Đất trời tựa như một con hung thú bị chọc giận, gió là tiếng rống, sấm sét là móng vuốt, lửa là răng nanh, đánh về phía nam tử.
"Xảy ra chuyện gì vậy?"Lý Thanh Sơn đứng trên đại dong thụ nhìn ra xa.
Động tĩnh ở Long Châu dù cách xa mười vạn dặm cũng có thể cảm nhận được rõ ràng.
Hắn lẩm bẩm một tiếng:"Huyền quang tận chiếu!"Từng mảnh Linh Quy Huyền Giáp chất chồng lên nhau, kéo cảnh tượng ở Long Thủ sơn tới trước mặt.
Lý Thanh Sơn biến sắc mặt, thiên địa chi uy như thế, dù là hắn cũng không thể chống lại.
Tối đa cũng chỉ chèo chống được một hồi.
Giữa thân thể và thế giới, lực lượng mà hai bên nắm giữ hoàn toàn không ở cùng một đẳng cấp.
Hoàng đế Đại Hạ giơ cao Long Châu đỉnh, phát ra vạn ráng mây màu, sáng chói vô cùng.
Phong lôi hơi lắng xuống, lại kịch liệt như cũ, phong hỏa lôi điện, mãnh liệt công kích vào người nam tử.
Dường như nam tử phải nhận lấy vô số tầng gông cùm xiềng xích, bước đi rất chậm, lại rất kiên quyết, mặc cho mũ miện trên đầu bị phong lôi đánh vỡ, tóc dài rối tung, một thân long bào bị lửa cháy hết, lộ ra lồng ngực vẫn tiếp tục bước từng bước một về phía trước.
Đại Dung Thụ Vương kinh hô:"Là hắn!""Ai?"Lý Thanh Sơn hình như đã hiểu ra.
"Vị hoàng đế đầu tiên của Đại Hạ - Tự Long.
"Trong giọng nói của Đại Dung Thụ Vương tràn ngập sự bất an.
Lý Thanh Sơn gật đầu, đây là truyền thuyết mà hắn vẫn được nghe từ lúc rời núi tới giờ.
So với Ngũ Nguyệt Tiên Nhân quá cổ xưa và mơ hồ, công lao vĩ đại của vị Thái Tổ hoàng đế này có thể chạm tay đến.
Hắn không khỏi để "Huyền quang tận chiếu" lại gần hơn, tiện bề quan sát rõ ràng hơn nữa.
Tự Long như có cảm ứng, ngoái đầu nhìn lại.
Cách xa mười vạn dặm, hai truyền thuyết đối mặt.
Lý Thanh Sơn nhướng mày nghiêm túc nhìn sang, Tự Long cong khóe môi, cặp mắt đen nhánh dường như thấu đáo hết thảy.
Mặt mũi của hắn lập tức bị phong lôi che lấp, vẫn là bộ dạng thiếu niên.
Lý Thanh Sơn hơi sửng sốt, hỏi Đại Dung Thụ Vương:"Tên này quay về làm gì? Ăn đòn à?"Hiển nhiên tu vi của vị Tổ hoàng đế này đã tới tầm thiên địa bất dung, chẳng lẽ không lăn lộn được ở Nhân Gian Đạo nữa rồi à? Xem ra cũng không giống lắm nha!Ánh sáng màu xanh biếc lóe lên, Cố Nhạn Ảnh mang theo La Hầu Tiểu Minh trở lại trên Đại Dung Thụ Vương:"Ta vẫn cho là bọn họ muốn dựa vào lực lượng của Nhân Gian Đạo để chống lại Ngạ Quỷ Đạo, không ngờ hắn lại đích thân xuống hạ giới, hình như.
đã vượt qua thiên kiếp lần thứ năm!"Mặc dù đã qua năm ngàn năm kể từ khi vị Tổ hoàng đế Đại Hạ này phi thăng, nhưng tốc độ của dòng chảy thời gian ở Nhân Gian Đạo hẳn phải chậm hơn nhiều, chỉ e mới chỉ trải qua mấy trăm năm thậm chí ngắn hơn, hắn lại còn độ thêm một lượt thiên kiếp, đây là bậc kinh tài tuyệt diễm nhường nào chứ?Lý Thanh Sơn hỏi:"Lại là một vị Ly Hoàng ư?!"La Hầu Tiểu Minh đáp:"Không, Nhân Gian Đạo không có bản năng cắn nuốt thế giới, hẳn chỉ lấy Ba Thiên Đằng kia làm đường đi mà thôi, chắc chắn phải thừa nhận uy lực của thiên địa.
Nếu hắn không phải xuất thân từ thế giới này, sự bài xích không nghiêm trọng như thế, hiện tại đã tan thành mây khói rồi.
"Như thế này còn xem như bài xích không nghiêm trọng ấy hả?!Lý Thanh Sơn nhìn cảnh tượng hủy thiên diệt địa kinh khủng thế kia, sự bài xích của thế giới Cửu Châu này phải đáng sợ hơn so với tiểu thế giới nhiều lắm, quả thực là dùng bạo lực đuổi giết.
Ngoài ra, nhất định còn có rất nhiều sự giam cầm vô hình, vận rủi quấn thân, tuyệt đối không phải một cá nhân có thể chống đỡ.
Đại Dung Thụ Vương trầm mặc một lát, đột nhiên như đã hiểu ra điều gì:"Ta trúng kế rồi!"Lý Thanh Sơn ngạc nhiên, còn chưa bao giờ thấy Đại Dung Thụ Vương mất bình tĩnh như thế, cho tới giờ hắn đều giữ nguyên bộ dạng trầm ổn, có trí tuệ, cho dù có làm ra thất sách cũng không phải sai lầm lớn gì.
Cảm giác này, thực sự giống như Gia Cát Khổng Minh hô to một tiếng ngay giữa trận chiến:"Không hay rồi, có mai phục!"Thật sự quái dị vô cùng.
Lý Thanh Sơn còn không kịp hỏi Đại Dung Thụ Vương trúng kế gì, vị Thái Tổ hoàng đế kia đã đáp xuống thiên đàn, toàn thân chồng chất vết thương, đại trận Quần Long Tụ Thủ bảo vệ hoàng đình Đại Hạ chỉ trong nháy mắt đã bị xé nát thành bột mịn.
Phong lôi với quy mô ngàn vạn mẫu vọt tới, lửa lớn thiêu đốt trên hoàng đình, giống như tận thế phủ xuống, tất cả mọi người biến sắc, hiển nhiên về cơ bản, lần thiên địa chi uy này sẽ không bận tâm có sát thương nhầm người hay không, chỉ một khoảnh khắc nữa, tất cả mọi người sẽ chỉ còn con đường chết.
Một tiếng long ngâm vang lên, ngũ trảo kim long chiếm cứ dưới chân núi lao ra biển lửa, bay lượn lên đỉnh núi, nhảy vào bộ ngực của hắn.