Một quỹ đạo xanh thẳm ánh vào trong cặp mắt thâm sâu và sắc bén của Côn Bằng, nó sải đôi cánh to lớn không biết dài bao nhiêu ngàn dặm ra, dùng sức vỗ một cái!Vốn dĩ trong hư không nào có gió, mép cánh lại vỗ ra từng đợt hoa văn sóng, bóp méo hư không tối tăm.
Chẳng mấy chốc đã hình thành một dạng vật chất tựa như gió lớn, dọc theo quỹ đạo xanh thẳm kia, biến mất trong hư không vô tận.
Ngân hà xoay tròn cực nhanh, trong cõi hư không vô tận này, kể cả Côn Bằng cũng nhỏ bé như một chiếc nhẫn, lại cho một cảm giác tự tại, tiêu dao như cá về biển lớn.
Nếu là bị nhốt trong tiểu thế giới, ngay cả sải cánh cũng sợ chật hẹp, mà kể cả là Cửu Châu thế giới cũng không tài nào thỏa thích ngao du.
Cố Nhạn Ảnh hoàn toàn đắm chìm trong cảm giác vui sướng được bay lượn.
Đúng rồi, đây chính là thứ mà nàng một mực theo đuổi và kiếm tìm, tự do vô cùng vô tận!Chỉ có quỹ đạo xanh thẳm kia là một loại trói buộc, khiến nàng thường xuyên kích động muốn rời khỏi quỹ đạo, phải dốc toàn bộ tâm sức mới có thể kìm nén cảm xúc này.
Quỹ đạo vẫn đang liên tục kéo dài, có điều tiến trình cực kỳ chậm chạp, hoàn toàn không tài nào đuổi kịp tốc độ bay lượn của Côn Bằng.
Lý Thanh Sơn đứng trên lưng Côn Bằng, mở to hai mắt, tập trung tinh thần, thông qua ngân hà lưu chuyển, không ngừng nghiệm chứng sự thôi diễn của bản thân, sau đó càng tiến thêm một bước.
Chỉ có điều, trong quá trình di chuyển không thể dùng Viên Ma Nhiếp Không để phòng ngừa linh khí tản ra, hiệu suất thôi diễn đương nhiên không cao.
Mà điều đáng mừng chính là cho tới bây giờ, con đường mà hắn thôi diễn ra còn chưa xuất hiện vấn đề, từng cái đều tương ứng với tất cả ngôi sao, làm hắn thở phào một hơi.
Còn La Hầu tiểu Minh thì hoàn toàn chìm đắm trong tu hành, mỗi giây mỗi phút, dường như cũng đang trưởng thành.
Lý Thanh Sơn có phần hâm mộ sự thoải mái của bọn họ, hắn vẫn thích cảm giác chân đi trên đất bằng hơn.
Có lẽ là vì đã quá quen được đại địa chi lực tẩm bổ, một khi rời khỏi mặt đất sẽ lập tức có cảm giác trống rỗng.
"Dừng lại!"Tiếng nói của La Hầu Tiểu Minh đột nhiên vang lên trong đầu Lý Thanh Sơn, Côn Bằng bèn thu cánh, ngừng giữa hư không.
"Sao thế?"Lý Thanh Sơn hỏi.
"Ta phải độ kiếp!"La Hầu Tiểu Minh vừa dứt lời, một tiếng sấm rền lập tức vang lên trong hư không, một tia sét xé toạc đêm tối, ánh vào trong mắt Lý Thanh Sơn, hắn thầm cảm khái trong lòng:"Thiên kiếp này đúng là chỗ nào cũng có!"Vốn là kiếp nạn đáng sợ, hiện giờ trông thấy lại có vẻ gần gũi vô cùng.
Có điều, hắn lại cảm thấy hơi kì quái.
La Hầu Tiểu Minh trước kia từng vượt qua thiên kiếp lần một rồi, sao có thể lại tới một lần nữa.
Dù là phượng hoàng niết bàn trùng sinh, từ trứng trở đi, thiên kiếp đã vượt qua rồi thì sẽ không tới nữa.
La Hầu Tiểu Minh phóng lên cao, nghênh đón thiên kiếp.
Chẳng bao lâu sau, hắn đã quay trở lại lưng Côn Bằng.
Thân hình gầy đi, lại cao thêm một khoảng lớn, thoạt trông như bộ dạng sáu, bảy tuổi.
Quá trình độ kiếp thực sự không có gì để nói, dễ dàng như uống nước ăn cơm.
Từng luồng kiếp lôi ở trong tay hắn như con chó ngoan nghe lời, nhiều lắm cũng chỉ khẽ cắn hắn mấy cái, để lại vài dấu răng mà thôi.
"Đi thôi!"Lý Thanh Sơn đề ra nghi vấn trong lòng, La Hầu Tiểu Minh cười đáp:"Nếu như ngay cả thiên kiếp cũng không lừa được thì hiện giờ ta đã bị nghiệp hỏa đốt thành tro.
"A tu la vốn là Bất Tử Chi Thân, có thể trùng sinh không ngừng, huống chi là vị A tu la thần tử này.
Mà sự cắn trả của nghiệp lực, đừng nói là Niết Bàn trùng sinh, dù cho luân hồi chuyển thế cũng không thể chạy thoát.
"Thanh Sơn, ngươi cũng sắp độ kiếp rồi đi?"Cố Nhạn Ảnh đột nhiên hỏi.
"Ừ.
"Lý Thanh Sơn khẽ gật đầu, vẻ mặt nghiêm túc.
Độ kiếp vốn là chuyện mà mỗi người tu hành đều tha thiết mong chờ, mỗi lần vượt qua một đợt thiên kiếp, chính là một lần phá kén trùng sinh, không đơn giản là tăng về lực lượng, mà ngay cả bản chất cũng sẽ xảy ra biến hóa, có thể từ phàm nhân đạt tới cảnh giới Tiên Phật.
Nhưng bây giờ hắn tuyệt đối không thể độ thiên kiếp lần thứ bốn, bởi vì sẽ vượt qua cực hạn mà Cửu Châu có thể tiếp nhận.
Cửu Châu không phải tiểu thế giới, trừng phạt sẽ không chỉ nhẹ nhàng như giam cầm lực lượng, vận rủi liên miên.
Hắn từng tận mắt thấy tình cảnh hóa thân Cùng Kỳ giáng xuống, lúc ấy là thiên lôi chân chính đánh xuống, cương phong địa hỏa nổi lên, không tiêu diệt được kẻ xâm nhập thì quyết không bỏ qua.
Sau khi hắn cân bằng được bốn loại biến hóa Ngưu, Hổ, Quy, Phượng hoàng, chỉ còn cách thiên kiếp tầng bốn một bước, mà hôm nay còn mở ra Viên Ma biến.
Cũng may Viên Ma biến mới chỉ tu luyện thành công tầng thứ nhất, lực lượng cực kỳ có hạn lại phá vỡ sự cân bằng vốn có, mới không lập tức dẫn tới thiên kiếp.