn hắn cố ý lưu lại.
Hắn vung nắm đấm một lần nữa!Đây chính là vũ khí mạnh nhất của hắn, một quyền đánh ra, đánh đâu thắng đó!“Lý Thanh Sơn!? Được được được, ngươi muốn chém tận sát tuyệt, ta sẽ liều mạng với ngươi, ta không tin ngươi cũng có pháp bảo loại không gian!”Thiên Phì lang quân đầu tiên là hơi kinh ngạc, sau đó trong lòng nảy sinh sự ác độc, lại từ một tảng thịt lớn biến thành đại nhục cầu, xoay tròn tốc độ cao, cuồn cuộn nổi lên một cơn lốc xoáy đụng về phía Lý Thanh Sơn.
Ầm ầm!Đại nhục cầu va chạm với Lý Thanh Sơn, lấy Lý Thanh Sơn làm trung tâm, đất đá trong phạm vi mười dặm lập tức rời khỏi mặt đất, bay lên bầu trời, Dã Nhân sơn cũng theo đó chấn động!Một chiêu này của Thiên Phì lang quân thật sự hung hãn, vừa không ỷ lại pháp bảo pháp khí, cũng không có biến hóa ảo diệu gì, chỉ dựa vào một thân thịt mỡ này của mình cùng với linh lực khí lực trong thịt mỡ, áp đảo chính diện kẻ thù, rất có một loại khí phách kiêu ngạo độc đoán!Nhưng rất đáng tiếc, Lý Thanh Sơn cũng đi theo con đường này, bất luận đến lúc nào, ngưu ma đều là căn cơ của hắn, trong đó ẩn chứa sức mạnh và tín niệm ngưu ca truyền thừa.
“Hắn lại dám ngăn cản chính diện! Sức mạnh của hắn lại mạnh đến trình độ này, điều này không thể nào! Dù sức mạnh của yêu vương cũng chỉ như thế, hừ, nhưng chỉ bộc phát được nhất thời, ta xem ngươi có thể chống đỡ đến khi nào!”Thiên Phì lang quân không thể tưởng tượng nổi, sau đó lập tức hạ quyết tâm! Một chiêu này của hắn chính là quyết chí tiến lên, không có đường lui.
Thiết quyền của Lý Thanh Sơn chìm sâu vào trong một thân thịt mỡ của Thiên Phì lang quân, Thiên Phì lang quân điên cuồng vận chuyển công pháp, thịt mỡ run rẩy như sóng biển, giống như miếng bọt biển hấp thu sức mạnh kinh khủng của Lý Thanh Sơn.
“Nhất định phải đè nát hắn, nghiền nát hắn!”Trong lòng Thiên Phì lang điên cuồng rống lên, nhưng sức mạnh của Lý Thanh Sơn cuồn cuộn không dứt.
Trái đất rộng lớn tựa như một người mẹ nhân ái, sủng nịch giao sức mạnh cho hắn, không ai có thể dựa vào sức mạnh thắng được con cưng của hắn.
“Chết đi!”Lý Thanh Sơn quát to một tiếng, giờ khắc này, chẳng những là ngưu ma, còn có hổ ma, linh quy, phượng hoàng, đem bốn loại sức mạnh dung nhập vào trong một quyền này, đánh bay Thiên Phì lang quân ra ngoài, hung hăng va chạm vào vách đá.
Nhưng mà hắn nhìn nắm đấm của mình, lông mày lại nhíu lại, vì Thiên Phì lang quân thế mà lại không chết!Dù sao thực lực vẫn chưa hoàn toàn hồi phục, thời gian cần thiết để sau khi phượng hoàng Niết Bàn thành trường kỳ vẫn chưa qua hết, nếu như không tu thành phượng hoàng biến tầng thứ hai, hắn hiện tại thoạt nhìn hẳn là mới mười bốn mười lăm tuổi.
Nhưng cảm giác hợp nhất bốn loại sức mạnh lại rất tốt, hắn đã bắt đầu chờ mong sức mạnh lúc thực lực hồi phục.
