Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 175 - Chương 175: Tranh Giành

Chương 175: Tranh Giành - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme

Chương 175: Tranh Giành


Hiện tại hắn càng cảm thấy gia nhập Ưng Lang vệ là một lựa chọn vô cùng chính xác, nếu không hắn lại phải đi dò hỏi khắp nơi để tìm chỗ nào có kẻ xấu? Hơn nữa nếu một luyện khí sĩ gϊếŧ quá nhiều người phàm ở quy mô lớn, dù người bị gϊếŧ đều là kẻ ác thì cũng sẽ thu hút rất nhiều sự chú ý, thậm chí người kia có thể bị liệt vào sổ đen, phải đối diện với thể chế của quốc gia.

Hiện tại đơn giản hơn rồi, có Ưng Lang vệ cung cấp tin tức vô cùng tường tận, còn có thể dựa vào đó để tu luyện võ công. Có sổ đen của Ưng Lang vệ, có tên nào sẽ tính sổ với tên nấy, đều là những kẻ tội ác chồng chất. Hơn nữa bọn chúng xây dựng căn cứ ở một chỗ trong nhiều năm nên rất dễ tìm. Hiện tại việc mà hắn cần làm là cầm giấy phép gϊếŧ người đến tìm từng người từng cửa một, gϊếŧ thẳng đến bình minh.

Lý Thanh Sơn đặt tay lên hũ sứ bên hông, thầm nhủ: Yên tâm đi Tiểu An, nhanh thôi. Ngươi sẽ có thể hít thở không khí, thưởng thức đồ ăn ngon, cảm giác được nhiệt độ, ngươi sẽ lại được cười nói như bao đứa trẻ khác.

Lý Thanh Sơn cũng không ra khỏi thành mà đi một chuyến đến huyện nha, đổi mấy trăm vạn lượng bạc trên người thành một ít ngưng khí hoàn. Hắn có linh cảm cuộc hành trình này sẽ tốn mất một khoảng thời gian, đối thủ của hắn không có túi bách bảo bên người nên không thể cung cấp đan dược cho hắn tu hành, điều này cũng giải thích việc vì sao không có Ưng Lang vệ nào nguyện ý đi gϊếŧ mấy con rệp này.

Lúc Chu Văn Tân nhìn thấy Lý Thanh Sơn thì hai mắt sáng ngời:

“Ngươi đã là luyện khí cấp hai rồi sao, nhanh hơn ta tưởng tượng rất nhiều.”

Lý Thanh Sơn nói:

“Đa tạ đại nhân quan tâm, kẻ địch mạnh ở bên cạnh, ta đương nhiên không thể lười biếng một chút nào.”

Chu Văn Tân nói:

“Ngươi biết là tốt rồi, nghe nói ngươi một chọi một gϊếŧ chết Tiền Duyên Niên à?”

Lý Thanh Sơn nói:

“Chỉ là may mắn thôi!”

Chu Văn Tân nói:

“Dù có may mắn thì việc ngươi dùng tu vi luyện khí cấp hai đánh bại luyện khí cấp năm cũng đủ khiến người ta không thể tưởng tượng nổi. Ta phải nhắc nhở ngươi một lần nữa, luyện khí cấp sáu khác hoàn toàn luyện khí cấp năm.”

Lý Thanh Sơn gật đầu, sau đó hắn lại nhớ đến đủ loại thủ đoạn của Tiểu An. Nếu dựa theo tiêu chuẩn luyện khí sĩ để phân chia, Tiểu An ít nhất cũng là luyện khí cấp sáu trở lên mới có thể nhanh hơn sấm sét, uy lực lớn vô cùng, dù linh khí hạ phẩm chém vào người hắn cũng không tạo ra tổn thương gì, thậm chí hắn còn lợi hại hơn luyện khí sĩ cấp sáu bình thường rất nhiều. Nếu thật sự phải đối địch, hắn căn bản không cần sử dụng hạt châu đầu lâu kia để quyết đấu, chỉ cần xông thẳng đến mạnh mẽ phá tan chân khí hộ thể, móc tim ra là được.

Chu Nhan Bạch Cốt Đạo có sức mạnh thần thông hoàn toàn vượt qua thế giới này, càng tu càng thấy được uy lực của nó khủng bố đến mức nào.

Chu Văn Tân nói:

“Dù Triệu Lương Thanh đã bị đuổi khỏi Vân Vũ môn, nhưng bọn chúng vẫn phái người tới điều tra, hơn phân nửa là ngươi đã bị bọn chúng theo dõi. Hầu hết các môn phái này làm việc không kiêng kỵ gì cả, ngươi cũng phải cẩn thận hơn một chút.”

Lý Thanh Sơn nói:

“Cảm ơn đại nhân đã nhắc nhở, ta sẽ cẩn thận.”

Sản nghiệp của Vân Vũ môn ở Gia Bình thành đã không còn, bọn chúng lại sắp mất thêm một cao thủ chuẩn bị đột phá luyện khí tầng sáu, vì vậy phản ứng của họ như nào cũng hoàn toàn nằm trong dự liệu.

Chu Văn Tân nói:

“Tranh giành nghĩa khí vào lúc này cũng vô ích, không bằng nghe ta nói một lời, ngươi hãy đến kinh viện của Bạch gia để ẩn tu một thời gian, tránh mũi nhọn của hắn, đợi khi đủ lông đủ cánh thì còn sợ một Trác Trí Bá nữa ư!”


Lý Thanh Sơn nói:

“Kinh viện của Bách gia tốt đến như vậy à, mà làm cho đại nhân nhớ mãi không quên như thế?”

Chu Văn Tân nói:

“Nơi đó là căn cơ của Đại Hạ, trải dài suốt ba ngàn dặm Thanh Hà phủ, tất cả thanh niên tài tuấn đều ở đó, đương nhiên đây là một nơi rất tốt. Ngươi cảm thấy thiên tư*, tu vi của ta thế nào?”

*bản chất sẵn có của một người

Lý Thanh Sơn khen:

“Đại nhân ở tuổi này đã tu luyện đến luyện khí cấp sáu, còn là người đứng đầu của một huyện, trên trăm vạn người, đương nhiên là rồng phượng giữa nhân gian.”

Trong lòng Lý Thanh Sơn không khỏi cảm thán, đất trải dài ba ngàn dặm, diện tích của mấy nước Tây Âu cũng chỉ bằng như thế mà thôi. Hơn nữa, nơi này quy tụ nhân tài tới từ khắp nơi, nếu cùng nhau tu hành học tập thì sẽ rất có động lực.
Chu Văn Tân cười khổ lắc đầu:

“Ta thì tính là rồng phượng trong nhân gian gì chứ, chỉ miễn cưỡng coi là trung lưu mà thôi. Người đứng đầu một huyện thì sao, nếu thật sự là kỳ tài có thiên phú thì đâu cần mượn ngoại vật, lãng phí thời gian quản lý châu huyện này. Ngươi chỉ cần tĩnh tâm tu hành thì tu vi có thể vượt xa ta.”

Luyện khí cấp sáu mà chỉ ở tầng trung lưu thôi sao?

Bình Luận (0)
Comment