Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 186 - Chương 186: Gặp Đảo Chủ

Chương 186: Gặp Đảo Chủ - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme

Chương 186: Gặp Đảo Chủ


Mấy ngày gần đây, nàng cứ tìm đến những nơi Lý Thanh Sơn nên đến, nhưng không hề có vết tích Lý Thanh Sơn từng đến, hoàn toàn mất tung tích của Lý Thanh Sơn.

Cuối cùng cũng bộc phát, không nhịn nổi nữa rồi đại khai sát giới. Sau lưng nàng là đám thây phơi đầy đất của nhóm hảo hán của Thủy Xà Bang, cuối cùng cũng không màng công việc, tất cả đều mỉm cười hạnh phúc, chết vì yêu.

Thiếu niên áo đỏ móc ra một tấm thiệp mời màu son từ trong ngực áo của bang chủ Thủy Xà Bang, đưa cho Tây Môn Mỗ Mỗ.

Tây Môn Mỗ Mỗ nhìn tấm thiệp mời, suy tư một lát rồi nở nụ cười âm trầm:

"Thì ra là thế này, thằng nhóc đó cũng có chút đầu óc, ta đã xem thường hắn rồi. Đi, đến thành Lâm Hồ."

Mùng tám tháng tám, thành Lâm Hồ, đảo Tích Hoa.

Lý Thanh Sơn chỉnh đốn lại tinh thần, lấy Liễu Phong Đao có biết bao lỗ hổng ra, giắt bên hông. Từ cửa sổ nhìn ra thấy có rất nhiều thuyền nhỏ, dãi gió dầm mưa mà đến, đỗ ở bến tàu, sau đó rất nhiều người bước ra.

Phần lớn đều mang theo binh khí, mặt mày đầy vẻ hung hãn, trông có vẻ không phải là người lương thiện, tên nào cũng đối nghịch trong tư liệu của Lý Thanh Sơn.

Nhưng cao thủ hắc đạo này cũng lo đây là bẫy, đồng thời phòng bị lẫn nhau, đều triệu tập thêm các tay thuộc hạ thuộc tốp cao thủ để phòng chuyện không may. Nhưng họ lại không biết, dưới tán cây liễu xanh, có người đang đếm như đếm cừu.

Hai trăm tám mươi mốt...ba trăm bốn mươi hai...năm trăm năm mươi bảy...

Mãi đến tầm chiều, số lượng đã vượt ngưỡng Lý Thanh Sơn mong muốn.

Trên đảo giăng đèn kết hoa, trong phòng đang sắp xếp lên tiệc. Dưới sự chủ trì của Thẩm Tích Hoa, những cao thủ hắc đạo tụ họp lại một phòng, quả thật là một buổi thịnh hội.

Thẩm Tích Hoa trò chuyện vui vẻ, không để lộ ra chút sơ hở nào.

Có người đi qua không nén nổi:

"Đào chủ Thẩm, linh đan ở đâu? Mau chóng lấy ra cho chúng ta xem thử đi!"



Thẩm Tích Hoa cười nói:

"Mọi người bình tĩnh, xin mời uống mấy ly rượu nhạt trước đã. Ta sẽ đưa Linh Đan tới."

Lùi tới chỗ tối ngoài điện, nụ cười lập tức tan đi, lộ ra tâm sự nặng nề.

"Đại nhân, đảo chủ mời ngươi tới hậu đường một lúc."

Một người hầu cung kính nói với Lý Thanh Sơn.

Lý Thanh Sơn đi theo người hầu qua dãy hành lang dài. Hai nam nhân nhanh nhẹn dũng mãnh nhảy ra khỏi bụi cây tối om, chặn trước mặt họ:

"Ngươi là ai?"

Người hầu vội hỏi:

"Hai vị hảo hán, đây là khách của đảo chủ chúng ta."

Hai người quan sát Lý Thanh Sơn từ trên xuống dưới một lúc:

"Sao chưa từng thấy ngươi?"

Lý Thanh Sơn nói:

"Ta không phải là ai cả nhưng không phải là người các ngươi có thể gặp."

