"Thần Ma Cửu Biến!"Lý Thanh Sơn nói ra chân tướng, tức là rất tin tưởng và tự tin, đồng thời muốn lấy một số thông tin liên quan từ La Hầu Tiểu Minh, hắn ta tuyệt đối không phải là người không quen biết.
La Hầu Tiểu Minh suy nghĩ một lúc, sau đó lắc đầu:"Ta chưa bao giờ nghe nói về nó.
"Một bộ công pháp như vậy tuyệt đối không phải là không biết, như vậy chỉ có thể là mới tạo ra, chỉ có truyền thụ cho hắn, hoặc là vì hắn mà thành.
"Ta thực sự ghen tị với số phận của ngươi, cái kia sẽ không phải là cha của ngươi chứ?"“Cha ta là nông dân, đó là đại ca của ta!”Lý Thanh Sơn cười cười, khoát tay áo:“Nuốt đi, tiểu mập mạp!”Dường như Thâm Lam Tiểu Bàn không thể chờ lâu hơn được nữa, nhưng do không có ý chí của Lý Thanh Sơn nên nó không thể vượt qua bản năng để tấn công đồng loại được.
Bây giờ cuối cùng nó cũng được trao quyền, lập tức há miệng rộng ra nuốt ngôi sao lấp lánh do Địa Hỏa Phong Thủy tạo thành vào bụng.
Thế cân bằng của ngôi sao bị phá vỡ: Mặt đất toác ra nổ tung, ngọn lửa cháy hừng hực mạnh mẽ bùng lên, gió lớn rít gào, hồng thủy dâng trào mãnh liệt, một thế giới sắp được sinh ra đã bị hủy diệt.
Cơ thể Thâm Lam Tiểu Bàn ăn no bị căng ra gấp mười lần bình thường, gần như đã mất hình dạng ban đầu, bây giờ như thể muốn căng vỡ ra.
Ý nghĩa thực sự của Địa Hỏa Phong Thủy kia thậm chí còn không phải thủy và hỏa, mà chỉ là nguồn năng lượng thuần túy nhất, là vật chất căn nguyên của thế giới.
Ngay cả Đại tu sĩ hay là Yêu Vương khi đối diện với tình huống này cũng đều sẽ yếu đuối, không có sức lực như làm người phàm khi đối diện với thiên tai.
Ba người Lý Thanh Sơn trốn vào một bộ phận không biết tên của Thanh Lam Tiểu Bàn.
Qua lớp màng mỏng trong suốt, nhìn cảnh tượng chấn động lòng người bên trong “dạ dày” của nó, cả ba người cảm thấy kinh ngạc không thôi, rồi cũng chợt hiểu ra.
“Con Phệ Không thú này rất to lớn nên thế giới mà nó biến thành tất nhiên cũng vô cùng to.
Cái này của ngươi nhỏ như vậy thì Tiểu Bàn có thể tiêu hóa được hay không?”La Hầu Tiểu Minh cố nén cảm giác không thoải mái với từ này, rồi nói ra điều mà mình lo lắng.
Lý Thanh Sơn đáp:“Ngay cả thần linh như ngươi cũng không biết thì sao mà ta biết được.
À, nó sắp biến thành Đại Bàn ngay rồi.
”“Thôi được rồi! Ta cảm thấy gọi là Tiểu Bàn vẫn đỡ hơn.
”La Hầu Tiểu Minh cảm thấy năng lực chịu đựng của mình với những cái tên ngu xuẩn này là có hạn.
Lý Thanh Sơn tỏ ra vui mừng, nói:“Cuối cùng ngươi cũng có chút thưởng thức đối với tên gọi rồi, Tiểu Minh!”Khóe mắt La Hầu Tiểu Minh giật giật, nói:“Lý Thanh Sơn, ta và ngươi nhất định sẽ có một trận chiến đấy!”Cố Nhạn Ảnh ngắt lời, chặn lại ánh mắt đang giao chiến của hai người họ, nói: “Vận may của chúng ta không tồi đâu.
Nếu không có Tiểu Bàn thì dù chúng ta có giết được con Phệ Không thú khổng lồ này thì cũng chẳng thể chống đỡ được nguồn năng lượng bộc phát như thế.
Chỉ còn con đường chết mà thôi!”Lý Thanh Sơn đáp:“Không chỉ may thôi đâu, nếu không nuốt chửng hết những con Phệ Không thú nhỏ kia thì Tiểu Bàn sẽ không thể nuốt nổi hành tinh này đâu.
”Lúc này nguồn năng lượng điên cuồng tựa như dòng nước lũ từ từ lắng xuống, tựa như miếng bọt biển đã hút khô nước.
Bên trong tiểu thế giới, dù ở trên mặt đất hay là dưới biển sâu, dù còn sục sôi hay đã ngừng từ lâu thì tất cả những ngọn núi lửa đều bùng nổ một lúc.
Nham thạch phun trào ra ngoài, luồng khói đen cuồn cuộn xông thẳng lên tận bầu trời.
Gió lớn quét qua khắp thế giới, gió giật, lốc xoáy khuấy động khắp đất trời.
Nhưng lại chẳng thể thổi bay được mây đen đang ùn ùn kéo tới, sớm chớp vang rền, mưa to như thác đổ, lũ lụt tràn làn đang lao nhanh khắp nơi.
Tình huống như ngày tận này có thể khiến một võ giả bướng bỉnh tàn bạo cũng phải run sợ.
Con thuyền lớn tựa như đồ chơi, bị sóng biển hất lên thật cao lại nặng nề rơi xuống.
Con thuyền đi xuyên qua từng đầu con sóng lớn như những ngọn núi khổng lồ, mang tới cho họ ảo giác như đang đi giữa biển sâu.
Ô Thiết Sơn tự tay cầm lái, nhưng lại chẳng có chút tác dụng nào, bọn hải tặc phía sau vẫn đang hò hét không ngừng:“Hiệp Vương gia tha mạng!”Hắn không nhịn được bèn nghĩ thầm:“Không lẽ nương gạt mình thật sao, mình thực sự là con ruột? Cha ruột à, ngài đừng có làm loạn nữa chứ!”Ầm!Một con sóng lớn đập nát thân thuyền, mảnh gỗ vụn văng ra khắp nơi, theo đó còn có rất nhiều kỳ trân dị bảo.
Ô Thiết Sơn hít sâu một hơi, khi tìm được pho tượng của nữ tử kia đã thả người lên bay vọt qua đó, rồi ôm pho tượng nhảy vào trong biển.
Lý Thanh Sơn không rảnh để tâm tới sự thay đổi của tiểu thế giới kia.
Vì hắn không phải Quan Thế Âm cứu khổ cứu nạn, mọi người phải nghe theo mệnh trời.
Hắn chỉ tập trung chú ý xem rốt cuộc Thâm Lam Tiểu Bàn đã mang “Địa Hỏa Phong Thủy” này vào trong tiểu thế giới ra sao.
Khi Thâm Lam Tiểu Bàn nuốt chửng đám Phệ Không thú nhỏ kia vào bụng thì hắn đã cố gắng làm rõ vấn đề này.
Nhưng hắn thực sự không nhìn ra thứ nào tương tự như cửa truyền tống cả, ngay cả bây giờ cũng vậy.