Về phần Thiên Phì lang quân, tặng thêm cho hắn một quyền là được!“Đừng giết ta, ta nguyện phụng ngươi làm chủ!”Thiên Phì lang quân hét lớn, Thiên Phì lang quân mập mạp giống như núi thịt, rõ ràng gầy gò hốc hác đi, hình thể gần với siêu cấp đại mập mạp thoạt nhìn không có dị dạng như vậy.
Nếu như không phải tu hành công pháp đặc thù, có một thân thịt mỡ này ngăn cản thương tổn thì hiện giờ hắn đã bước theo gót Ngụy Độc, bị đành thành mốt đám mưa máu rồi.
Dù miễn cưỡng sống sót, cũng là khắp người bị thương nặng, không còn đường phản kháng nữa.
Thiên Phì lang quân thật sự bị dọa, từ khi hắn biến thành mập mạp tới nay chưa từng nếm qua thiệt thòi lớn như vậy, hoàn toàn không có đường phản kháng.
Đối phương rõ ràng là Bạch Ưng thống lĩnh, nhưng trong một trận chiến đấu vừa rồi, dù có dấu hiệu che giấu áp lực nhưng rõ ràng đều sử dụng yêu khí, hơn nữa cũng không phải nhân yêu hỗn huyết bình thường, luồng yêu khí tinh thuần kia có thể so với yêu vương.
Ánh mắt hắn dừng ở cặp sừng cong trên đầu kia, trong mắt bỗng nhiên lộ ra vẻ vô cùng kinh dị - Bắc Nguyệt!Long Vương Mặc Hải - một trong thập phương yêu vương đuổi giết nhất yêu mấy vạn dặm, mãi đến lúc vào cảnh địa Vụ Châu mới đánh chết hắn.
Tuy rằng cách Nam Cương rất xa, nhưng sự kiện lớn như vậy lại lưu truyền rất rộng rãi trong con đường tu hành cao tầng.
Thiên Phì lang quân cũng nghe nói, mà yêu quái bị đuổi giết kia hình như gọi là Bắc Nguyệt.
“Tên mập, ngươi đã từng nghe qua hai chữ này?” Lý Thanh Sơn lập tức phát hiện.
“Không có.
Ta không biết nó có nghĩa là gì!” Thiên Phì lang quân nói, nói cái gì cũng không dám thừa nhận, trong đó hiển nhiên có một bí mật lớn, nếu bị Lý Thanh Sơn này nhìn thấu, chắc chắn sẽ bị giết người diệt khẩu.
“Từng câu từng chữ của ngươi đều là nói dối, ngươi có tin ta một quyền đấm chết ngươi hay không!” Lý Thanh Sơn nói.
“Vâng vâng vâng, ta có nghe thoáng qua ở đâu đó rồi.
” Thiên Phì lang quân bò rạp trên mặt đất.
“Quên đi, ngươi nói muốn phụng ta làm chủ, cũng không thể nói ngoài miệng được.
”“Ta nguyện ý lập lời thề độc, từ nay về sau sẽ phụng Bạch Ưng thống lĩnh Lý Thanh Sơn làm chủ, trung thành tận tâm, vạn chết không từ, nếu như vi phạm lời thề, ruột xuyên bụng nát, chết không toàn thây, vĩnh viễn chịu khổ luân hồi.
” Thiên Phì lang quân giơ tay lên, nghiêm túc nói.
“Ngươi coi ta là con nít sao, ta đếm mười tiếng, ngươi phải cho ta một phương thức để ta chấp nhận, không thì phải chịu chết!”Lý Thanh Sơn dùng một cước giẫm lên đầu hắn, đầu óc hắn có bệnh mới có thể tin tưởng lời thề độc của ma tu nói.
“Ở trong Dã Nhân sơn hẳn là có một quyển 'Huyết Thệ Thư'.
” Tiểu An nói.