"Ngươi nói cái gì?"

Hai người giận dữ, rút đao cái "vù" ra.

Hai tiếng bịch bịch trầm đυ.c, hai người ngã lại vào bụi cây tối om, biến thành hai thi thể.

"Gặp Diêm Vương đi!"

Lý Thanh Sơn nói với người hầu:

"Đi tiếp."

Người hầu run lên, đáp lời không ngừng.

Trong thư phòng, Thẩm Tích Hoa xoa tay lo lắng, bỗng thấy Lý Thanh Sơn đi tới thì vội vàng mời hắn ngồi lên ghế trên, sau đó bưng trà rót nước, cực kỳ niềm nở.

Lý Thanh Sơn nói:

"Thẩm đảo chủ, ngươi muốn nói gì thì nói nhanh lên! Ta không chờ được."

Tai của hắn nghe thấy tiếng động lớn ồn ào phía trước một cách rõ ràng, máu lờ mờ sôi trào.

Thẩm Tích Hoa vén vạt áo, quỳ trước mặt Lý Thanh Sơn:

"Ta đã làm theo lời dặn dò của đại nhân, cầu xin đại nhân buông tha cho tiểu nhân một con ngựa đi!"

Trong khoảng thời gian dài này, Lý Thanh Sơn chưa bao giờ chịu mở miệng hứa hẹn, tha mạng cho hắn ta thật khiến hắn ta ăn không biết ngon, ngủ không yên giấc.
Lý Thanh Sơn nói:

"Sao ngươi biết ta định gϊếŧ ngươi?"

"Đại nhân thực sự muốn đuổi tận gϊếŧ tuyệt?"

Thẩm Tích Hoa kinh hãi ngẩng đầu, nhìn Lý Thanh Sơn chằm chằm, ánh mắt lờ mờ có loại dứt khoát chó cùng rứt dậu.

Lý Thanh Sơn nói:

"Không phải ta không buông tha cho ngươi mà là chuyện ngươi làm khiến người ta không thể tha thứ."

Thẩm Tích Hoa khàn giọng nói: "Nhưng tiểu nhân đã thay hồn đổi xác!"

Lý Thanh Sơn nói:

"Thay hồn đổi xác? Sáu tháng trước? Ngươi ở đâu? Ngươi tưởng Ưng Lang Vệ không điều tra được à?"

Nhân vật quan trọng như Ưng Lang Vệ này ít nhưng làm một tổ chức luyện khí sẽ không quan tâm tiền bạc, mật thám trong các thành phố lớn nhiều vô số kể.

Tuy mấy năm nay không ai quan tâm tới nhiệm vụ tru sát Thẩm Tích Hoa nhưng tài liệu không từng thay đổi dừng lại. Biết đâu có một ngày nào đó, Ưng Lang Vệ nào đó nhớ tới hắn ta thì không cần biết hắn ta ở đâu, đang làm gì.
Thẩm Tích Hoa bỗng nhiên nhớ ra, nửa năm trước hắn ta uống chút rượu gặp một mỹ nhân nên dẫn tới núi trên đảo, cưỡиɠ ɧϊếp một trận, nhớ lại ít năm tháng phong lưu trẻ trung.

Vẫn còn cãi:

"Nhưng ta đã nạp nàng ta làm thϊếp."

"Vậy ngươi còn định dùng cách nào để nạp tiểu thϊếp? Không ngại thì nói nghe thử chút?"

Giọng điệu Lý Thanh Sơn vẫn rất bình tĩnhnhưng lửa giận lại như dòng dung nham nóng hầm hập chảy xuôi dưới núi tuyết có thể phun trào bất cứ lúc nào.

Sắc mặt Thẩm Tích Hoa thay đổi liên tục, tay nhấn một cái, một cục gạch dưới nền lún xuống, tiếng máy móc chuyển động vang lên liên tiếp dưới mặt đất, một l*иg sắt lớn bắn ra giam Lý Thanh Sơn bên trong.

Bình Luận (0)
Comment