Tàng Kiếm phong đột nhiên bắn ra một đạo kiếm quang rộng lớn.
Lý Thanh Sơn suýt chút nữa coi đó là ánh sáng của kiếp lôi, không ngờ sức mạnh của Tàng Kiếm phong lại khủng bố như vậy, tuyết đối không phải là thứ mà Thiên Long thiền có thể ngăn cản được.
"Thấy không? Kim Thiền, đây chính là kết cục của Thiên Long thiền, không lâu nữa Ma Vực sẽ đến.
Ngươi có thể tưởng tượng kết cục của Cửu Châu.
Không phải ngươi là người có tâm địa từ bi sao? Lúc này muốn phi thăng chạy trốn nơi nào?”Phi Thiên Hoàng Vương điên cuồng cười nói.
Kim Thiền Linh Vương liếc xuống phía dưới, tư thế bay lên cao lập tức dừng lại, tâm thần khẽ chấn động.
Thiên Long thiền có ý nghĩa rất lớn với hắn, hắn đã từng ở đó hiển được bản tâm, bước lên con đường chính đạo, còn hậu quả mà Trấn Ma Điện bị phá hủy càng không thể tưởng tượng được, không khỏi nhìn về phía Lý Thanh Sơn.
"Ngươi yên tâm độ kiếp đi.
Âm mưu của họ sẽ không thực hiện được đâu! Nhạn Ảnh, nơi này giao lại cho ngươi đó.
”Lý Thanh Sơn đột nhiên giương cánh phượng tỏa ra một vòng khí.
Hắn bay nhanh về phía núi Đại Phật, trong lòng cảm thấy có chút bất an.
Mặc dù hắn quen biết rộng rãi, nhưng người thân cận với hắn lại không nhiều, Bất Nộ Tăng chính là người cực kỳ quan trọng, hắn thầm nói:“Sư phó, ngươi phải cố gắng chống đỡ.
”"Nhưng ta cũng muốn.
bỏ đi!"Khóe miệng Cố Nhạn Ảnh thở ra một ngụm khí, nghịch mấy lọn tóc trên trán sau đó lại nhìn xuống đám côn trùng bên dưới:“Dù sao nơi này cũng có thể nhìn được!”Ầm một tiếng, mặt đất nứt ra, đất đá bay tứ tung, hình ảnh được tạo thành từ đám côn trùng bị sóng địa chấn xé nát bấy.
Phân thân trong gương của Lý Thanh Sơn đứng sừng sững trên mặt đất, lời hứa của hắn với Kim Thiền Linh Vương vẫn còn có hiệu quả.
"Được thôi!"Cố Nhạn Ảnh nhắm mắt lại.
Kim Thiền Linh Vương khẽ mỉm cười, nhìn đi chỗ khác.
"Ha ha ha, Kim Thiền, ngươi cho rằng hắn có thể ngăn cản được kiếm Tiên Khí sao? Hơn nữa hiện tại còn ai có thể ngăn cản ta sao?”Phi Thiên Hoàng Vương điên cuồng cười to, âm thanh kia không còn là tiếng vo ve của đám côn trùng tụ lại mà phát ra từ sâu dưới lòng đất, khô héo khàn khàn, một luồng yêu khí cuồng bạo phóng lên trời, xen lẫn với yêu khí u ám.
Cố Nhạn Ảnh trong lòng rùng mình, bản tôn của Phi Thiên Hoàng Vương đến rồi! Mọi thứ mà hắn làm, cuối cùng vẫn là vì Kim Thiền Linh Vương!Toàn bộ bầy côn trùng chui ra khỏi mặt đất, nhưng không có điên cuồng xông lên mà là xếp thành hàng kết thành thế trận không ngừng biến hóa giống như loạn quân có thống lĩnh, khí thế lập tức thay đổi!Phi Thiên Hoàng Vương chân đạp côn trùng, từ dưới lòng đất chậm rãi bay lên.
Hắn đứng sừng sững ở chỗ trung tâm nhất của đại trận, là chúa tể tuyệt đối của đại quân châu chấu này.
Đôi mắt hắn lạnh lùng khép hờ mang theo sự thù hận khắc cốt ghi tâm, ngưng mắt nhìn Kim Thiền Linh Vương trong không trung.
Hắn còn chưa ra tay đã khiến cho Cố Nhạn Ảnh cảm nhận được áp lực vô cùng lớn mà trước nay chưa từng có.
"Lý Thanh Sơn ở đây!"Lý Thanh Sơn điều khiển phân thân, chân đạp qua biển trùng, xuyên qua sóng biển, một quyền đánh về phía Phi Thiên Hoàng Vương.
Địa chấn màu đen xếp chồng từng tầng khiến cho người khác có một loại ảo giác chậm chạp.
Mặc dù phân thân của hắn chỉ có ba bốn phần sức lực của bản tôn, lực tàn phá của một quyền này dĩ nhiên áp đảo những Yêu Vương tầm thường.
Muốn chém tướng giết soái ở trong ngàn quân, đánh tan đại quân châu chấu này.
Phi Thiên Hoàng Vương không quay đầu lại mà vung tay lên, trên biển trùng dâng lên một bàn tay khô quắt được tạo thành từ châu chấu, đánh về phía Lý Thanh Sơn.
Ầm! Quyền chưởng va chạm, một vòng khí cuốn qua, bàn tay khô quắt bị đánh nát bấy.
Phân thân của Lý Thanh Sơn cũng bị đánh bay ra ngoài.
Hắn giang rộng cánh chim, sau đó ổn định lại thân hình, cau mày nói:"Thực lực hiện tại của Phi Thiên Hoàng Vương quả thực mạnh mẽ như Cố Nhạn Ảnh đã nói.
Nếu như kẻ thù của hắn là ta thì ta vẫn có thể đọ sức một chút nhưng nếu như muốn ngăn cản hắn quấy nhiễu Kim Thiền Linh Vương độ kiếp, gần như là không thể nào.
Hơn nữa mối thù này quá lớn, căn bản không thể kéo trở lại, ta nên làm sao mới tốt đây?”Phi Thiên Hoàng Vương căn bản không để ý đến người ngoài, trong mắt kép chỉ có Kim Thiền Linh Vương, hắn dùng sức nắm chặt hai móng vuốt của mình:“Kim Thiền, ngươi phải trả giá cho những gì mà ngươi đã làm bao gồm của tính mạng của ngươi!”"Ai.
"Kim Thiền Linh Vương thở dài, nhưng không có phản bác, hết thảy đều là nhân quả.
"Hàng ma!"Tứ đại Tăng Vương giận dữ hét lên, Kim Cương đi ngược dòng, phá tan kiếm quang sắc bén, chày Kim Cương đâm sầm vào Tàng Kiếm phong.
Đúng lúc này, bóng người quỷ dị của “Thiên trưởng lão” đột nhiên xuất hiện.
Hắn vung ống tay áo bên trái lên, tay phải biến chỉ như kiếm, nhẹ nhàng điểm vào mi tâm của Kim Cương.
Keng!Giống như một hồi chuông dài, Kim Cương đứng yên bất động, thân hình trở nên ảm đạm xuống.
Dường như trôi qua rất lâu sau, một vết nứt lan ra từ mi tâm, lan ra khắp cơ thể, trong khe hở bắn ra ánh sáng màu vàng.