Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1565 - Chương 1574: Đừng Chết

Chương 1574: Đừng Chết

Phi Cương vương cũng hoàn toàn bị ma hóa.

Từ một người đàn ông gầy trơ cả xương trở thành một cương thi to lớn, răng nanh lộ ra, cả người phủ đầy lông đen, dang rộng đôi cánh dơi bay xuyên qua những đám mây ma, chiếm cứ lấy điểm cao, vận sức chờ phát động.

Dáng vẻ ma hóa của Âm Dương vương quái dị và nhỏ bé nhất, thân thể hắn dung hợp lại với nhau tựa như trẻ sinh đôi bị dính liền, mọc ra ba cái chân, bốn cánh tay, cơ thể còn nhỏ hơn cả người bình thường.

Hắn tập tễnh bò ra khỏi đầm lầy, ánh mắt tràn đầy oán độc nhìn Lý Thanh Sơn, tỏa ra ma khí nồng nặc nhất.

Trong quá trình Lý Thanh Sơn và Cộng Uyên quét sạch yêu ma, chỉ có Âm Dương vương là không bị đánh bại mà dùng sức mạnh của mình để đẩy lùi chúng.

Đối với Lý Thanh Sơn mà nói, mười hai trận Đô Thiên Ma Sát là một loại trói buộc kìm nén cực lớn nhưng lại có ích rất lớn đối với tứ đại Ma Vương.

Vì sự trói buộc ở nơi này đã hoàn toàn biến mất giống như đã trở về trong Ma Vực.

Ma khí đã tiêu hao lập tức có thể được bổ sung, toàn bộ trạng thái đều đã đạt đến đỉnh cao chưa từng có, giống như một tầng cảnh giới nhỏ được tăng cao lên vậy.

Họ bỏ xuống khúc mắc và đề phòng để kết nối ý niệm với nhau, cùng tiến cùng lùi, lại một lần nữa chứng minh rằng các ma dân có thể hợp tác tốt chỉ khi có mệnh lệnh của cấp trên.

"Ma Thần Cùng Kỳ lại vì tên này mà trực tiếp buông bỏ ý niệm!”Cửu Đầu vương nói.

"Tâm tư của vị kia vốn là khó đoán nhất trong mười hai vị Ma Thần.

Tên Lý Thanh Sơn này quả thật mạnh một cách không bình thường.

Nào có ai mà vừa vượt qua ba lần thiên kiếp mà có được sức mạnh như vậy chứ.

”Âm Dương vương nói.

“Không cần phải quan tâm nhiều như vậy.

Trong mười hai trận Đô Thiên Ma Sát này, chẳng lẽ còn không giết được hắn sao?”Phi Cương vương nói.

"Không sai!"Họ cảm nhận được sức mạnh dâng trào trong cơ thể.

Họ đều tràn đầy lòng tin và ý chí chiến đấu, sát khí càng ngày càng nồng đậm, hòa chung một chỗ với ma khí cuồn cuộn.

Lý Thanh Sơn hít sâu một hơi, đối mặt tuyệt cảnh, ý chí chiến đấu của hổ ma thiêu đốt hừng hực, nhiệt huyết sôi trào, thanh trường đao Hổ Nha bên hông phát ra từng trận rung động.

Nhưng khi thấy sắc mặt của Cộng Uyên trong ngực mình càng trở nên tái nhợt, vết thương vừa mới khôi phục lại lan rộng ra.

Người dù bị cây bụi gai quấn vào người cũng không hề thay đổi sắc mặt như hắn lúc này lại nhíu mày lại lộ ra vẻ thống khổ không nhịn được, cơ thể hắn khẽ run.

Cái này là do mười hai ma quật làm căn cơ, tà thần Cùng Kỳ tự mình chủ trì mười hai trận Đô Thiên Ma Sát, uy lực quả thật là quá mạnh mẽ rồi, căn bản không cần tận lực thúc giục, chỉ cần dựa vào uy áp là có thể khiến cho đại tu sĩ bình thường chết oan uổng.

Cộng Uyên có thể chống đỡ được đến bây giờ đã được coi như là ý chí cường hãn, tu vi bất phàm, còn may mà có sự trợ giúp của Lý Thanh Sơn.

"Đi nghỉ ngơi một chút đi!"Lý Thanh Sơn lấy Tu La Tràng ra.

Cộng Uyên cắn môi khẽ lắc đầu.

"Yên tâm đi, những người này căn bản không phải là đối thủ của ta, nhưng nếu ngươi kiên trì thì ta liền ôm ngươi chiến đấu, dù sao ta chỉ cần một tay là đủ rồi.

”Lý Thanh Sơn giả vờ thoải mái, vừa định thu hồi lại Tu La Tràng, Cộng Uyên đã nắm lấy tay hắn.

Sau khi trải qua một phen đấu tranh trong lòng, lúc này nàng đã hiểu mình đã trở thành gánh nặng, hai người hợp lực còn không bằng để một mình hắn đi chiến đấu.

Nàng ngẩng đầu hôn lên môi hắn, chuyển Thâm Uyên Chi Tâm sang cho hắn, nhìn hắn chằm chằm:“Hứa với ta, đừng có chết!”"Sao có thể chứ, mùi vị này ta còn chưa nếm đủ đâu?”Lý Thanh Sơn mím môi nuốt Thâm Uyên Chi Tâm vào trong bụng.

Trong lúc hôn, Cộng Uyên đã hoàn toàn giao Thâm Uyên Chi Tâm cho hắn.

Mặc dù hắn không tu “Vạn Thủy Quy Khư” nhưng dựa vào huyết thống Linh Quy cũng để cho hắn thoải mái sử dụng nó, hơn nữa còn phối hợp với đại địa thần lực thì chẳng khác nào có được nguồn sức mạnh dùng hoài không hết.

Hắn càng thêm tự tin với trận chiến lần này.

Phía sau ô cửa sổ mạn tàu, Dạ Vị Ương mở to hai mắt nhìn xuyên qua ma khí dày đặc.

Nhìn thấy cảnh tượng này quả thật còn kinh sợ hơn việc nghe thấy giọng nói của Cùng Kỳ.

Nàng hoài nghi không biết rốt cuộc Cộng Uyên có phải là người mà nàng biết hay không.

Đều là vua của dị nhân điều khiển một tộc, dù quan hệ không được tính là thân mật thì cũng có một chút giao tình.

Một ngọn núi băng lạnh lùng từ tận trong xương như Cộng uyên lại chủ động trao nụ hôn cho một người đàn ông.

Thế giới này thật sự điên rồi!Đưa Cộng Uyên vào trong Tu La Tràng, Lý Thanh Sơn tiện tay rút trường đao ra, bình tĩnh liếc nhìn tứ đại Ma Vương vây quanh, hỏi:“Các ngươi còn chờ cái gì nữa?""Cho ngươi hưởng thụ sự tốt đẹp trước khi chết, chờ đến khi giết ngươi thì ngươi mới càng thêm thống khổ!”Hai cái miệng của Âm Dương vương cùng nhau cười quái dị, hai giọng nam nữ chồng lên nhau, cực kỳ chói tai khó nghe, khiến người ta tâm phiền ý loạn.

Các Ma Vương cũng không vội tấn công, càng kéo dài thời gian thì ảnh hưởng của mười hai trận Đô Thiên Ma Sát cũng càng sâu, thậm chí không cần đánh cũng có thể thắng.

Có vết xe đổ của đám người Minh Tưởng vương trước đó, họ không dám khinh thường.

Bình Luận (0)
Comment