Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1421 - Chương 1430: Liên Thủ

Chương 1430: Liên Thủ

Cự Hạm đảo thiêu đốt, mây hồng xếp chồng lên nhau, Thôn Hoả nhân tàn bạo.

Ký ức lập tức hồi sinh, Cộng Uyên bỗng nhiên phát hiện mình đang bị một nam nhân ôm lấy, không khỏi rất xấu hổ, giãy giụa muốn thoát thân!Thắt lưng căng thẳng, một luồng sức mạnh rất lớn không thể nào kháng cự, ngược lại bị ôm chặt hơn, dán chặt vào thân hình cường tráng của nam nhân, bên tai truyền đến một giọng nói mệnh lệnh: “Đừng lộn xộn!”Đường đường là nữ vương giao nhân, sao có thể nghe theo mệnh lệnh của người khác, huống chi còn là một nhân loại.

Nhưng giống như bị ma xui quỷ khiến, nàng không giãy giụa nữa, tùy ý để Lý Thanh Sơn ôm.

“Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra vậy?” Cộng Uyên lấy tay đỡ trán, cũng cảm thấy vô cùng kỳ quái, dù sao nàng cũng không phải là tiểu nữ nhân bị nam nhân ôm thì đầu óc rối bời, suy nghĩ nhanh chóng rõ ràng, nhận ra một thân Ma Khải này: “Ngươi là.

Lý Thanh Sơn?!”“Có chuyện gì thì chờ lát nữa rồi nói sau, khai mở tinh thần rồi liên thủ với ta, phải làm thịt ba tên khốn khiếp này trước rồi nói sau!”Lý Thanh Sơn trầm giọng nói, bây giờ hắn cũng không có tâm tư chiếm tiện nghi gì, tuy là cảm giác ôm Cộng Uyên cũng không tệ lắm, nhưng điều quan trọng hơn vẫn là giúp nàng ổn định tâm thần, khống chế luồng sức mạnh khổng lồ từ trong Quy Khư truyền đến, phản qua một kích.

“Được!” Cộng Uyên hơi ngẩn ra, đương nhiên hiểu được tình hình nặng nhẹ, hơn nữa vừa rồi lúc ý chí của nàng gần như bị Quy Khư đồng hóa, Lý Thanh Sơn đã “thừa dịp hư mà vào”, linh quy xuất hiện trong thức hải của nàng chính là ý niệm của Lý Thanh Sơn biến thành, cho nên nàng mới theo bản năng nghe theo mệnh lệnh của hắn.

Nàng biết rõ chỉ dựa vào sức mạnh của bản thân thì hoàn toàn không đủ khống chế luồng sức mạnh này, dứt khoát hoàn toàn khai mở tâm thần, tùy ý để Lý Thanh Sơn chi phối.

Trong nháy mắt, khí tức của họ dung hợp, ý niệm dây dưa vô cùng phù hợp, tiến vào một loại trạng thái tương tự như song tu.

Tiểu An phồng má lên, đầu đập vào ngực Lý Thanh Sơn một cái.

Biểu cảm của Cộng Uyên trở nên hoảng hốt, nàng vốn tưởng rằng sẽ cực kỳ khó chịu, nhưng vừa hay ngược lại, nàng cảm thấy bình yên và yên tĩnh trước nay chưa từng có, Quy Khư cũng không còn khủng bố như vậy nữa.

Lý Thanh Sơn nhếch mép cười với Tiểu An, cũng cảm thấy thư thái dễ chịu, tựa như sau nhiều năm bôn ba bên ngoài thì cuối cùng cũng về đến quê hương.

Khí tức Quy Khư xâm nhập vào yêu đan, lĩnh ngộ về Linh Quy Trấn Hải Quyết lại sâu thêm một tầng.

Vì là cố hương của Linh Quy và là nơi an nghỉ vĩnh hằng, nên Quy Khư và Linh Quy thật sự quá phù hợp.

