Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1849 - Chương 1860: Phi Thăng

Chương 1860: Phi Thăng

“Vậy Thụ Vương cho rằng ta sẽ phi thăng đến nơi nào?”Giọng nói của Tiểu An đột nhiên chen vào cuộc nói chuyện giữa hai người.

"Vấn đề này ta cũng không thể đánh giá được, công pháp tu vi của ngươi rất đặc biệt, nó nằm giữa ranh giới sống và chết, giữa Phật và Ma, nhưng ngươi lại vốn dĩ là con người.

Địa Ngục Đạo, Ngạ Quỷ Đạo, Thiên Đạo, Nhân Đạo đều có thể mở ra cho ngươi.

Bởi vì lời thề không đứng đắn kia của ngươi nên Ma Vực sẽ không tiếp nhận ngươi.

Chỉ có Tu La Đạo Và Yêu Thú Đạo là khả năng thấp nhất, trước là vì tâm tính của ngươi, sau là vì chủng tộc, ngươi không có ý chí chiến đấu, ngươi cũng không phải là yêu tộc.

”“Bất luận như thế nào thì chúng ta cũng phải phi thăng đến cùng một thế giới.

”Lý Thanh Sơn nói.

“Ngay cả khi đến Ngạ Quỷ Đạo cũng không nuối tiếc sao?”Đại Dung Thụ Vương nói.

“Không nuối tiếc!”Lý Thanh Sơn quả quyết nói:“Nhưng chúng ta cũng có thể chọn một thế giới có thể trung hòa cho cả hai, chọn một thế giới mà chúng ta đều có khả năng đến đó, ta thấy Nhân Đạo và Thiên Đạo cũng là một sự lựa chọn.

”“Nhưng phi thăng là do thế giới chọn ngươi, chứ không phải ngươi chọn thế giới.

Hơn nữa tốt nhất ngươi nên chấp nhận sự lựa chọn của thế giới, thế giới đó cao cấp chứ không giống Cửu Châu, nên ý chí của nó sẽ thể hiện rõ hơn.

Ở trong một thế giới phù hợp thì bất luận là tu hành hay chiến đấu, thì đều sẽ nhận được sự giúp đỡ và đạt được kết quả gấp đôi so với nỗ lực mà ngươi bỏ ra, có thể nói rằng những người tuân theo sẽ thịnh vượng và những người phản lại sẽ diệt vong.

"Lý Thanh Sơn nhìn Lạc Hầu Minh trước mặt, đây có thể coi là một ví dụ thực tế nhất, một vị A Tu La mất đi ý chí chiến đấu có lẽ cũng tệ như người sống ở Ngạ Quỷ Đạo!Câu nói cuối cùng của Đại Dung Thụ Vương văng vẳng bên tai hắn:“Nương tựa lẫn nhau chi bằng cùng nhau quên đi chuyện giang hồ mà sống, các ngươi đã cùng nhau tu luyện đến cảnh giới này, lại sắp đi đến một thế giờ cao cấp và rộng lớn lớn, hà cớ gì cứ phải cố chấp việc cùng gắn bó cùng chiến đấu?”“Ta muốn đến Yêu Thú Đạo.

”Đây chính là câu trả lời của Tiểu An.

Yêu Thú Đạo, yêu quái hoành hàng, vạn thú vô cương.

Người ta nói rằng đó là một thế giới tràn ngập trí tuệ và thông minh, mặc dù cũng có sự tàn khốc của việc cạnh tranh và mạnh ăn hiếp yếu, nhưng Lý Thanh Sơn tin rằng đó là thế giới phù hợp nhất với bản thân.

Tu La Đạo chỉ có thể thỏa mãn ham muốn chiến đấu của Hổ Ma, Thiên Đạo thì bài trừ ma tính, Nhân Đạo có thể sẽ giúp cho Thần tính và Ma tính của hắn cùng tồn tại, nhưng hắn đã từng thử qua mùi vị yêu quái phải ẩn nấp trong loài ngươi, tuyệt đối không bằng việc làm yêu quái tự do.

Lý Thanh Sơn không nói gì nữa, hắn gật đầu với Tiểu An nói:"Được.

Vậy chúng ta tới Yêu Thú Đạo.

”Hai người nhìn nhau mỉm cười, việc này đã được quyết định.

Mặc dù chưa có manh mối gì, nhưng dù thế giới lựa chọn như thế nào, cùng nhau quên đi chuyện giang hồ mà sống cuộc sống an nhàn, thì đương nhiên chúng ta cũng phải đi cùng nhau.

Đại Dung Thụ Vương cũng không nói nên lời, không biết nên vui hay nên thở dài.

“Tới đây!”Lý Thanh Sơn vươn tay xuất một chiêu, ánh sáng của đao đột nhiên bay lên rồi rơi vào trong tay lắm, múa một vòng.

Mạt Lộ Cuồng Hoa Đao đứng trước mặt hắn mà chỉ thấy những vết kiêm chi chít, hắn dùng bàn tay lớn vuốt ve lưỡi đao.

“Trận này ngươi thật sự vất vả rồi.

”“Hừ, trận chiến như thế này cũng không tệ, nhưng phiền ngươi đặt ta về lại trên Tu La Tế Binh Đài, rồi tế một vài đống phế liệu.

”Cuồng Hoa Đao Hồn đắc ý nói.

Ngoài cung cấp vũ khí thì Tu La Tế Binh Đài còn có khả năng phục hồi và sửa chữa vũ khí, thậm chí cường hóa sức mạnh của vũ khí, rất nhiều vũ khí sau khi đi theo chủ nhân và trở thành Thần Khí của Tu La Đạo.

“Được!”Lý Thanh Sơn vui vẻ đồng ý, không biết từ lúc nào mà Cuồng Hoa Đao Hồn đã hoàn toàn công nhận hắn.

“Đúng là một tên nô tài tốt.

”"Thật là một nô tài tốt.

"Một âm thanh kỳ quái vang lên từ sau lưng Tiểu An, hóa ra là Tiên Khí Kiếm Hồn.

“Ngươi đánh rắm cái gì!”Cuồng Hoa Đao Hồn giận tím mặt, vì có sự thù hận đối với kiếm từ trước đó.

“Ta khinh thường việc nói chuyện với nô tài.

”Tiên Khí Kiếm Hồn nói.

“Đao chủ của ta thắng rồi, kiếm chủ của ngươi bại trận mà chết, vì ngươi không giữ đúng bổn phận, nên mới thành ra như vậy.

”"Đó không phải là kiếm chủ của ta, hơn nữa binh khí sẽ không bao giờ thua, nó sẽ luôn nằm trong tay kẻ chiến thắng, chẳng hạn như bây giờ.

”“Thanh Sơn, ta đã nắm chắc kiếm đạo trong đó rồi, để ta đổi cho ngươi một cái vĩ khí tốt hơn nhé!”Tiểu An rút thanh Tiên Khí Kiếm ra, trở tay cắm vào Tu La Tế Binh Đài.

Bình Luận (0)
Comment