Huyết Thệ Thư là một kiện pháp bảo cực kỳ nổi danh ở Nam Cương, tuy là không có bất kỳ sức chiến đấu nào, chỉ có thể dùng để viết lời thề, nhưng sức ràng buộc cực mạnh, một khi vi phạm lời thề thì sẽ bị huyết thệ cắn trả, hồn phi phách tán, gần như là một loại nguyền rủa cường đại, cũng là căn cơ mà Quần Ma quật lấy đó để thành lập, duy trì sự tín nhiệm cơ bản nhất giữa động chủ.
Tiểu An đọc sách điển tịch của Ưng Lang vệ, cuối cùng lựa chọn Dã Nhân sơn làm mục tiêu thứ nhất, phần lớn là vì lấy được quyển Huyết Thệ Thư này.
Nếu như không ngoài dự đoán, chuyến đi Vụ Châu lần này, vật này sẽ có tác dụng tương đối quan trọng.
“Cái này tuyệt đối không thể nha, nếu lời thề trên Huyết Thệ Thư bị cưỡng ép xóa đi, ta cũng sẽ bị phản phệ mà chết!”Trong lòng Thiên Phì lang quân cả kinh, vốn hắn chỉ dự định lừa gạt cho qua rồi sau đó tìm cơ hội chạy trốn.
Núi xanh còn đó không sợ không có củi đốt, nhưng nếu là thề với Huyết Thệ Thư, vậy thì thật sự phiền phức rồi.
“Các ngươi lập ra huyết thệ phải cùng nhau chống lại kẻ thù bên ngoài.
Hiện tại ngươi phản bội đầu hàng địch lại không bị cắn trả mà chết.
” Tiểu An lại nói.
Thiên Phì lang quân á khẩu không nói nên lời, hắn chắc chắn không phải thật lòng muốn phụng Lý Thanh Sơn làm chủ, cũng không có hành động phản bội thực chất.
Chỉ là dùng kế hoãn binh, đương nhiên không tính là vi phạm huyết thệ, cái này hình thành một nghịch lý, nếu hắn thật sự trung thành với Lý Thanh Sơn, chính là vi phạm huyết thệ, chỉ có một con đường chết.
Nếu chỉ trung thành bằng lời nói, lòng trung thành của hắn là vô nghĩa và không thể nào cam đoan.
“Đã như vậy, ta sẽ không để ngươi bối rối, cho ngươi thống khoái là được rồi!”Dưới chân Lý Thanh Sơn dùng sức.
“Không, vẫn còn một cách, ta có thể giúp ngươi phá trận.
Đại động chủ Vu Vô Phong đang bế quan trên núi, thực lực của hắn vượt xa ta, nếu như hắn không đi ra, các ngươi sẽ không làm gì được hắn.
”“Thì ra vẫn còn một người ở trên núi, động tĩnh lớn như vậy, hắn sớm nên nghe thấy rồi chứ! Hiện giờ vẫn không đi ra, đang trốn ở trong động phủ phát run sao?”Lý Thanh Sơn nói.
“Thiên Phì lang quân, ngươi thật sự dám giúp họ phá trận? Không sợ huyết thệ cắn trả sao?”Một giọng nói lạnh như băng theo gió bay tới.
Lý Thanh Sơn nhìn lại, trên ngọn núi, một nam tử tóc bạc khuôn mặt trong trẻo, đeo kiếm mà đứng, tay áo vạt áo đều rách nát không thôi, phấp phới theo gió.
“Vu Vô Phong, ngươi ngồi nhìn bọn ta bị giết, lại không ra tay tương trợ thì không sợ huyết thệ cắn trả sao?” Thiên Phì lang quân giận dữ quát.
“Chỉ là huyết thệ cũng muốn trói buộc Vu Vô Phong ta, Thiên Phì lang quân, ngươi vì Quần Ma quật ta thành thật mà chết đi! Còn ngươi, Lý Thanh Sơn hay còn gọi là Bắc Nguyệt, nếu ngươi chịu ngoan ngoãn phục tùng mệnh lệnh của ta thì thôi, nếu không ta sẽ tuyên bố thân phận này của ngươi ra ngoài, nếu Long Vương Mặc Hải biết kẻ thù còn sống trên đời, có thể sẽ rất không vui đấy!” Vu Vô Phong nói.
