Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1414 - Chương 1423: Buông Bỏ

Chương 1423: Buông Bỏ

Nếu ở trước niết bàn, linh quy huyền giáp này ngoại trừ làm hắn phân tâm và lãng phí yêu khí của hắn ra thì chẳng có bất cứ tác dụng phòng thủ nào, một khi sức mạnh chênh lệch đến trình độ nhất định, dù kỹ xảo có cao minh cỡ nào thì cũng trở thành một trò xiếc nhàm chán.

Nhưng mà bây giờ lại không giống nhau, Hỏa Diễm Cự Thần điên cuồng tấn công, ngọn lửa trên cơ thể đã tối đi một chút so với lúc ban đầu, cơ thể đều thu nhỏ đi một ít, tuy rằng vẫn cao lớn hơn Lý Thanh Sơn rất nhiều, nhưng rõ ràng sức mạnh đã tụt xuống.

Đây chính là điểm yếu lớn nhất của Hỏa Diễm Cự Thần, tuy rằng ở thời kỳ đỉnh cao nó có thể sánh bằng Long Vương Mặc Hải, nhưng dù sao cũng không phải là một vật sống, sức mạnh của nó sẽ bị tiêu hao.

Vốn dĩ cái này cũng không coi như là điểm yếu, nếu ở trên Cự Hạm Đảo đầy dung nham, địa hỏa hừng hực thì Hỏa Diễm Cự Thần có thể duy trì thời gian chiến đấu rất lâu, gần như là tồn tại có thể nghiền áp, hủy diệt hết tất cả mọi thứ.

Nhưng mà ở trong tu la tràng này lại không có cơ hội để bổ sung sức mạnh, dùng bao nhiêu sẽ ít đi bấy nhiêu.

Lý Thanh Sơn cũng dựa vào phán đoán này mới dám kéo nó vào trong tu la tràng tử chiến một trận, không tiếc niết bàn trùng sinh một lần, cũng là vì muốn tiêu hao sức mạnh của Hỏa Diễm Cự Thần, nếu không thì tuy rằng hắn rất hiếu chiến, nhưng cũng không muốn đi chịu chết!Tuy rằng Hỏa Diễm Cự Thần đã bị suy yếu đi một ít sức mạnh, nhưng vẫn có thể nghiền áp Lý Thanh Sơn như cũ, phần thắng của hắn còn chưa đến mười phần trăm!Nhưng dù phần thắng có thấp cỡ nào cũng hoàn toàn khác với không có cơ hội chiến thắng, đặc điểm rõ rệt nhất chính là các loại thần thông của hắn bắt đầu có thể phát huy tác dụng!Trong nháy mắt vừa rồi, dù Huyền Giáp Linh Quy chỉ ngăn chặn tức thì, nhưng lại phản xạ làm cho một bộ phận bị thương, uy lực của cự thần hoả diễm đánh vào người hắn, ít nhất phải hao tổn ba phần mười thì hắn mới có thể tiếp nhận được.

“Nếu lại bị oanh giết một lần nữa thì thật sự đã chết rồi, nhưng đây mới gọi là trận đấu sinh tử thật sự.

Hắn biết mình có thể sống lại nên luôn mang theo ý nghĩ chạy trốn, vậy sao có thể đột phá hổ ma ngũ trọng đây?”Lý Thanh Sơn phát ra tiếng hổ gầm cuồng liệt, đôi mắt lại trở nên trầm tĩnh như biển sâu, đột nhiên, hắn thấy quỹ tích vận mệnh trong bóng tối.

Trong nháy mắt, cự thần hoả diễm giết tới trước mặt, ngọn lửa cháy điên cuồng, sóng nhiệt tuôn trào!“Thấy rồi!”Ánh mắt Lý Thanh Sơn chợt lóe lên, thấy trên người cự thần hoả diễm hiện lên một hư ảnh nặng nề, tay trái nắm thành quyền, tay phải giương thành móng vuốt, giương cung mà không bắn, nguy hiểm nhất chính là song long dưới chân bay vụt tới muốn quấn lấy hai chân hắn.