Cộng Uyên cần Lý Thanh Sơn giúp nàng củng cố tâm thần, loại bỏ tâm ma, sao Lý Thanh Sơn không cần sức mạnh Quy Khư của Cộng Uyên đây?Khối cầu xanh thẫm bỗng co lại, chỉ còn to bằng một nửa lúc ban đầu và biến thành màu đen kịt.

Kê Trường Phong dốc sức thoát thân ra, há to miệng hít thở mà cảm thấy sợ hãi không thôi, hắn không bao giờ muốn trải nghiệm cảm giác nghẹn thở kia lần thứ hai.

Ba vị Thôn Hỏa Nhân Vương cũng không kịp để ý đến Kê Trường Phong, tuy vẫn chưa hiểu rõ chuyện gì đã xảy ra, nhưng trong lòng cảm nhận được nguy hiểm ngày càng nồng đậm nên liếc mắt nhìn nhau một cái, sau đó cùng ra một quyết định.

“Rút lui!”“Ở lại!”Giọng nói của Lý Thanh Sơn truyền đến từ trong mây khói khắp bốn phương tám hướng, từ trong khối cầu đen kịt, cuồn cuộn mênh mông, vang khắp đất trời.

Ráng mây rực lửa trên bầu trời bỗng phun trào cuồn cuộn, áng mây hợp thành hình một bàn tay khổng lồ ngàn trượng rồi vỗ một chưởng xuống dưới, tựa như một đòn dồn sức của cự thần ở xa xôi, bao phủ và trấn áp tất cả!“Cử Hỏa Thiêu Thiên!”Ba vị Thôn Hỏa Nhân Vương đồng thời giơ Thần Hỏa lệnh lên cao, một tiếng cheng vang lên, mũi nhọn va chạm vào nhau, liệt diễm từ mặt đất tụ lại trên người họ rồi xông thẳng lên trời.

Ầm!Cự chưởng mây khói ập lên một lớp bình phong vô hình, sau khi chấn động dữ dằn thì mây khói cũng tán loạn.

“Hừ, quả nhiên chỉ được cái mã, hả?”Chúc Phần còn chưa dứt lời thì thấy một dòng nước lộ ra và tạo thành cự chưởng sau khi mây khói nát tan, tuy rằng đã nhỏ hơn nhiều nhưng cũng không ngừng ngưng tụ, gắt gao đè lên trên bình phong vô hình, ép xuống từng tấc từng tấc một.

Âm thanh vỡ tan tành vang khắp trời đất.

“Làm tốt lắm, chính là như vậy, trước hết phải phá phong tỏa giới vực của họ!”Lý Thanh Sơn trò chuyện với Cộng Uyên, như này còn nhanh hơn truyền âm, gần như chỉ cần nghĩ thôi là bên kia đã cảm ứng được, đây chính là cái gọi là “tâm linh tương thông”.

Xét về bản chất thì nguồn sức mạnh vô cùng to lớn này vẫn thuộc về Cộng Uyên, là sức mạnh mà nàng dùng Thâm Uyên Chi Tâm dẫn ra từ Quy Khư.

Chỉ là nàng không có năng lực điều động nó, mà Lý Thanh Sơn muốn điều động thì cần nàng phối hợp tuyệt đối, bằng không thì khó mà có thể thi triển như ý, dù sao thì nguồn sức mạnh này cũng quá lớn.

“Lý Tiểu Nhị, còn cần ngươi nói à, ta tự biết phải làm gì!”Cộng Uyên hơi bất mãn, nàng vẫn không quen bị người khác sai khiến như vậy.

“Biết là tốt rồi, vậy thì đừng có nghĩ linh tinh nhiều như vậy, lại còn tích trữ nhiều phòng bị và bất mãn như thế, loại bỏ tất cả cho ta!”Lý Thanh Sơn quát lên, chỉ với trình độ hiện tại thì không thể đánh lại ba Thôn Vương Hỏa Nhân này, đánh bại và tiêu diệt hoàn toàn không cùng một cấp độ khó.

Bình Luận (0)
Comment