"Chờ một chút, mau đặt nó trở lại!"Cố Nhạn Ảnh cố gắng ngăn cản nhưng đã quá trễ.
"Ngươi đặt lại thử xem!"Lý Thanh Sơn nâng cả hai tay cũng cầm giữ không được đỉnh lớn, chỉ có thể vứt nó trên mặt đất.
Một tiếng nổ lớn làm rung chuyển cả cung điện.
"Đã xảy ra chuyện gì?"Phi Hồng nhướng mày, vội chạy tới thì nhìn thấy chiếc đỉnh lớn làm bể cả cung điện mà nó thì vẫn đang còn đang không ngừng lớn hơn.
Bên ngoài cung điện mặt, Cố Nhạn Ảnh vẻ mặt bất đắc dĩ, Lý Thanh Sơn vẻ mặt hưng phấn:"Lớn! Lớn! Lớn!"Chiếc đỉnh lớn làm nứt vỡ hàng trăm cửa cung, một hồi lại một hồi vang lên tiếng nhà sập.
Lúc mà chiếc đỉnh lớn cuối cùng cũng ngừng lớn hơn, đứng ở mỗi một ngõ ngách ở trong thành đều có thể nhìn thấy nó, quả thực nó lớn như một ngọn núi.
Những tia lửa đầy màu sắc không ngừng phun ra từ miệng đỉnh, lần lượt bay thẳng lên trời tạo ra một quầng sáng chói mắt rồi từ từ tiêu tan.
Giống như những chùm pháo hoa lộng lẫy nhuộm rực rỡ cả một bầu trời.
"Thật xinh đẹp!"Lý Thanh Sơn đặt tay lên mái hiên, trầm trồ khen ngợi.
"Hội chủ, có chuyện gì vậy?"Phi Hồng suy nghĩ một chút, quyết định hỏi Cố Nhạn Ảnh, kinh nghiệm những năm qua cho thấy, phần lớn thời gian thì nàng ấy đáng tin cậy hơn rất nhiều.
"Phi Hồng, đi sơ tán mọi người trong cung đi.
Cầm theo ấn tín của ta lệnh cho Cấm Vệ Quân đi theo để duy trì trật tự trong thành tránh xảy ra bạo động!""Dạ!"Một lát sau, bầu trời đột nhiên tụ tập mây đen, xoay tròn biến thành một dòng xoáy lớn, dưới sự chiếu sáng của ánh sáng rực rỡ nó trông như một chiếc kính vạn hoa, mơ hồ hiện lên nhiều phong cảnh khác nhau
Ầm ầm ầm
Sấm chớp vang dội một hồi, bổ vào phía trên của chiếc Sương Châu đỉnh cực lớn như một ngọn núi như muốn nghiền nát nó thành từng mảnh.
Vẻ mặt của Cố Nhạn Ảnh thay đổi"Thanh Sơn, nhanh tạo ra thế thân, thế giới này đang tiêu hóa Sương Châu đỉnh!”"Tiêu hóa?"Trước đó Lý Thanh Sơn cũng từng thử lấy ra pháp bảo từ trong Tu Chân giới, nhưng tất cả đều bị thế giới này áp chế, không nghĩ tới nó lại phản ứng lớn như vậy với Sương Châu đỉnh, xem ra là Cố Nhạn Ảnh nói đúng, thế giới này cùng thế giới khác ắt phải có điểm chung.
Linh khí của thế giới khác sẽ bị thế giới này mạnh mẽ đào thải nhưng đối với sơn thủy thần ấn là vật ngưng tụ quy luật của trời đất, nó giống như Thao Thiết gặp phải bữa ăn ngon, ngấu nghiến ăn vào ngay lập tức để nó trở thành một phần của thế giới này.
- Giải thích "Thao Thiết" là một thần thú có khả năng cắn nuốt rất kinh khủng hay còn gọi là một kẻ tham ăn.
Hết giải thích.
"Ngươi cảm thấy cái gì thế thân có thể cản được thiên lôi?"Lý Thanh Sơn chỉ lên phía trên, sấm sét mạnh mẽ đánh vào chiếc đỉnh lớn, trăm vạn đường điện lưu chuyển vòng cung, bất kỳ một đường nào cũng có thể đánh chết Tiên Thiên cao thủ.
Bị quy luật của trời đất hạn chế trói buộc, hắn có khả năng chế tạo ra vật thế thân mạnh nhất chẳng qua cũng chỉ là tiên thiên cấp mười, muốn bình yên tiến vào trong đỉnh này quả thực là người si nói mộng.
Trong đỉnh chứa đầy sấm sét, hóa thành một cái lôi trì chính thức, đừng nói là thế thân, ngay cả là chân thân cũng chịu không nổi.
Nếu như lúc họ xuyên qua, thế giới này đối xử với họ nghiêm khắc như thế, họ đã chết từ vài thập niên trước.
Hiện tại xem ra, họ giống như là hai con sâu nhỏ rơi vào trên người một người đàn ông mập mạp đang ngủ.
Dù người đàn ông mập tuy cũng sẽ vô ý vẫy vẫy nó, nhưng cuối cùng cũng thành thói quen, đơn giản là tiếp tục ngủ, dù sao con sâu nhỏ tuy chán ghét, nhưng đối với một phương thế giới mà nói, nhưng đối với một thế giới mà nói cũng không thể nói là có hại hay có lợi gì đáng kể.
Cho đến khi Sương Châu đỉnh xuất hiện, nó giống như lập tức tỉnh lại.
"Là ta tính sai, dù sao cũng chưa bao giờ từng thử qua loại chuyện này.
Vậy chúng ta chỉ có thể chờ thế giới này tiêu hóa Sương Châu đỉnh, sau đó chúng ta ở thế giới này từ từ chậm rãi thu thập.
"Cố Nhạn Ảnh thở dài, theo núi sông ở thế gian muốn tinh luyện ngưng kết thần ấn cũng không phải là một chuyện đơn giản, thế giới này dù không lớn, nhưng là cũng có ngàn vạn núi sông.
Hơn nữa rốt cuộc có thể ngưng kết thần ấn thành công hay không vẫn còn chưa biết được.
Với Lý Thanh Sơn người đang vội vã muốn trở Cửu Châu, chỉ sợ là muốn phát điên.
"Nữ nhân a nữ nhân, bình thường thông minh hơn người, nhưng đến thời điểm mấu chốt lại không đáng tin cậy!"Lý Thanh Sơn lắc lắc đầu bày ra vẻ mặt oán hận.
Phi Hồng vội trở về báo lại, nàng nghe vậy bĩu môi, nếu không phải có chủ ý của hội chủ, những năm này ngài làm sao có thể lười biếng thoải mái được như vậy?Cố Nhạn Ảnh lười cùng hắn so đo nên nàng vui vẻ nói:"Ngươi còn có biện pháp khách sao?""Ha, ta có biện pháp!"