“Lý thống lĩnh, ta sẽ phá vỡ pháp trận cho ngươi, giúp ngươi đánh chết gã Vô Phong này!”Thiên Phì lang quân điên cuồng gầm lên, đột nhiên đứng dậy, đôi tay mập mạp liên tục vung lên Dã Nhân sơn, từng tòa đại trận liền vận chuyển, hào quang toả sáng, nhưng dưới sự khống chế của Thiên Phì lang quân lại có xu hướng tán loạn.
Lúc này, một Huyết Thủ ấn bỗng nhiên khắc ở ngực Thiên Phì lang quân, hắn điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi, bay ngược ra ngoài, mỗi một lỗ chân lông đều tràn ra máu tươi, chớp mắt đã biến thành một người toàn máu.
Biến hóa cực nhanh đến nỗi ngay cả Lý Thanh Sơn cũng chưa kịp phản ứng - là Huyết Thệ Thư phát huy tác dụng!Nhưng mà Thiên Phì lang quân xoay người lại ngồi dậy, lau chút máu tươi trên mặt đi, tiếp tục phá trận, chỉ là thân hình đã gầy đi rất nhiều, thoạt nhìn đã giống như người mập bình thường.
“Ngươi thế nhưng cũng.
” Vu Vô Phong kinh hãi thất sắc.
“Vu Vô Phong, chuyện ngươi có thể làm được chẳng lẽ ta làm không được, ngươi muốn ta chết, vậy xem ai chết trước đi!” Thiên Phì lang quân miệng đầy máu tươi nhe răng cười nói.
“Này, huyết thệ của các ngươi hình như không có tác dụng gì nha!” Lý Thanh Sơn gãi gãi đầu.
Thì ra dù Huyết Thệ Thư có sức ràng buộc rất mạnh, nhưng một quyển Huyết Thệ Thư trong Dã Nhân sơn lại là vật vô chủ, các động chủ ai cũng sẽ không yên tâm để cho người khác luyện hóa pháp bảo này nên phong tỏa nó ở trong bụng núi.
Nếu có động chủ mới gia nhập, ít nhất cần hơn một nửa số động chủ đồng ý, sau đó liên thủ mới có thể mở ra cấm chế.
Về bản chất, Huyết Thệ Thư cũng không phải là biểu tượng công bằng công chính gì đó, mà là do ma tu thượng cổ chuyên môn luyện chế ra, một loại công cụ khống chế kẻ địch, dù được đặt ở sâu trong Dã Nhân sơn có linh khí nồng đậm, vẫn duy trì sức ràng buộc cường đại.
Thế nhưng với tu vi của Vu Vô Phong, chỉ cần hao phí hết sức công phu là có thể loại trừ chút nguyền rủa của Huyết Thệ Thư.
Tuy Thiên Phì lang quân này tu vi kém một chút, nhưng cũng có thể làm uy lực nguyền rủa phai nhạt đến trình độ có thể thừa nhận.
Nếu là bị người luyện hóa khống chế trong tay, làm sao sẽ cho họ cơ hội này, vừa mới lộ ra loại khuynh hướng này đã lập tức tiến hành trừng phạt, một kiện pháp bảo không có chủ nhân thì cuối cùng khả năng phát huy ra uy lực vẫn là có hạn.
Pháp trận trùng trùng điệp điệp phát ra linh quang, rất nhanh đã ảm đạm xuống, với tư cách là nhị động chủ của Quần Ma quật, Thiên Phì lang quân nắm rõ những pháp trận này như lòng bàn tay, cộng thêm có được quyền khống chế, hắn muốn phá trận quả thực đơn giản như cầm chìa khóa mở cửa nhà mình.
Coi như Vu Vô Phong đứng ở thế bất bại, sắc mặt cũng trở nên xanh mét, liều mạng duy trì vận chuyển pháp trận, hào quang pháp trận lúc thì sáng ngời lúc thì ảm đạm, hai luồng sức mạnh giằng co.
