Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1466 - Chương 1475: Điều Khiển Gió Bão

Chương 1475: Điều Khiển Gió Bão

Tiếng nói của Cộng Uyên truyền khắp vùng biển này:“Ngay ngày hôm nay, phá Hỏa Dung Sơn, diệt Thôn Hỏa Nhân!”Bên trong Thủy Tinh Cung, hàng ngàn hàng vạn giao nhân cùng nhau kêu to:“Phá Hỏa Dung Sơn, diệt Thôn Hỏa Nhân!”Ba giao nhân vương nhìn nhau, đều có chút phấn chấn, đuổi theo sát phía sau.

Mấy nghìn chiến sĩ giao nhân đã chờ từ lâu cũng lao ra khỏi Thủy Tinh Cung, xếp thành chiến trận, đi theo vương giả xuất chinh.

Trên một tòa tháp nhọn, Nam Hải Thần Ni nghiêm khắc nói:“Nhất Ý, nếu ngươi nhất định phải đi, ta cũng không cản được ngươi, nhưng không được cách ta quá xa, biết chứ?”“Vâng, đại sư.

”Tiểu An đã hạ quyết tâm, chuẩn bị chỉ dùng Thiên Long Thiền Xướng để lược trận.

Nam Hải Thần Ni hài lòng gật đầu, dẫn theo Tiểu An đuổi kịp chiến trận của giao nhân.

Lý Thanh Sơn một thân một mình lao ra khỏi mặt biển, một bức họa cuộn tròn vô cùng tráng lệ mở rộng trước mắt hắn.

Biển rộng như nổi giận, sóng to gió lớn, trùng trùng điệp điệp.

Bầu trời dường như cũng giận theo, mưa to như trút, tiếng sấm như rông.

Trong lòng không khỏi vui sướng, không kìm chế được hét dài, vỗ mạnh đôi cánh chim phong thần, tung người lao vào bên trong gió lốc.

Kê Trường Phong khống chế cơn gió bão, chạy như bay vào bên trong gió lốc, áo xanh tóc bạc bay phấp phới, khi thì múa may một ít cờ Phi Liêm, từng luồng gió mạnh gào thét mà đi.

Tuy rằng hắn luôn tự xung là Trường Phong Vương, nhưng nếu so sánh với sức mạnh của toàn bộ cơn gió lốc thì vẫn vô cùng nhỏ bé không đáng kể, nhưng hắn lại biết rõ tập tính của gió, mấy ngày qua vẫn luôn theo dõi quan sát được quá trình sinh thành và khuếch trương của gió lốc, mỗi một cỗ gió mạnh chém ra đều đánh trúng điểm quan trọng, vô cùng xảo diệu thay đổi hướng của gió lốc, tuy rằng chỉ có thể thay đổi chút xíu, nhưng mà nếu đã đến quy mô vạn dặm thì cũng coi như hơn ngàn dặm.

Đột nhiên chợt nhìn thấy một bóng người bay vút vào bên trong gió lốc, gió lốc rít gào không chỉ không ảnh hưởng đến tốc độ của hắn, ngược lại càng làm hắn nhanh nhẹn hơn, trong chớp mắt đã bay đến khu vực gần đó.

“Tới rồi!”Kê Trường Phong vô cùng kinh ngạc nhìn Lý Thanh Sơn, vốn tưởng rằng Lý Thanh Sơn nói có thể giúp hắn một tay cũng chỉ là nói cho có mà thôi, nhưng mà năng lực khống chế gió của Lý Thanh Sơn đã vượt xa những gì hắn tưởng tượng.

“Tới rồi!”Lý Thanh Sơn gật đầu.

Kê Trường Phong chỉ hơi chỉ dạy một chút, Lý Thanh Sơn lập tức biết rõ phải làm thế nào để ảnh hưởng đến cơn gió lốc này, há miệng phun ra một luồng xuy tức, lao ra ngoài hơn mười dặm, không hề thua kém gì với cơn gió mà Kê Trường Phong dùng cờ Phi Liêm tạo ra, ngược lại còn có chút dễ điều khiển khống chế hơn.

Yêu quái không hiểu được nhiều pháp thuật như con người, nhưng lại có được ưu thế bẩm sinh trong việc nắm giữ thiên phú thần thông.

Hổ ma khống chế gió cũng tương đương với việc linh quy khống chế thủy, mà hiện tại hổ ma đã đạt đến tầng thứ năm, còn mạnh hơn cả linh quy.

“Tốt lắm!”Kê Trường Phong cũng không khỏi khen ngợi, vốn hắn cảm thấy muốn khống chế phương hướng của cơn gió lốc này còn sẽ có chút khó khăn, chỉ là hắn vì muốn báo thù nên không thiết tất cả.

Hiện tại lại có viện binh cực mạnh, lập tức chắc chắn có thể thành công.

Hắn dùng phương pháp truyền niệm, bắt đầu giải thích chỉ dạy tỉ mỉ kỹ càng hơn cho Lý Thanh Sơn:“Nếu cơn gió lúc nãy lại lệch về hướng đông nam thêm năm mươi trượng, nương theo thế xoay tròn để xâm nhập vào bên trong cơn gió lốc.

”Dù sao Kê Trường Phong đã sinh sống ở trên Nam Hải hơn ngàn năm, cực kỳ hiểu biết cách thức vận chuyển của gió lốc, cũng có cái nhìn riêng của bản thân về bản chất của cơn gió.

Lý Thanh Sơn được Trường Phong Vương tay cầm tay chỉ dạy, càng thêm hiểu biết sâu sắc hơn về gió.

“Gió vô hình vô ảnh, mênh mông cuồn cuộn không dừng, không có lúc nào là ngừng chuyển động, tính chất của nó khác với nước và lửa, nước chủ yếu là chìm xuống, lửa là bốc lên, còn gió lại là di chuyển.

”Sau khi đột phá hổ ma tầng thứ năm xong, hắn vẫn luôn không có thời gian để củng cố tu vi, hiện tại nhân cơ hội này, nhanh chóng học tập, liên tục điều chỉnh cánh chim phong thần múa may, cảm giác chính mình giống như biến thành một ngọn gió, tự do bay múa bên trong thiên địa, không hề bị gò bó ép buộc, cũng không thể bị gò bó ép buộc, một khi gió mất đi tự do, vậy nó chỉ có thể tiêu vong.

Không đủ yêu khí luôn là sở đoản lớn nhất của hắn, ngay từ lúc vừa mới bắt đầu, hắn thi triển hổ ma xuy tức xong là phải nghỉ ngơi một lúc, nhưng dần dần hắn bắt đầu hiểu được làm thế nào để mượn trận gió lốc này, mở rộng miệng hít thật sâu, cuồng phong lập tức cuồn cuộn chui vào, lại dùng sức thổi ra, cứ như thế lặp lại mãi không dừng.

Hổ ma xuy tức cũng không hề có vẻ sắc bén như thế, lại càng thêm tùy ý điều khiển, giống như một con rắn lớn du tẩu ở bên trong gió lốc.

Kê Trường Phong tận mắt chứng kiến sự trưởng thành của Lý Thanh Sơn, thầm nghĩ:“Tương lai của người này thật sự không thể lường trước được, chẳng trách ở Nam Cương không được bao lâu đã lập tức tạo dựng được tên tuổi lớn đến thế.

Bình Luận (0)
Comment