Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1775 - Chương 1786: Núi Đến Rồi

Chương 1786: Núi Đến Rồi

Mặc dù Vô Úy tăng nhìn hắn vô cùng chướng mắt, nhưng bất đắc dĩ là tình thế mạnh hơn người, lúc này mà hắn ra tay thì chắc chắn không phải hành động sáng suốt.

Hơn nữa Lý Thanh Sơn còn vừa cứu Thiên Long thiền viện, vì sự phát triển và truyền thừa của Thiên Long thiền viện thì cũng chỉ đành nhịn xuống.

“Ài, đáng tiếc là Đại Phật sơn này không có đỉnh núi.

”Lý Thanh Sơn than thở.

Đúng là hết chuyện để nói, Vô Úy tăng lập tức trừng mắt lại đầy hung ác, bị động chạm nỗi đau đớn trong lòng.

Bất Nộ tăng cũng tức giận:“Ngươi không có việc gì làm thì cứ đến đây chờ, đi loanh quanh làm gì?”“Cái này không thể trách ta, rõ ràng đỉnh núi này bị ấn vàng đập phẳng, nói ra thì ta còn giúp các ngươi báo thù đấy! Thôi, nể mặt sư phụ ta nên ta tặng các ngươi một cái là được.

”Lý Thanh Sơn bay vút lên, đi tới giữa quần sơn rồi sưu tầm khắp nơi một phen, khi nhìn thấy một ngọn núi nhỏ thì nói:“Được, chính là ngọn núi này!”Hắn từ trên trời đáp xuống trước ngọn núi nhỏ, sau đó ôm ngọn núi vào trong ngực rồi quát to một tiếng.

“Lên!”Ngọn núi nhỏ rung chuyển một trận, ngàn vạn cây cối đong đưa dữ dội, đá núi rơi xuống cuồn cuộn, từ từ bị nâng lên, dòng suối giữa núi hóa thành thác nước mà đổ xuống.

Hắn ra sức vác ngọn núi nhỏ lên vai, bước vài bước nặng nề về phía Đại Phật sơn, mỗi một bước đều như một trận địa trấn nhỏ.

Chúng tăng Thiên Long thiền viện đều ngửa đầu, ngơ ngác nhìn tình cảnh này.

Mấy vị tăng vương yên lặng không nói gì, loại thủ đoạn này thực sự quá kinh hãi thế tục!Nếu nói đến việc oanh tạc một ngọn núi thì gần như tất cả đại tu sĩ đều làm được, nhưng từ từ nâng một ngọn núi hoàn chỉnh lên thì ngược lại, có lẽ không có bất kỳ đại tu sĩ nào làm được, e rằng ngày cả những đại yêu vương có thể phách cường hãn kia cũng không thể làm được.

Dù ngọn núi này chỉ là một ngọn núi nhỏ chỉ cao mấy chục trượng, nhưng ít nhất trọng lượng cũng hơn triệu tấn, nếu được tạo thành từ nham thạch thì cũng có thể hơn cả ngàn vạn tấn.

Mặc dù khi loại pháp bảo như Sở Vương Kim Ấn biến lớn cũng tựa như một ngọn núi, nhưng trọng lượng thực tế lại nhỏ hơn nhiều, muốn di chuyển một vật nặng to lớn như vậy đã vượt xa sức mạnh của một đại tu sĩ, “sức mạnh dời núi” chỉ có trong truyền thuyết thôi.

Thực ra Lý Thanh Sơn cũng không chỉ dựa vào sức mạnh của bản thân, mà còn vận dụng thiên phú thần thông biến Đại Địa Dẫn Lực thành sức đẩy, gánh vác phần lớn trọng lượng của ngọn núi, chẳng khác gì nhờ vào sức mạnh đại địa, cũng nhờ linh cảm trong lúc đối đầu với Sở Vương Kim Ấn mà ra.

Bằng không, dù cho hắn có hóa thành nguyên hình hơn bảy trăm trượng, cao to hơn ngọn núi nhỏ này gấp mười lần thì cũng khó mà nâng một ngọn núi nhỏ như vậy.

“Ngay cả phàm nhân cũng có thể nâng được tảng đá cùng tỉ lệ, ta có thân thể thần ma ẩn chứa bốn loại huyết thống mạnh mẽ mà lại không làm được, xem ra cũng không phải thân thể thần ma càng lớn càng tốt, vẫn cần luyện hóa nhiều hơn, bằng không thì chỉ có một chữ ‘lớn’ mà thôi.

”Lý Thanh Sơn nghĩ như vậy rồi đi tới trước Đại Phật sơn, đạp một cước vào giữa sương núi rồi dùng hai tay nâng ngọn núi nhỏ lên thật cao, sau đó quát to một tiếng:“Tránh hết ra nào, núi đến rồi!”Một cái bóng lớn phủ xuống, mấy ví tăng vương cuống quít né tránh.

Ầm! Ngọn núi nhỏ trở thành đỉnh Đại Phật sơn.

“Cũng không tệ lắm nhỉ!”Lý Thanh Sơn vuốt cằm nhìn kỹ một hồi rồi gật gù hài lòng, không cần tốn thời gian ngàn vạn năm để tích lũy nguyện lực, hình như uy lực chiêu này của ta cũng không kém gì Sở Vương Kim Ấn, mặc dù không thể dùng để đập người nhưng hoàn toàn có thể dùng để dẹp núi phá nhà, để xem mạnh mẽ nện một ngọn núi nhỏ như này xuống thì đại trận thủ sơn nào có thể chống đỡ được.

Ban đầu, có vẻ Đại Địa Dẫn Lực là một thiên phú thần thông rất vô bổ, dần dần nó lại thể hiện uy lực kinh người, có lẽ đã đến lúc sửa tên rồi.

Sau khi cân nhắc rất nhiều, và kết hợp những kiến thức của kiếp trước, phát huy sự hiểu biết về văn hóa uyên thâm của bản thân, hắn đã quyết định đổi tên thành – Đại Địa Lực Trường.

"Ừm, tuy rằng chỉ thay đổi một chữ, nhưng lại giúp toàn bộ thần thông trở nên uy lực hơn rất nhiều, ta đúng là kỳ tài đặt tên!"“Lý Thanh Sơn!”Úy Tăng ngẩng đầu hét lớn.

Mặc dù Lý Thanh Sơn chỉ đứng trên đầu núi Đại Phật, nhưng chấn động bất ngờ lại làm rung chuyển và sụp đổ rất nhiều công trình kiến trúc quanh đó, nhưng so với mấy toà nhà mà hắn dùng một chân san phẳng thì đã là gì.

Mà việc hắn khai triển “Đại Địa Lực Trường” đã khiến cho tất cả đống tàn hoang và hài cốt bay tung tóe, có mấy trăm hòa thượng trôi lơ lửng, bọn họ khua tay múa chân trong không trung, phát ra những âm thanh của sự kinh hãi.

“Không cần cảm ơn ta đâu, chỉ tiện tay thôi!”Lý Thanh Sơn hào phóng phất phất tay.

Bình Luận (0)
Comment