Hơn nữa chiếm được mảnh đất rộng hàng ngàn dặm và nhân khẩu mấy triệu người này chỉ cần cho hắn chút thời gian, thì muốn bổ sung lực lượng cho Đại Diễn Thần Phù là cực kỳ đơn giản.
Sau trận chiến này, chẳng bao lâu nữa hắn sẽ nổi danh khắp thiên hạ.
Trong bữa tiệc, La Hầu Tiểu Minh ngồi giữa hai người mà nói lời nào, không uống cũng không ăn, chỉ ngồi thẫn thờ với vẻ mặt u sầu, trong vô cùng chướng mắt, không ai biết lai lịch của hắn, thậm chí còn có người xì xào bán tán chẳng lẽ là con trai của hai vị Trang chủ?Lúc nửa đêm trở về nhà sau.
Dưới một ngọn đèn hiu quạnh, ba người ngồi đối diện nhau.
"Nói cho ta biết, ngươi muốn ta làm cái gì?"Lý Thanh Sơn uống một ngụm rượu, thật không ngờ hắn lại có lòng tốt mang Mạt Lô Cuồng Hoa Đao ra ngoài giúp hắn, tên Thần Tử A Tu La nên cũng chẳng phải Lôi Phong gì đó.
La Hầu Tiểu Minh đang cầm cây cung tên là “Tiểu Nha”, nhưng cúi đầu không nói gì.
Cố Nhạn Ảnh khoanh tay đứng sang một bên, tháo mặt nạ ra và lộ ra vẻ mặt tò mỏ.
Trước khi nghe Lý Thanh Sơn kể về lai lịch của La Hầu Tiểu Minh, nàng cũng không ngờ rằng xuất thân của hắn lại ghê gớm như vậy, hắn là Thần Tử A Tu La của tộc La Hầu.
"Đi từ nơi này ra không sợ tỉnh ngủ mà lại bị dọa cho tỉnh nhỉ!”Lý Thanh Sơn lại lấy Tu La Tràng ra.
"Nếu ta đoán không sai, vòng xoáy màu máu dẫn tới Tu La Đạo đang dần dần được khôi phục, còn ngươi lại yếu đến mức không thể tiến hành đột phá được.
”Nghĩ đến con mắt dòm ngó đó hắn vẫn còn thầy sợ.
La Hầu Tiểu Minh không thừa nhận cũng không phủ nhận, mà chỉ hỏi:"Ngươi nói muốn bảo vệ mà tiện miệng nói hay là nghiêm túc?"Nói chung là nghiêm túc, nhưng nếu chủ nhân của con mắt đó trực tiếp bước vào thế giới này, thì ngươi coi như ta chỉ tiện miệng nói đi!”Lý Thanh Sơn nhún vai.
"Nếu sự tình thật sự đến mức đó, thì cho dù ngươi có liều mạng vì ta thì cũng chẳng ích gì.
”“Ta sẽ cố gắng hết sức để bảo vệ ngươi, ta chỉ có thể hứa như vậy thôi.
”“Như vậy là đủ rồi, bây giờ ta không thể không tin ngươi.
Rõ ràng là ngươi đã phát hiện ra ta càng ngày càng yếu hơn, tương lai có thể còn yếu hơn một đứa trẻ phàm trần, con dã thú nào cũng có thể dồn ta đến chỗ chết, nếu như lúc này ta chết đi sẽ không có cách nào trở về Tu La Tràng để trùng sinh được.
”La Hầu Tiểu Minh đưa tay ra và siết chặt nắm đấm, nhưng trên mặt hắn vẫn đầy sự chán nản, không có ý chí chiến đấu mà một A Tu La nên có.
"Ta có thể hỏi thêm một câu nữa không, làm sao ngươi lại rơi vào bước đường này?"La Hầu Tiểu Minh trầm mặc một lát:"Có người” đã cướp đi “trái tim” của ta.
”Lý Thanh Sơn lập tức hiểu ra, đó không phải chỉ một cục máu thịt đang đập ở trong lồng ngực, mà là một loại ý chí nào đó được ngưng tụ lại; quả nhiên hắn không phải là tự mình mất đi ý chí chiến đấu, mà là bị một người nào đó sử dụng thủ đoạn gì đó để cướp đi nó.
Thủ đoạn này thực sự nằm ngoài sức tưởng tượng, nó đơn giản là không thể tưởng tượng nổi.
"Này, ta cảm giác sớm muộn gì ta cũng sẽ bị cuốn vào cuộc chiến của Tu La Đạo.
""Không, ngươi đã tham gia rồi.
"“Thật sao?”Lý Thanh Sơn nhìn thật sâu vào đôi mắt của La Hầu Minh, hắn hiểu rõ điều La Hầu Tiểu Minh nói không chỉ là trận chiến vô tận của Tu La Đạo, mà là ý chí chiến đấu.
“Thế nào, sợ rồi sao? Dựa vào sức mạnh của ngươi bây giờ thì có chút hơi gắng gượng.
”Trên mặt La Hầu Tiểu Minh xuất hiện nụ cười chế giễu.
“Ha ha, có một chút.
”Câu trả lời của Lý Thanh Sơn nằm ngoài dự đoán của La Hầu Tiểu Minh, hắn thu lại nụ cười trên mặt.
“Rất tốt.
”Người không hiểu được sợ hãi thì làm gì có dũng cảm!Có rất nhiều A Tu La quên mất điều này, hắn của những ngày đầu cũng thuộc trong số đó.
Bởi vì hắn có một cơ thể bất tử, cũng bởi vì không muốn ý chí chiến đấu bị hao mòn, nếu ngu dốt mà liều mạng vào một trận đấu, điên cuồng chém giết thì đến cuối cùng sẽ đánh mất đi chính con người của mình.
"Chẳng trách ngươi lại nhận được sự cho phép của nó, hi vọng suốt đời ngươi sẽ không quên sự sợ hãi trong lòng ngay lúc này.
”“Nó mà ngươi nói là Tu La Đạo sao?”“Cũng đúng mà cũng không đúng.
”Cố Nhạn Ảnh chen ngang:“Hai vị, ta có một câu hỏi, nếu nói bây giờ Tiểu Minh đang bị vị Thần Chi nào đó của Tu La Đạo đuổi giết, vậy nếu hắn đi theo Tu La Tràng mà tìm tới đây, thì đây chẳng phải tai họa đổ lên đầu sao? Thẳng thắn mà nói thì ta thấy thế giới này không hề nhỏ, nó có thể trấn áp được một vị Thần Chi.
”Nàng vừa dứt lời, có bóng dáng của một người cao lớn từ trong Tu La Tràng nhảy ra, nhưng lại bị té mạnh xuống đất, nếu không phải có Lý Thanh Sơn duỗi tay ra kéo thì thiếu chút nữa đã đụng vào lưỡi đao, đến lúc đó thì đầu lìa khỏi xác.