Lâm Huyền nghĩ về quá khứ mà nàng ta đã nói, hắn cảm thấy ghê tởm trong lòng, nhưng sự ghê tởm này nhanh chóng biến thành sự kinh ngạc, một cơn đau đớn còn lớn hơn vừa rồi gấp mười gấp trăm lần bỗng nhiên tràn vào linh hồn hắn.
Hắn đột nhiên trợn to hai mắt, trong miệng phát ra âm thanh "cạch cạch" không có chút ý nghĩa nào.
Nỗi khổ đến từ địa ngục này, cho dù có là Thiên nhân chuyển thế, cũng không thể nào chịu đựng nổi.
Hơn nữa, cách nàng ta tu luyện gần như là điên cuồng, cùng sống với hàng trăm hàng ngàn con rắn từ địa ngục, không phải chỉ là mượn sức mạnh của địa ngục, mà có thể nói rằng nàng ta chính là một tòa địa ngục sống.
"Đây chính là món đồ tốt nhất của ta, ngươi có thích không? Yên tâm đi, ta sẽ thỏa mãn ngươi một cách triệt để nhất.
"Đôi mắt của Tiền Dung Chỉ không biết từ lúc nào đã biến thành một đôi mắt rắn lạnh lùng.
Trên mặt nàng mọc đầy đầu rắn đến từ địa ngục, ngay cả cái môi đỏ thắm và cái lưỡi thơm thơ cũng chứa chất độc của rắn, và chúng đang rít lên và phun ra nọc độc.
Lâm Huyền sắc mặt tái nhợt, gân xanh nổi lên, nghiến răng nghiến lợi nói ra hai chữ ra hai chữ:"Dung Chỉ!"Hắn vẫn không thể tin được là thân phận của hắn đã bị bại lộ, hắn còn rất tự tin là bản thân đã che giấu hết sức kỹ càng.
Từ Sở Thiên đến Lâm Huyền, quả thực cũng coi như là biến thành một người khác, cho dù Tiền Dung Chỉ có cẩn thận đến đâu cũng không thể tìm ra bất kỳ manh mối nào! Rốt cuộc là chỗ nào xảy ra vấn đề, hay là nàng vẫn đang thăm dò hắn!"Sở Thiên!"Giọng nói của Tiền Dung Chỉ cực kỳ vui sướng, nàng ra sức ôm chặt lấy hắn, hai cánh tay siết chặt lại như muốn chôn chặt hắn vào trong cơ thể, từng con rắn từ địa ngục chui vào trong cơ thể hắn, cắn nuốt linh hồn của hắn.
"Ngươi biết không? Điều khiến ta hận nhất chính là người khác đồng cảm với ta, ta có đáng thương như vậy sao? Ta sẽ để bọn họ đáng thương gấp trăm, gấp ngàn lần so với ta.
May mà ta không phải người tàn nhẫn như vậy, ít nhất sẽ không đồng cảm với người khác.
Được rồi, ta đã cho ngươi nhiều như vậy, ngươi cũng nên trả lại cho ta một ít.
"Một sợi dây leo mọc lan ra và đâm thẳng vào đan điền của Sở Thiên.
Sở Thiên cố hết sức tập trung tinh thần:"Buông ta ra, nếu không ta và ngươi cùng nhau chết!""Được thôi! Ta đã không chờ đợi thêm được nữa.
"Tiền Dung Chỉ càng siết chặt hơn, giống như một con rắn độc lớn hung hãn đang cố nuốt chửng một con voi, cho dù nó nó có bị no chết cũng sẽ không buông tha cho con mồi ở trong miệng nó.
“Ngươi đúng là một kẻ điên!”Sở Thiên vô cùng hối hận, hắn lẽ ra không nên nghĩ mình là “Thiên nhân” mà coi trời bằng vung, lẽ ra hắn nên cầu cứu với thiên đình sớm hơn.
Lúc này, Ba Thiên Đằng đã đâm thủng đan điền của hắn nhưng trong đó rỗng tuếch, không hề có Kim đan.
Trên trán hắn lóe lên một tia sáng màu tím, xuất hiện một cái Nguyên Anh trong giống như một người tí hon màu tím, sau đó nó biến thành một tia sáng màu tím và trốn thoát.
Hắn tu luyện chính là Vạn Tượng Thiên Thư trong Tử Phủ Thiên Thư, nó mở ra Tử Phủ thay vì ngưng tụ Kim đan, sống hai kiếp thì nuôi Nguyên Anh tu sĩ tu luyện các loại uy năng.
Phần lớn là vì đối phó với Tiền Dung Chỉ, lại không nghĩ tới rằng vừa mới bắt đầu đã phải dùng chiêu thức tương tự với "Nguyên Anh xuất khiếu" để thoát mạng.
Tiền Dung Chỉ buông ra cơ thể Sở Thiên đã bị Ba Thiên Đằng rút khô, khẽ cười nói:"Quỷ nhát gan!"Hình bóng nhỏ bé màu tím va chạm với một hàng rào đầy màu sắc và bị dội ngược ra sau một cách mạnh mẽ.
Kết giới lộng lẫy kia không ngừng vặn vẹo, kỳ thực được tạo thành từ vô số rắn độc, chính là Địa ngục độc xà của nàng.
Pháp gia giỏi nhất là bắt giam, địa ngục tương đương với một loạt nhà tù, trấn áp yêu ma quỷ quái trong lục đạo luân hồi, tam thiên thế giới.
"Không thể nào, chỉ có pháp sư, tu sĩ chân chính mới có thể thành lập lĩnh vực của mình như vậy, nàng chẳng qua là đệ nhị trọng thiên kiếp tu vi mà thôi!"Người tí hon màu tím mang gương mặt của Sở Thiên rốt cục lộ ra vẻ kinh hãi, lúc hắn chạy trốn sau khi rời đi từ tử phủ, ngay cả một vòng tròn ma thuật bình thường cũng không thể ngăn cản được, nhưng không ngờ sẽ bị nàng ta gài bẫy.
Nếu là một đệ tử bình thường đã trải qua thiên kiếp thứ hai của phái Pháp gia, thì dĩ nhiên sẽ không làm gì được hắn.
Có rất nhiều đệ tử Pháp gia trên thế giới, nhưng hầu hết họ chỉ sử dụng bầu không khí của địa ngục, tương đương với tên cai ngục đứng bên ngoài nhà tù, gây ra nỗi đau cho người khác.
Nếu thực sự muốn họ nếm thử hương vị của việc “gậy ông đập lưng ông”, họ cũng sẽ biến sắc và cố gắng từ chối.