Trong lòng hắn trầm xuống, nếu chờ cự thần hoả diễm thật sự ra tay thì muốn né tránh cũng không thể, một khi lại bị bắt chỉ có kết quả là bị lửa thiêu đến chết.

Nhưng trong nháy mắt, hư ảnh biến thành hiện thực, quả nhiên là cự thần hoả diễm ra tay như thế, trong cuồng bạo vô tận mới bày ra bản năng chiến đấu cường đại.

“Sức hút của mặt đất!”Giữa Lý Thanh Sơn và cự thần hoả diễm bỗng nhiên xuất hiện một lực hấp dẫn mạnh mẽ, cấp tốc rút ngắn khoảng cách ép sát vào trong ngực cự thần hoả diễm, làm cho sát chiêu của cự thần hoả diễm thất bại ngay lập tức, một trảo móc về phía ngực.

“Hổ Ma Đào Tâm!”Ngực và bụng của cự thần hoả diễm tuôn trào hoả diễm, phun ra từng viên Hỏa Lưu Tinh, liên tục va chạm vào người Lý Thanh Sơn.

Ngọn lửa bắn mạnh, trong tiếng nổ vang, Lý Thanh Sơn lại bị đánh bay ra ngoài, vết bỏng trên ngực sâu đến nỗi có thể thấy được xương.

Nhưng hắn lại mỉm cười:“Thì ra ngươi cũng có điểm yếu!”Lý Thanh Sơn đột nhiên giang cánh phượng hoàng ra, xông thẳng lên trời, chỗ đứng ban đầu biến thành một biển lửa nham thạch nóng chảy, cự thần hoả diễm đứng ở trong đó, nhìn lên trời điên cuồng rống lên, khống chế hỏa long, bay lên trời.

Vết nứt đen kịt và hoả diễm nóng rực không ngừng đan xen trên bầu trời.

Hai bóng dáng khổng lồ bay lượn trên bầu trời, rượt đuổi chém giết, đột nhiên đến gần rồi lại đột nhiên tách ra.

Tu La tràng trong phạm vi mấy trăm dặm này thật sự quá nhỏ, đối với họ mà nói, gần như chỉ giống một cái lồng lớn, hoàn toàn không cho phép bất kỳ bên nào đào thoát.

Lý Thanh Sơn tự biết mình vẫn chưa đủ thực lực cứng đối cứng với cự thần hoả diễm, dựa vào linh quy bám toán, mỗi lần đoán được tiên cơ của địch luôn ở thời điểm quan trọng hóa giải nguy hiểm, lúc thì tiến hành một vài phản kích.

Thủy Thần Ấn trong cơ thể cuồn cuộn không ngừng truyền linh lực tích luỹ trong đại trạch Vân Mộng ra, mới có thể duy trì đủ yêu khí.

Nhưng ý niệm tiêu hao lại không thể nào bù đắp, dù thuật bói toán tiên cơ của địch lợi hại nhưng không thể nào duy trì quá lâu, đặc biệt là trong cuộc chiến ác liệt thế này.

Thức hải mơ hồ kích động, xuất hiện ngàn vạn gợn sóng.

Nếu không phải cự thần hoả diễm cũng không phải là người tu hành thật sự, chỉ là nhân vật ẩn chứa một tia khí tức hỏa thần mạnh mẽ.

Nếu đổi lại là bất cứ một đại tu sĩ nào cũng có năng lực bói toán quấy nhiễu, hiện tại linh quy hoàn toàn không có cách nào tính toán.

Trừ phi là đạt tới trọng thứ năm, lại vượt qua ba lần Thiên Kiếp mới có thể hình thành áp chế, bài trừ quấy nhiễu.

Bình Luận (0)
Comment