Huống Thiên Hữu phá tan cương phong tầng tầng lớp lớp, nhanh hơn so với độn quang, trong nháy mắt đã bay qua Thanh Châu, đi vào Long Châu.
Hắn bay thẳng từ trên Long Thủ Sơn qua, liếc mắt nhìn Kim long cố thủ ở trên núi, nhưng hắn chỉ cười khẩy.
"E rằng đây là khúc xương khó gặm nhất của thế giới này, nhưng chung quy xương cũng chỉ là xương! Đợi sau khi ta hoàn thành nhiệm vụ thì sẽ quay lại giải quyết từ từ vậy! Để đám thổ dân này mở mang tầm mắt, chứng kiến cái gì là Hoàng Đế chân chính.
"Hắn đi qua Long Châu trong nháy mắt rồi đi tới Lương Châu.
Nơi từng đôi mắt tập trung ở giữa không trung lại là một thảo nguyên lớn trống không.
Huống Thiên Hữu vừa nghĩ lại thì đã hiểu ra, hóa ra là biên giới phụ thuộc vào thế giới này, tương tự Động Thiên.
"Một thế giới như này lại có người thủ đoạn như vậy, cũng coi như là đặc biệt! Chỉ có điều nếu cho rằng chút chạm trùng khắc triện này có thể ngăn cản ta, vậy coi như rất không tự lượng sức!"Trong lúc nói, hắn rút trường đao ở bên hông ra.
Trong cung điện, màn che tầng tầng lớp lớp.
Một nữ tử mặc cung trang màu xanh lục đậm ngồi đánh đàn, mười ngón tay thon dài gảy đàn với vẻ nhàn nhã, tiếng đàn du dương giống như tiêu.
Khuôn mặt đằng sau lớp màn che không rõ, nhưng chắc chắn là tuyệt sắc giai nhân, bỗng nhiên hàng lông mày của nàng khẽ chau lại, tiếng đàn thay đổi, lạnh lẽo như băng, tiếng leng keng có khí thế binh đao.
"Người tới là ai!?"Ánh sáng lưỡi kiếm xé rách lớp màn che, Tiểu An giẫm chân trần lên trên lan can cẩm thạch lạnh lẽo ở ngoài cung điện, nhưng không nhìn nữ tử đang đánh đàn kia mà chỉ nhìn chiếc đàn cổ màu xanh lục đậm dưới tay nàng, Tiểu An biết đó mới chính là chân thân của nàng.
"Ngươi là.
Mâu Thuẫn!"Vốn dĩ nữ tử mặc cung trang hỏi Tiểu An, chợt chú ý đến thanh kiếm trong tay của nàng, sắc mặt thay đổi, gọi tên thật của Tiên Khí Kiếm .
Mâu Thuẫn!Trước đây chúng đều là đồ yêu thích thuộc về Ngũ Tuyệt Tiên Nhân, xem như là quen thuộc đến mức không thể quen thuộc hơn.
Nàng ôm lấy đàn xoay người rời đi, tiện tay vung lên bày ra dây đàn chằng chịt khắp nơi, dây đàn sắc bén, hàng ngàn vạn tiếng leng keng đã thủ thế sẵn sàng.
Không đợi câu nói của Tiểu An, Tiên Khí Kiếm nhảy bắn ra, chuyển hướng bay chặt đứt vô số dây đàn, nó lập tức biến thành hình người ngăn cản đường đi của nữ tử kia,"Lục Y, lâu rồi không gặp!"Một con mắt của hắn trợn tròn, một con mắt híp lại, vai bên trái cao vút, vai bên phải thấp xuống, khuôn mặt giống như là một thiếu niên, không hề xấu xí nhưng khắp người đều tràn ngập vẻ quái dị vặn vẹo, đến cả trang phục trên người cũng cực kỳ không phù hợp.
Câu nói phát ra từ trong miệng hắn thực sự tràn đầy mùi lưu manh.
Còn nữ tử tên là "Lục Y" kia cũng giống như bị lưu manh đùa giỡn, khắp khuôn mặt là vẻ hoảng sợ, rõ ràng là rất sợ hắn.
Tiên Khí Kiếm hồn chỉ vào Tiểu An rồi nói:"Đó là chủ nhân mới của ta, ngươi cũng mau chóng ngoan ngoãn nhận chủ đi! Nếu dám không theo, ta lập tức chém cây đàn rách của ngươi!"Nói xong thì hắn mím môi:"Ta đã muốn làm như vậy từ lâu rồi!"Không chờ Lục Y trả lời thì hắn đã vung kiếm khua khua trên chiếc đàn cổ.
"Đừng!"Nữ tử hét lên, giọng điệu rất động lòng người.
Tiểu An im lặng không nói, cốt lõi của mộ cầm rõ ràng là một chiếc đàn cổ Lục Y.
Nếu có thể thu phục thì sẽ rất có lợi.
Không chờ nàng suy nghĩ nói câu tử tế, cầm hồn Lục Y đã khuất phục, vẻ mặt oán hận bị Tiên Khí Kiếm hồn kéo ống tay áo tới, hai tay dâng đàn cổ lên rồi gọi một câu với vẻ không tình nguyện:"Chủ nhân!"Vẻ mặt Tiên Khí Kiếm hồn đắc ý rồi lại tràn đầy thất vọng, giống như lấy làm tiếc không thể chặt đứt đàn cổ.
Năm đồ vật yêu thích của Ngũ Tuyệt Tiên Nhân, sức tàn phá của Tiên Khí Kiếm hoàn toàn xứng đáng đệ nhất.
So với cầm kỳ thi họa.
Chỉ có kiếm là vũ khí chiến đấu chém giết, cho dù xấu xí kỳ quái nhưng chỉ cần có thể giết địch thì đó là một thanh bảo kiếm.
Rất hiển nhiên, trước đây Tiên Khí Kiếm hồn uy hiếp đám "Bạn" này, thực sự là đã xây dựng thế lực từ lâu.
Đổi lại là người khác đến, dù có sức mạnh siêu việt mà nếu không được sự đồng ý của cầm hồn Lục Y thì cũng khó mà thu phục.
Nếu ép buộc, thì có lẽ sẽ "Thà làm ngọc vỡ không làm ngói lành".
Nhưng đối diện với "Bạn cũ" Tiên Khí Kiếm hồn này, cầm hồn Lục Y lại không dám như thế, nàng có một viên cầm tâm của mình, biết rằng không cần phải nói lý với một kẻ điên, với sự kiêu ngạo của "Thà làm ngọc vỡ không làm ngói lành" gì đó thì vẫn nên bớt bớt lại vào lúc như thế này!Nhưng nàng vẫn không kiềm chế được phải hỏi Tiểu An:"Ngươi biết đánh đàn sao?"Không hiểu nàng có có tài cán gì mà có thể thu phục Mâu Thuẫn kiếm.
Cho dù năm đó Ngũ Tuyệt Tiên Nhân cũng không thể làm cho Mâu Thuẫn kiếm hồn nghe theo như vậy.
Đương nhiên, Ngũ Tuyệt Tiên Nhân cũng không để tâm đến thanh kiếm nhất định phải vứt bỏ này, không thể nào ràng buộc thêm nữa.