Lý Thanh Sơn rùng mình một cái, run rẩy từ xương cụt lên đến đỉnh đầu.
Ngay cả khi đứng sang bên cạnh để quan sát, vẫn cảm thấy vô cùng nguy hiểm đáng sợ, đúng là chỉ cần một nhát dao đã chặt đứt hồn.
Không ngờ chính tai mình lại nghe được những lời nói như vậy, vả lại còn là sự phấn đấu biết bao nhiêu năm của Tự Long, tự cho là đã công thành danh toại, lúc mang áo gấm về làng, trong nháy mắt sẽ đánh hắn từ thiên đường xuống địa ngục, quả là tràn đầy khí thế vô cùng mãnh liệt.
Hắn đã tận dụng hết tất cả các thủ đoạn, nghĩ tất cả các biện pháp, gây ra tổn hại đối với Tự Long, nhưng so với câu nói ngắn ngủi này đều không bằng.
Đến hôm nay thật sự rất đáng giá, dù bị xem như là đạo cụ, giả làm tân lang cũng vô cùng khoái chí, ở trong giây phút này, đối với Cửu Vĩ Hồ Hậu đã tràn đầy cảm tình, quả nhiên là vừa cao quý, vừa xinh đẹp và vừa mạnh mẽ!Tự Long biến đổi sắc mặt:"Ta, ta không xứng với ngươi sao?"Lễ bộ Thượng thư không nhịn được mà quát lên:"Tô Đạo hữu, ngươi nói xằng bậy gì vậy? Ngô Hoàng chính là chúa tể của thiên hạ, đã vượt qua năm lần thiên kiếp, đã tu luyện trở thành Dương Thần, được xưng là Nhân Hoàng.
Hơn nữa ngươi chẳng qua chỉ là một Yêu Vương nhỏ bé mà thôi, ta cảm thấy ngươi không xứng với Ngô Hoàng mới đúng.
"Các chúng khanh cùng với Tự Long đi rước dâu đều cảm thấy vô cùng nhục nhã, thật là không dám tưởng tượng cảm nhận của Tự Long bây giờ, Cửu Vĩ Hồ Hậu này không phải bị điên rồi sao?Cửu Vĩ Hồ Hậu căn bản không để ý tới những người khác, lời lẽ tha thiết nói:"Tiểu Long, ngươi ở Nhân Gian đạo ngẩn ngơ nhiều năm như vậy, tỉnh táo nghĩ kỹ xem, ngươi tu luyện trở thành Dương Thần, trở thành Nhân Hoàng rồi thì có tư cách cưới ta sao?"Lý Thanh Sơn cảm thấy không đành lòng nghe hết, quả là chém thêm một nhát dao nữa cho đến chết!Không khỏi siết chặt nắm đấm, chuẩn bị nghênh chiến, nếu đứng ở vị trí của Tự Long, nhất định sẽ thẹn quá hoá giận, rồi nổi giận đùng đùng, sẽ giết chết hết tất cả những người đang có mặt ở đây.
Nhưng mà vượt ngoài dự liệu của hắn, Tự Long trầm mặc một lát, sau đó bình tĩnh lại, rồi thở dài nói:"Đúng vậy, ngươi nói không sai, Nhân Hoàng tầm thường này, vẫn không đủ tư cách! E rằng chỉ có Chân Tiên mới có tư cách sở hữu ngươi thôi.
Cho nên ngươi lo lắng hại ta, mới từ chối lời cầu hôn của ta, không muốn cùng với ta đi đến Nhân Gian đạo, muốn dùng thủ đoạn tàn nhẫn này để đoạn tuyệt với ta.
""Nhưng mà ta không thể lại để ngươi đau khổ chờ đợi ở đây được nữa, cũng tuyệt đối sẽ không bao giờ từ bỏ ngươi, chỉ là ủy khuất muốn che đậy dung quang của ngươi, cuối cùng một ngày nào đó, ta sẽ trở thành Nhân Tiên, thậm chí là Chân Tiên, sẽ để cho ngươi đồng hành ở bên cạnh ta một cách quang minh chính đại.
"Lý Thanh Sơn đột nhiên lộ ra biểu cảm kỳ quái, Tự Long này đúng là bệnh nặng thật rồi, cái gì mà "Chỉ có Chân Tiên mới có tư cách sở hữu", trong mắt người tình đến Tây Thi cũng không khoa trương như vậy.
Nhưng mà, chẳng lẽ lại đúng như Tự Long đã nói, Cửu Vĩ Hồ Hậu thật ra vẫn đang lo lắng cho hắn, vì vậy mới ra hạ sách này.
Chỉ là mới nghĩ như vậy thôi, trong lòng đã cảm thấy buồn rầu, như thể bị người nào đó công khai tình cảm vậy.
Hắn không biết rằng những lời nói của Tự Long mặc dù có phần khoa trương xúc động, nhưng kỳ thực không phải là những lời sáo rỗng.
Cửu vĩ hồ tộc có được vẻ đẹp của trời đất, từ khi sinh ra đã có sức hấp dẫn vô cùng, được chúng sinh rất ưa thích, dù là ở đâu cũng nhất định sẽ gây ra sự tranh giành.
Có Tô thị là người có sức hấp dẫn nhất trong cửu vĩ hồ, hơn nữa còn là hồng nhan họa thủy, nghiêng nước nghiêng thành, đã từng khiến thần tiên phải sa ngã.
Mà vị Cửu Vĩ Hồ Hậu Tô Mê Nhiêu này là người xuất sắc được đặc biệt lựa chọn trong Tô thị từ Thanh Khâu quốc.
Nếu không như thế, cũng không thể để cho Tự Long thất lễ như vậy, càng không thể làm lung lay tâm tính của Lý Thanh Sơn.
Phải biết rằng họ đều không phải là manh tân chưa từng thấy cảnh đời, chưa từng thấy nữ nhân, xét về tuổi thọ thì đều xem như là đã trải qua nhiều thăng trầm trong cuộc đời.
"Thành thật xin lỗi, ta đã đợi được người mà ta muốn đợi rồi.
"Ngay khi Tự Long bày tỏ sự chân thành của mình, Cửu Vĩ Hồ Hậu đã cắt đứt mọi ảo tưởng của hắn ta chỉ bằng một câu nói.
Tự Long gầm rống lên:"Ta không tin! Ngươi nói đi, người đó rốt cuộc là ai?""Xa tận chân trời gần ngay trước mắt, không sai, chính là hắn.
"Bàn tay trắng nõn của Cửu Vĩ Hồ Hậu nhẹ nhàng nắm lấy ống tay áo của Lý Thanh Sơn, trong giọng nói dường như có chút ngượng ngùng và ngọt ngào.
Hạnh phúc đến quá đột ngột rồi!