Cánh chim Lý Thanh Sơn nhảy múa, hóa thành một luồng hỏa quang phóng lên cao, một đầu xông vào sâu trong sơn cốc, pháp trận trùng trùng điệp điệp kia giống như muốn tiến hành ngăn cản hắn, nhưng lúc tiếp xúc với hỏa quang trên người hắn lại tan tành, vỡ thành từng mảnh.
Dù Vu Vô Phong có thể miễn cưỡng giữ cửa đứng vững, nhưng cánh cửa không có khóa, Lý Thanh Sơn dùng một cước là có thể đá văng ra, một quyền đánh về phía đỉnh núi chỗ Vu Vô Phong:“Ngươi tên là Vu Vô Phong đúng không?”“Đúng vậy!”Vu Vô Phong ngạo nghễ nói, trường kiếm sau lưng tất nhiên đã ra khỏi vỏ.
Trong phút chốc, giữa trời đất đều là một mảnh ánh sáng trắng xóa, kiếm khí tràn ngập trong đó, có mặt khắp nơi.
Bạch Hồng Quán Nhật!“Pháp bảo!”Ánh mắt Lý Thanh Sơn ngưng tụ, không hổ là đại động chủ Quần Ma quật, thì ra đúng là một gã kiếm tu, tu vi đã vô hạn tiếp cận cánh cửa Thiên Kiếp thứ ba, kiếm đạo còn mạnh hơn ta, trong tay còn có một kiện pháp bảo trường kiếm như vậy, nếu đơn đả độc mã mà đánh, muốn thu phục hắn thật đúng là không dễ dàng!Tay kết kiếm quyết, tiện tay dẫn một cái, một long ảnh bay vút ra, xuyên qua bạch quang mờ mịt, chạm vào luồng Bạch Hồng kia.
Trong điện quang hỏa thạch, hai kiếm đánh nhau vô số lần, long ảnh bị bức lui, Bạch Hồng cũng ảm đạm vài phần.
Thiết quyền phá không kéo tới, tràn ngập trong mắt Vu Vô Phong, trong đó ẩn chứa khí ngưng tụ, lại tựa như đập xuống một tòa núi lớn.
Vẻ mặt Vu Vô Phong nghiêm trọng, mới vừa rồi còn yêu lặng đứng quan sát, trong lòng đã thán phục, nhưng tự mình giao thủ mới cảm giác hắn thật sự là mạnh thái quá, kỳ kiếm pháp tuy cũng không tệ lắm, nhưng ở trước mặt hắn cũng chỉ là không tệ mà thôi, quyền kình của hắn mới là hung khí thật sự khủng bố, làm cho người ta cảm giác không thể nào kháng cự chính diện.
Không được, không thể hiếu chiến nữa, nếu không hôm nay thật sự sẽ nguy hiểm đến tính mạng!Ầm ầm!Loạn thạch bay tung tóe, khói bụi tràn ngập, trên ngọn núi bị đánh ra một cái lỗ hổng.
Một luồng kiếm quang màu trắng lao ra bụi khói, Vu Vô Phong nhân kiếm hợp nhất, sau đó dùng tốc độ như sấm sét bỏ trốn về phương xa, lại không chút do dự lựa chọn chạy trốn.
“Lý thống lĩnh, tuyệt đối đừng để hắn chạy thoát, nếu không hậu hoạn của chúng ta sẽ rất khó lường!”Thiên Phì lang quân siết chặt hai nắm tay, lớn tiếng kêu lên, vẻ mặt sảng khoái, khóe mắt nhanh chóng liếc nhìn bóng lưng Tiểu An, trong lòng hắn hiển nhiên không kích động như vẻ ngoài, mục đích lớn nhất vẫn là muốn lấy Vu Vô Phong làm mồi nhử, hấp dẫn hai người này đuổi giết, sau đó lại nhân cơ hội chạy trốn.