Vốn dĩ Tiểu An còn muốn dùng Thiên Long thiền xướng trợ giúp chiến đấu, nhưng với khoảng cách này thì Thiên Long thiền xướng cũng không có tác dụng gì nhiều, đành phải yên tâm xem kịch, trong lòng mặc niệm: “Thời cơ sắp đến rồi.
”Chúc Phần tức giận lại càng thêm tức giận, nhưng Nam Hải Thần Ni đứng quá xa, rất khó vượt qua đám người Lý Thanh Sơn tiến hành công kích.
“Phần Vương không cần nóng vội, chỉ cần ổn định trận tuyến, xem lão ni cô kia có thể ngăn cản mấy lần!” Chúc Tai truyền niệm nói, đồng thời thôi thúc Địa Hỏa lệnh và đại trận thủ sơn, trăm ngàn ngọn núi lửa phun ra khói đen hoà vào Bát Hoang Hỏa Long, đầu rồng bị phá đang nhanh chóng hồi phục.
Chúc Phần triệu hồi Xích Nhật giáng lâm đã hao phí rất nhiều sức mạnh, nếu tiến hành chiến đấu ở nơi khác thì chắc chắn sức chiến đấu sẽ bị ảnh hưởng rất lớn, nhưng nơi này là Hỏa Dung sơn, biển lửa hừng hực lập tức bổ sung sức mạnh cho hắn, để cho hắn có thể lần thứ hai, lần thứ ba triệu hồi Xích Nhật.
Mà mới lần đầu tiên Xích Nhật giáng lâm, Nam Hải Thần Ni đã dốc hết toàn lực cũng không thể tiêu trừ triệt để được, vội vàng lui ra sau điều tức hồi phục, hiển nhiên không thể chịu đựng chiến đấu lâu dài.
Hơn nữa Xích Nhật của hắn vẫn có tác dụng không nhỏ, không phải mỗi một chiến sĩ giao nhân đều có thể làm được chuyện coi thường cái chết, đừng nhìn Xích Nhật cuối cùng cách họ khoảng trăm trượng, nếu mặc cho nó đập xuống thì chỉ là chuyện trong nháy mắt.
Mắt thấy đao chém lên đầu, cho dù thật sự không sợ chết cũng phải kinh hãi, hơn nữa còn phải chịu sự thống khổ mãnh liệt như lửa đốt bừng bừng làm cho toàn bộ chiến trận của giao nhân đều loạn, đại hồng thủy công kích Hỏa Dung sơn cũng theo đó tán loạn.
Đại trận thủ sơn gần như sắp sụp đổ lại có thể chống đỡ thêm một trận, mà với sự tiêu hao của lực lượng, sự thương vong của giao nhân, thế công sẽ chỉ trở nên càng ngày càng yếu, mà không thể càng ngày càng mạnh.
Cự thần hỏa diễm cũng lấy lại sức lực xông về phía chiến trận, giờ thì không cần thắng lợi chỉ cần làm tiêu hao, cán cân thắng lợi sẽ nghiêng về phía họ.
Gió bão gào thét nghiền qua Hỏa Dung sơn nhưng không thể dập tắt tám trăm dặm biển lửa.
“Trận chiến này chắc chắn các ngươi sẽ thất bại!” Giọng nói của Chúc Diễm hóa thành cự thần hỏa diễm gào thét, trường mâu hỏa diễm rít gào hạ xuống.
Bát Hoang Hỏa Long giương nanh múa vuốt nhào tới, miệng rồng mở lớn, lôi đình và hỏa diễm đan xen ngưng kết thành một quả cầu, phá không ập tới.
“Thế ư?” Lý Thanh Sơn vung đao ngăn cản trường mâu: “Đây chính là điều ta phải nói, sao ngươi không nhìn phía sau thử?”Diệp Đoạn Hải người kiếm hợp nhất vòng tới phía sau cự thần hỏa diễm, đang định ra tay thì Chúc Phần hóa thành một luồng xích quang bay tới, Diệp Đoạn Hải xoay người chém ra một nhát kiếm, Phân Hải kiếm va chạm với Thiên Hỏa lệnh tạo ra tia lửa bắn tung tóe.
Vị trí hai người ngay tức khắc biến ảo hơn trăm vị trí, tàn ảnh lưu lại trên bầu trời, giống như phân thân đồng thời giao chiến, trong lúc nhất thời rất khó phân thắng bại.
Cùng lúc đó, mặc dù Cộng Uyên ngăn cản được quả cầu lôi hỏa nhưng dư âm chiến đấu lại không thể tránh khỏi ảnh hưởng đến chiến trận của giao nhân, phút chốc lại có mấy chục chiến sĩ giao nhân chết đi, số bị thương cũng khó có thể đếm được, thế công của đại hồng thủy càng thêm tán loạn.
“Đây chính là cái ngươi muốn ta xem sao, Lý Thanh Sơn!” Trường mâu của cự thần hỏa diễm hóa thành vô số mâu ảnh, vững vàng chiếm thế thượng phong, hai con hỏa long trên người bay ra, đánh thẳng vào chiến trận của giao nhân.
Kê Trường Phong vừa mới hồi phục một chút lại vội vàng khôi phục Phi Liêm kỳ đến ngăn cản, nhưng hai con hỏa long không cùng giao đấu chính diện mà là tách ra hai bên, không ngừng xông vào chiến trận, trắng trợn giết chết các giao nhân.
“Ta xem các ngươi muốn bảo vệ bầy kiến hôi này như thế nào!”“Ta nói không phải là phía sau này, mà là phía sau của phía sau!” Ma khải trên người Lý Thanh Sơn phân tách tan rã trong dư âm chiến đấu, lộ ra khuôn mặt khôi ngô yêu dị, tươi cười tùy ý phô trương.
Ở phía bắc của Hỏa Dung sơn, trong tầng mây thật dày xuất hiện một mảng mây xanh quỷ dị, mạnh mẽ nhanh chóng ngược chiều gió bay đến, trong mây xanh có một con quỷ lớn dữ tợn đứng sừng sững, rõ ràng chính là Nhiếp Độc Quỷ Vương do Vạn Độc lão tổ hóa thành, hai quyền nắm chặt oanh kích mãnh liệt trên đại trận thủ sơn, đại trận lay động một trận, vang lên tiếng gặm nhấm xoẹt xoẹt.
Mà từ lúc khai chiến Vu Vô Phong đã biến mất không thấy đâu, cũng xuất hiện ở phía bắc Hỏa Dung sơn, bên cạnh chín đại động chủ của Dã Nhân sơn, ở trước mặt họ trưng bày mấy trăm khẩu pháo lớn, họng pháo đen ngòm đều nhắm về phía Hỏa Dung sơn, linh quang dồn dập sáng lên.
Những linh thạch pháo lớn này là chiến lợi phẩm mà Lý Thanh Sơn thu được ở Thanh Hà phủ, từng giúp hắn lập được công lao hiển hách, chuyên môn dùng để công thành đoạt địa.
Nhưng trong chiến đấu bình thường thì không dùng tới nhiều, chẳng những hao phí số lượng lớn linh thạch, hơn nữa còn cần chuẩn bị sẵn sàng từ trước, những khẩu pháo lớn này vẫn luôn được Dạ Du nhân cất giữ, hôm nay cuối cùng cũng có thể lại thấy ánh mặt trời.