Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1813 - Chương 1824: Con Gái

Chương 1824: Con Gái

Thanh Châu Đỉnh rung chuyển mãnh liệt, cùng với sự lan rộng của dây leo màu vàng, ảo cảnh của Thanh Châu cũng biến đổi liên tục, và nhanh chống co rút lại rồi sụp đổ đồng thời Ma khí cũng cuộn trào mạnh mẽ.

Sở Liệt Vương đã kiệt sức vì trận chiến khốc liệt với Tiên Khí Kiếm Hồn, bây giờ lại phải trấn áp ma quật, giờ phút này lại phải cùng lúc chiến đấu với hai kẻ địch, đột nhiên hắn cảm thấy mình không thể kiểm soát được Thanh Châu Đỉnh.

”“Được thôi, ngươi muốn sao cũng được!”Lý Thanh Sơn đưa mắt nhìn vào phía trong ma quật, vết nứt trong hư không dần dần được lấp đầy.

Ma khí ở chỗ sâu trong ma quật dâng trào, rất nhiều ma tộc đang chuẩn bị bay ra.

Cái ma quật này thật sự quá khổng lồ, mặc dù đã dùng lực chấn động rất mạnh nhưng cũng không cách nào phong ấn được lỗ hổng.

Ngay cả lúc này hắn có đuổi Đằng phu nhân đi, thì cũng không thể ngăn chặn được cuộc xâm lược của Ma Vực.

Hắn thở dài, dang hai tay ra, đang định nói xin lỗi thì miếng ngọc phù truyền tin ở trong lồng ngực đột nhiên sáng lên, thì trong đó có giọng nói của Tiểu An truyền đến:“Thanh Sơn, ta không sao rồi, bây giờ đang đến núi Đại Phật!”Lý Thanh Sơn cười ha hả, chỉ lên Đằng phu nhân đang ở trên không trung:“Bây giờ ngươi lập tức bỏ Đỉnh xuống!”.

Tiểu An vượt qua ánh sáng màu bạc, nhìn lại Vạn Quỷ Uyên đang thu nhỏ lại nhanh chống, trong lòng cũng thầm vui mừng vì Ly Hoàng cũng đã bảo toàn được sức mạnh của mình.

“Huyền Nguyệt!”U Phi mừng rỡ nói.

“Con gái bất hiếu, để mẫu hậu phải lo lắng rồi, người đi theo ta đi!”Tiểu An an ủi U Phi, sau đó chắp tay hướng về phía Ngân Long Vương đang ở trên trời:“Đa tạ Bắc Vương bệ hạ, nơi này không thích hợp để ở lại lâu!”Sau đó nàng lại hóa thành một cái bóng trắng, rồi bay về hướng bắc, U Phi cũng theo sát phía sau.

"Không thích hợp ở lại lâu.

"Bắc Việt Vương nhìn xuống, Ngã Quỷ Môn đã thủ nhỏ lại chưa đến mấy dặm, nhưng lại nhét cả Vạn Quỷ Uyên vào trong đó, thoạt nhiên rất vặn vẹo và quỷ dị, nhưng rất nhanh đã trở nên lớn hơn, trong chớp mắt đã chiếm đoạt mấy trăm dặm đất đai.

Hắn không nói thêm lời nào, lập tức điều khiển “Ngân Long Vương” rời khỏi đó.

Tiểu An bay xa vạn dặm, quay đầu nhìn lại, thấy mây mù cuồn cuộn che khắp bầu trời, thầm nghĩ:"Quả nhiên!"Ly Hoàng muốn giữ lại sức mạnh là vì muốn một mũi tên trúng hai đích, không những muốn hạ gục nàng mà còn muốn lợi dụng Ngã Quỷ Môn để xâm lược Cửu Châu.

Dù sao thì ý định thôn tính Ngã Quỷ Đạo cũng xem như là đi ngược lại quy luật của trời đất, chắc chắn sẽ phải trả cái giá đắt.

Đằng phu nhân đương nhiên sẽ không tuân theo mệnh lệnh của Lý Thanh Sơn, nhưng nàng không thể không nghiêm túc thực hiện, lớn tiếng nói:"Lý Thanh Sơn, đừng quên chuyện đã đồng ý với ‘người ta’.

”“Ngươi giành Đỉnh là vì Đại Dung Thụ Vương sao?”Lý Thanh Sơn hỏi.

"Ta.

đương nhiên là không!"Đằng phu nhân đổi chủ đề, dứt khoát phủ nhận, nàng tuyệt đối sẽ không thể thừa nhận mình vì cái tên lão Thụ Tinh kia mà không quản đường sá xa xôi để chạy đến Thanh Châu.

Mà nàng cũng đã suy nghĩ chu toàn rồi, sau khi đoạt được Thanh Châu Đỉnh, hắn phải thành khẩn cầu xin thì nàng mới cho.

“Vậy thì tất cả những ‘người ta’ cũng không thành vấn đề.

”Lý Thanh Sơn cười cười, nghiêm túc nói:“Được rồi, sau này ta sẽ đem Cửu Đỉnh cho Đại Dung Thụ Vương, nhưng bây giờ thời cơ vẫn chưa tới, ngươi nên ngoan ngoãn đặt nó xuống đi, nếu không thì.

”Yêu khí từ phía sau dâng trào, một tên Ma Vương nhảy ra khỏi động yêu, hình dạng yêu hóa giống như nòng nọc, nhưng so với nòng nọc bình thường thì lớn hơn hàng vạn lần, còn bốc mùi hôi thối nồng nặc.

Một cái đuôi nhỏ chĩa ra những cái gai nhỏ nhanh chóng vung lên, tạo thành từng đợt gợn sóng trong không khí, tốc độ nhanh đến kinh người, đột nhiên, một vết nứt màu đỏ tươi giống như cái miệng mở ra trên cái đầu to lớn nhẵn nhụi, nuốt Lý Thanh Sơn vào trong bụng, sau đó vết nứt lập tức khép miệng lại.

“Nếu không thì sao?”Đằng phu nhân cười cười, ôm chặt Thanh Châu Đỉnh, dùng hết sức kéo nó ra.

Sở Liệt vương cũng không phải là kẻ yếu, hắn thân là chủ của Thanh Châu, đương nhiên là người sở hữu vương vị của Thanh Châu, mối quan hệ này không phải điều đơn giản có thể cắt đứt được, hắn vẫn dùng toàn lực để giữ chặt Thanh Châu Đỉnh, sau khi lắng nghe cuộc trò chuyện của Lý Thanh Sơn và Đằng phu nhân thì càng không dám buông lỏng, hắn chất vấn:“Ngươi là do Đại Dung Thụ Vương phái tới?”Bất luận là Đại Dung Thụ Vương có hòa nhã và trung lập như thế nào, dù sao hắn cũng đại diện cho Vụ Châu, hơn nữa lại còn giao du với Bắc Việt Vương, thậm chí còn rất thân thiết, dường như có huynh hướng liên kết với nhau.

Hiện tại thực lực của Thanh Châu và Vụ Châu đã hoàn toàn mất cân bằng, một khi Thanh Châu Đỉnh mất đi, để Đại Dung Thụ Vương hóa thành thần của Thanh Châu thì sự tồn vong của nước Sở đều nằm trong tay hắn.

Đằng phu nhân nói:"Ta không phải do người nào phái đến cả, Sở Liệt Vương, ta khuyên ngươi nên buông tay đi! Dù sao thì ngươi cũng không trấn áp nổi cái ma quật này, nói không chừng sẽ có người bằng lòng giúp ngươi chuyện này.

Bình Luận (0)
Comment