Nếu muốn thay đổi điều kiện thì nhanh chóng quyết định đi, ta phải đi rồi, có thể nàng ấy sẽ tới đây nhanh thôi.
”"Xem ra rất thú vị, đi thôi, chúng ta đi Long Châu đi!"Huyền Nguyệt vẫy tay.
“Nhãi ranh nhà ngươi!”Lý Thanh Sơn lắc đầu buông tay, nếu nàng đã kiên trì như vậy thì hắn cũng sẽ không ngăn cản nàng nữa, cuối cùng phải để nàng tự lựa chọn con đường của chính mình.
Bạch Tiểu Nga ôm lấy Huyền Nguyệt, biến thành một đường sáng rồi bay về hướng tây bắc với tốc độ nhanh đến kinh người, điều này khiến Lý Thanh Sơn rất ấn tượng.
Đây là do bây giờ trạng thái của nàng không tốt, nhưng nếu phục hồi hoàn toàn thì chắc chắn sẽ còn nhanh hơn nữa.
Nếu không phải trước đó bị trúng bẫy thì việc giết một đại Yêu Vương như vậy không phải là chuyện không thể, Huyền Nguyệt có nàng ấy bảo vệ chắc sẽ không gặp nguy hiểm gì.
“Đúng rồi, nếu nàng ấy xảy ra chuyện thì ngươi cũng chuẩn bị tinh thần bị chôn theo đi.
”Bạch Tiểu Nga quay đầu lại, không kinh ngạc cũng không tức giận, nàng khẽ gật đầu, lạnh lùng như một cái máy.
Lý Thanh Sơn cũng không biết là bản tính của nàng vốn dĩ như vậy, hay là vì bị bạn bè lừa gạt nên tính tình thay đổi như vậy, có lẽ là cả hai.
"Không biết vết thương của Tiểu Hoa như thế nào rồi.
"Lý Thanh Sơn nghĩ đến bằng hữu của mình, giương cánh bay lên không trung.
Một lát sau, hư không đột nhiên có một sự thay đổi, một nữ tử áo lông lộng lẫy bay xuống, nhìn xuống khe núi sâu, khẽ cười nói:"Tiểu Nga, hoan nghênh trở về! Nhưng mà, đã quá muộn.
"Đồng thời, trên một hẻm núi khác sâu hơn và rộng lớn.
Huyền Âm tông chủ nói:"Huyền Nguyệt, ngươi còn nhớ nơi này không!""Tất nhiên là ta nhớ.
"Tiểu An nói, tất cả những ký trước khi trùng sinh của nàng một nửa là ở phủ Sở Vương, còn một nửa là ở nơi này.
Huyền Âm Tông, Vạn Quỷ Uyên.
Dường như phía trên miệng của rãnh nứt khổng lồ có một luồng gió lạnh gào rít, ẩn chứa trong đó là tiếng quỷ khóc, hằng năm chúng được âm khí bao phủ bên trong, không nhìn thấy mặt trời, ánh sáng duy nhất mà chúng có thể nhìn thấy đó là những đốm lấm chấm của Quỷ Hỏa, đôi khi hội tụ lại, đôi khi phân tán ra.
Đó không giống chỗ ở của người sống, mà giống như con đường của quỷ đói, có vô số dầm đá giao nhau giữa vực thẳm, và những tảng đá lởm chởm, giống răng nanh của một cái miệng khổng lồ đang chực chờ con mồi lao tới.
Huyền Âm tông chủ cười nói:“Nhớ là tốt, chúng ta đi xuống đi! Đợi mẫu thân của ngươi trở về, ta sẽ tập tức triệu hồi tất cả các đệ tử, lập ngươi làm người kế nhiệm của Huyền Âm Tông Chủ!”“Ngôi vị Tông chủ ta hổ thẹn không dám nhận.
”Ánh mắt Tiểu An liếc ngang một cái, dường như trong lòng có chút lay động.
“Dựa vào thực lực của ngươi ở thời điểm hiện tại thì không có gì là không thể.
Ta cũng đã già rồi, nên hóa thành Quỷ Linh rồi, vốn dĩ mẫu thân của ngươi sẽ nối nghiệp ta, nhưng chắc chắn nàng ấy sẽ không tranh giành với ngươi.
”Trên mặt Huyền Âm Tông Chủ hiện lên một nét bi thảm hiếm thấy.
“Vậy thì cung kính không bằng tuân lệnh.
”Tiểu An khẽ mỉm cười.
“Xin mời!”Huyền Âm Tông Chủ khoát tay áo, trong lòng cười nhạt:“Quả nhiên là muốn làm, nhưng để xem ngươi có phúc phần đó hay không!”“Mời tông chủ đi trước.
Thanh Sơn!”Tiểu An đột nhiên ngước mắt nhìn lên, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng.
Huyền Âm Tông Chủ hơi rén, hắn tương đối cảnh giác đối với Lý Thanh Sơn.
Nếu như hắn cũng tới Huyền Âm Tông, thì e là kế hoạch khó mà thành.
Nhưng mà lúc hắn ngoái đầu nhìn lại thì trên bầu trời trống không, chỉ thấy mây mù trùng trùng điệp điệp, hoàn toàn không có một bóng người nào.
Vẻ vui mừng trên mặt Tiểu An nhạt dần, và nhạt đi tất cả cảm xúc của một con người.
Nàng dùng đôi mắt nhạy bén và sâu thẳm, ẩn trong đó là ngọn lửa nhàn nhạt đang thiêu đốt nhìn chằm chằm vào Huyền Âm Tông Chủ, đôi môi đỏ mọng mấp máy, nhưng lại không phát ra âm thanh gì:“Một kiếm hóa thành ba nghìn.
”Thí Phật Kiếm xẹt qua mà không phát ra bất cứ tiếng động nào, cũng không có một chút sát khí hung hãn nào, nhưng nó lại dung hợp những biến hóa huyền ảo của ba nghìn kiếm thức, vừa tĩnh lặng vừa linh hoạt giống như nàng.
“Không được, U Minh Hoan Âm Trảo!”Huyền Âm Tông Chủ đột nhiên xoay người lại, trên đôi tay rầy guộc tràn ngập âm khí, biến hóa thành một đôi Quỷ Trảo, nó cùng vẫy giữa những chuỗi tàn ảnh liên tiếp nhau, tầng tầng lớp lớp, với nhiều hình dạng khác nhau, nghiêng về hướng mũi kiếm.
Trắng đen đan xen, Kiếm Ảnh và Quỷ Trảo lần lượt bị bỡ vụn, chỉ trong nháy mắt hai người đã giao chiến hàng ngàn lần.
Không có bất cứ dư âm nào, sự nguy hiểm trong đó cũng không thua gì bất kỳ trận chiến nào, khoảng cách giữa hai người không đến mười thước, gần như là mặt đối mặt, có thể nhìn rõ biểu cảm của đối phương.
Một bên là vẻ mặt hung ác dữ tợn, âm khí dày đặc, một bên là vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành, khoác lên mình bộ đồ màu trắng bồng bềnh.