Huyền Tông am hiểu thuật ngự quỷ, mỗi một đại tu sĩ trong tông môn đều có thể điều khiển mấy tên Quỷ Vương, thậm chí còn có vô số quỷ soái, quỷ tướng.
Cái này có lẽ còn chưa được coi là cường đại.
Nhưng ở phía trên Vạn Quỷ Uyên, chỉ dựa vào sức mạnh của quỷ trận Huyền Tu cũng có thể khống chế điều khiển trăm vạn yêu ma được triệu hồi từ Ngạ Quỷ Đạo để bảo vệ tông môn.
Các Quỷ Vương cũng chỉ có thể bị điều khiển mà thôi.
Mượn ưu thế này, còn có thể thi triển ra toàn bộ sức mạnh không thua gì ở trong Ngạ Quỷ Đạo.
Dù không có sự tồn tại nào khủng bố như Đại Phật nhưng lại có ưu thế về số lượng tuyệt đối.
Không có một môn phái nào trong ba tông môn lớn ở Thanh Châu có thể dễ dàng bị công phá.
Chỉ có thế lực cường đại hơn, bỏ ra cái giá đắt hơn mới có thể làm được.
Nếu như Lý Thanh Sơn đơn thương độc mã xông vào thiền viện Thiên Long, cho dù không có Sở Liệt Vương cùng một đám đại tu sĩ thì chỉ cần một Đại Phật thôi hắn cũng khó có thể đối phó được.
Đến lúc đó hắn cũng chỉ có thể nghĩ cách thoát thân mà thôi.
Lúc này, Tiểu An chẳng những không có sự giúp đỡ của Lý Thanh Sơn, mà sau trận chiến ở núi Đại Phật, tràng hạt khô cốt của nàng gần như hư hại hơn một nửa, cờ Huyết Hải cũng không thể sử dụng được nữa, nàng cũng không có phép thần thông mạnh mẽ phá vỡ hư không kia của Lý Thanh Sơn.
Vì vậy nàng rất khó có thể thoát thân khỏi quỷ trận Huyền Tụ, hoàn toàn rơi vào tình thế bất lợi.
Chuyện này đối với bất kỳ tu hành giả nào ở Cửu Châu đều được coi là tuyệt cảnh.
"Các ngươi là ai mà dám đến Huyền Tông ta làm càn!"Hai vị đại tông sư Huyền tông đứng thẳng người trên biển ma quỷ, một người mặt mũi ảm đạm, một người mặt mũi xanh đen.
Trong mắt họ đều có quỷ hỏa bay lên, hai người nhìn nhau một cái, tràn đầy sợ hãi.
Khi Huyền tông chủ trở về, họ mới phát hiện lúc hai người đánh nhau, khi Huyền tông sư thi triển “Quỷ trận Huyền Tụ”, họ còn chưa chuẩn bị chạy ra giúp đỡ, nhưng vẫn cảm thấy Tiểu An không biết sống chết nhưng tuyệt đối không nghĩ tới người thất bại lại là Huyền tông chủ.
Hơn nữa còn thua nhanh như vậy, hồn phách cũng rơi vào trong tay của người khác.
Họ liền quyết định tuyệt đối không lại gần Tiểu An.
Sắc mặt của Tiểu An vẫn như bình thường hoặc là nói mặt không cảm xúc.
Nàng không để ý đến hai vị đại tu sĩ kia mà chỉ nói với Huyền tông chủ:“Ta cũng không phải là người sống, cũng không muốn rời đi.
Nhưng, hình như người của Ngạ Quỷ Đạo không nói cho ngươi biết, vì sao nhất định phải muốn ta chết nhỉ!”Dù không biết Bồ Tát Bạch Cốt đã đạt được chiến tích gì ở Ngạ Quỷ Đạo nhưng nàng đương nhiên cũng đoán ra được một vài lý do.
Ngón cái và ngón trỏ của nàng đan vào nhau giống như hoa lan, bắt ra một chuỗi tràng hạt khô cốt.
Huyền tông chủ sửng sốt một chút.
Hắn lờ mờ biết được nó có liên quan đến một lời tiên đoán giống như từng có một “Thánh Hỏa màu trắng” hạ xuống Ngạ Quỷ Đạo gây ra thương tổn vô cùng lớn.
Còn về chuyện rốt cuộc nó đã phá hỏng như thế nào thì ngay cả vị Quỷ Đế mà hắn đã từng tiếp xúc qua hình như cũng không rõ lắm.
Đây không phải là bởi vì Ngạ Quỷ Đạo cố ý che giấu, mà là vì những thi quỷ đã từng thấy Bồ Tát Bạch Cốt gần như đều chết hết.
Những thi quỷ có thể may may sống sót thì đều là những quỷ tiên có thi ma cường đại, địa vị vô cùng cao, căn bản không phải là thứ mà Huyền tông chủ có thể sánh bằng.
Nếu không phải Cùng Kỳ là Ma Thần có tình tính kỳ quái vặn vẹo thì tuyệt đối sẽ không có chuyện người có địa vị cao lại đi đầu hàng, nhân nhượng kẻ thấp, đi trao đổi với “con kiến” trong mắt.
Huyền tông chủ ân ẩn có một loại dự cảm chẳng lành.
Chỉ thấy một viên tràng hạt khô cốt rơi vào trong đám quỷ như núi như biển kia, khi thấy nó lập tức bị nhấn chìm hắn mới có thể yên lòng một chút.
Cho dù quái vậy khô cốt kia có cường hãn như thế nào đi chăng nữa thì cũng không thể đối đầu với đám yêu ma được, chớ nói chi là mấy chục con Quỷ Vương kia.
Nhưng Tiểu An cũng không khiến tràng hạt khô cốt biến thành khô cốt ma.
Chợt vang lên một tiếng búng tay thanh thúy, tràng hạt khô cốt ầm ầm vỡ tan, Tam Muội Bạch Cốt Hỏa phun ra lửa.
Giống như tia lửa rơi vào chảo dầu, phịch một tiếng, trong nháy mắt Tam Muội Bạch Cốt Hỏa lan tràn trăm dặm.
Đừng nói quỷ tốt bình thường mà cho dù là quỷ tướng cũng lập tức bị đốt cháy, hóa thành một phần của Tam Muội Bạch Cốt Hỏa.
Chỉ có quỷ soái mới có thể ngăn cản lại một chút nhưng cũng chỉ là một chút mà thôi.
Sau đó nó lập tức bị ngọn lửa lớn nuốt chửng, khiến ngọn lửa bùng cháy dữ dội, lấn át quỷ hỏa hừng hực, tràn ngập Vạn Quỷ Uyên, xông thẳng lên trời, khiến cho bầu trời đêm cùng đất đai trong bóng tối đều nhuộm thành màu trắng xám.
Trong chớp mắt, tiếng la giết kinh thiên động địa từ trên trời rơi xuống lòng đất.
Tam Muội Bạch Cốt Hỏa không phát ra âm thanh như những ngọn lửa thông thường mà lặng lẽ lan tỏa ra ngoài, tất cả những chỗ mà nó đi qua, mọi thứ đều rơi vào yên lặng.