Lý Thanh Sơn thầm cảm thấy may mắn, nếu không có phệ không thú Thâm Lam Tiểu Bàn, chỉ e toàn bộ người tu hành trên thế giới liên hợp lại cũng không đẩy ngã được tòa Thông Thiên quỷ tháp này.
Chỉ riêng một Ly Hoàng, dù chỉ canh giữ trong tháp không thể ra ngoài cũng không phải kẻ mà bất cứ Yêu Vương, đại tu sĩ nào có thể đánh bại.
Cảm nhận được trạng thái của Thâm Lam Tiểu Bàn, trong lòng hắn không khỏi có chút tiếc nuối.
Mặc dù thế giới do phệ không thú biến thành, nhưng bọn chúng chung quy là khác biệt.
Thâm Lam Tiểu Bàn có thể ăn uống thỏa thích bên trong thân thể của phệ không thú, nhưng lại bị pháp tắc thiên địa ở Cửu Châu kiềm chế, không thể muốn làm gì thì làm như trong hư không.
Bằng không, dù là tương lai đến Ma Vực đối mặt với Cùng Kỳ Ma Thần, đây cũng là một sự trợ giúp lớn.
Ngoại lực có thể dùng nhưng không thể ỷ lại, dù là Cửu Thiên Tức Nhưỡng cũng thế, rốt cuộc tất cả đều phải trông cậy vào thực lực của bản thân.
"Thật là lợi hại!"Tiểu An bày tỏ sự sùng bái chân thành nhất, không hề che giấu.
"Chỉ là chuyện nhỏ thôi.
"Lý Thanh Sơn cười ha ha, thơm lên má nàng mấy cái.
Cố Nhạn Ảnh và La Hầu Tiểu Minh nhìn nhau, biểu cảm không lấy gì làm vui vẻ.
"Tiểu tử, thế giới này đã xong, cũng may đã thoát khỏi miêu định, chúng ta sắp chuẩn bị phi thăng!"La Hầu Tiểu Minh thở dài một tiếng, nói một điều hoàn toàn trái ngược.
Lý Thanh Sơn kinh ngạc:"Chúng ta mất bao công sức, trăm cay nghìn đắng mới phá được tòa quỷ tháp này, sao ngươi lại nói là xong rồi?"Cố Nhạn Ảnh cười nói:"Trăm cay nghìn đắng cái nỗi gì, kẻ nào vừa nói cứu vớt thế giới chỉ đơn giản vậy thôi hả?"Nàng chỉ vào Ngạ Quỷ môn phía dưới và nói:"Thanh Sơn, đừng vui mừng quá sớm, tự ngươi nhìn cho rõ đi!"Lý Thanh Sơn nhìn theo hướng mà tay nàng đang chỉ, thấy Ngạ Quỷ Chi Môn chẳng những không hề suy sụp, ngược lại còn có xu hướng lớn thêm.
Giống như một cái lỗ hổng lớn trên bức tranh, sâu không thấy đáy, đen kịt và u ám, tất cả mọi thứ đều đang chảy về phía cái lỗ lớn đó.
Mà tử khí cuồn cuộn vẫn đang không ngừng tuôn ra từ miệng Ngạ Quỷ, không ngừng ăn mòn cả bức tranh.
Lý Thanh Sơn thấy lòng nặng trĩu, Ngạ Quỷ Chi Môn vốn là thủ đoạn cuối cùng của Huyền Âm tông để kéo cả thế giới chôn cùng, một khi mở ra thì khó mà đóng lại.
Dù đã hủy diệt Thông Thiên quỷ tháp, Ngạ Quỷ Chi Môn khổng lồ như thế cũng không phải thứ có thể phong ấn và trấn áp một cách tùy ý.
Cửu Châu còn đang ở trong miệng Ngạ Quỷ Đạo, bị chậm rãi cắn nuốt.
La Hầu Tiểu Minh nói:"Ngạ Quỷ Đạo có bản năng cắn nuốt.
Dường như lại rất có hứng thú với vị truyền nhân bạch cốt này.
Có lẽ là Bạch Cốt Bồ Tát năm xưa để lại ấn tượng quá sâu sắc cho nó.
"Lý Thanh Sơn nhíu mày, nếu bỏ mặc Ngạ Quỷ môn này, đám thi quỷ lúc nào cũng có thể ngóc đầu trở lại, xây dựng thêm một cái Thông Thiên quỷ tháp sẽ không phải việc khó.
Cứu vớt thế giới há chỉ là một câu nói suông.
Hắn cảm thấy không cam lòng.
"Chắc chắn sẽ có biện pháp!"Lại gọi Thâm Lam Tiểu Bàn ra, há to miệng rộng bắt đầu nuốt hút.
Nhất thời, phong vân biến sắc.
Khói mù đầy trời, tử khí cuồn cuộn, gào thét xông tới miệng của Thâm Lam Tiểu Bàn, nó lập tức bành trướng như khí cầu.
Hiển nhiên, đối với phệ không thú, thứ này không phải đồ ăn giàu dinh dưỡng gì, nhưng nó không hề kén ăn, chỉ cần Lý Thanh Sơn dám hạ lệnh, nó sẽ dám ăn.
Động tác này lại khiến trong tiểu thế giới xảy ra biến hóa, rất nhiều thi thể đã được mai táng, sau khi bị tử khí quét qua lại bò ra khỏi phần mộ, những hồn phách tràn đầy chấp niệm và oán niệm hóa thành quỷ loại ngay giữa âm phong.
Một trận Vong Linh Thiên Tai bắt đầu, sẽ có vô số người ngã xuống trong chiến tranh, hóa thành thi quỷ; cũng có vô số người thành danh sau một trận chiến, thành anh hùng, hiến cho tiểu thế giới vốn đang rung chuyển bất ổn lại càng thêm sóng gió gập ghềnh.
Một mảnh cấm địa tên là "Khô Lâu đảo" được hình thành, cũng sẽ ở rất nhiều năm về sau xây dựng thành công Bất Tử môn - tông môn Ma đạo đệ nhất thiên hạ, sẽ mang đến biết bao giết chóc và chinh phạt.
Trong lòng Lý Thanh Sơn có phần cảm khái, mặc dù hắn không coi phàm nhân như con sâu cái kiến, khi sự chênh lệch lực lượng đạt tới trình độ nhất định rồi thì mỗi lời nói, cử chỉ cũng đủ để tạo thành ảnh hưởng cực lớn.
Vì cứu vớt sinh linh của Cửu Châu, hắn mới bảo Thâm Lam Tiểu Bàn cắn nuốt tử khí.
Dù xuất phát từ thiện ý, thiện tâm, lại không biết đã hại chết không biết bao nhiêu sinh linh vô tội.
Dù không đề cập đến mấy thứ này, năm đó trong hư không, hắn để Thâm Lam Tiểu Bàn cắn nuốt hài cốt thế giới, hóa thành một trận sao băng mưa lửa ở trong tiểu thế giới, cũng đã tạo nên vô số địa chấn, sóng thần, núi lửa phun trào, chẳng lẽ không có sinh linh uổng mạng? Trong khi điều này cũng không xuất phát từ ác ý, mà còn là chuyện tốt có lợi cho đa số sinh linh trong thiên hạ.