Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 2203 - Chương 2215: Đau Khổ Chống Đỡ

Chương 2215: Đau Khổ Chống Đỡ

"Ồ?""Đường đường là hồ ly Tô chi, mị hoặc tất cả vạn vật chúng sinh.

Lại náo động đến mức tự đưa mình vào kết cục phải đánh đánh giết giết, ngài không thấy là có chút khó coi sao?""Ai, đây cũng là chuyện không có cách nào khác, ai bảo những kẻ nam nhân hôi hám đó không nghe lời như vậy.

Còn ngươi nữa, một nữ tử thông tuệ như vậy, lại hết lần này tới lần khác u mê không chịu tỉnh ngộ.

"Tô Mê Nhiêu bất đắc dĩ thở dài, còn vô tội trừng mắt nhìn, suýt chút nữa khiến cho Cố Nhạn Ảnh tin tưởng nàng, toàn bộ đều bằng hơi nóng từ địa ngục mới có thể duy trì chút sáng suốt.

"Trận chiến này, ngài mặc dù đạt được ước muốn, chính là những nữ tử trong Quỳnh Ngọc cung này, chỉ sợ đều muốn bị hồn phi phách tán.

"Cố Nhạn Ảnh cầm quạt xếp trong tay hướng một ngón tay về phía không trung hỗn độn.

Cơn lốc xoáy bổ ra một cái lối đi, thì nhìn thấy một con Kim Long Ngũ Trảo đang dần xé nát mai rùa của Linh Quy.

Nhưng mà ở bên dưới của Linh Quy, lại là Báo Vương Lôi Ảnh đang đau khổ chống đỡ.

Lý Thanh Sơn theo Hổ Ma hóa thành Linh Quy cũng không có buông tha cho nàng.

Mà ngược lại hắn đem sức lực toàn thân để trấn áp nàng ở dưới thân, nhằm chuẩn bị đổi lấy Trầm Mộng Điệp với Tô Mê Nhiêu.

Kết quả là Trầm Mộng Điệp được Cố Nhạn Ảnh cứu thoát thành công, cho nên hắn liền đơn giản là đem nàng coi thành đệm thịt, để chia sẻ chút ít áp lực phải nhận từ Kim Long.

Đáng thương thay cho Báo Vương Lôi Ảnh, nàng vốn cũng là Đại Yêu Vương tên tuổi lẫy lừng, bây giờ lại cũng chỉ có thể bị đánh đồng cùng với Lý Thanh Sơn, cho dù đã đem hết sức lực toàn thân ra thì cũng không có cách nào tránh thoát khỏi sự trấn áp của Linh Quy, hơn nữa bên trên lại còn có một con Kim Long Ngũ Trảo.

Thẳng đến bây giờ đã bị đè tới mức ngũ tạng đều muốn bị nát, thất khiếu chảy máu, cũng may là nhờ là nàng có khí lực mạnh mẽ, mới không có bị đè chết.

Nhưng nếu tiếp tục như vậy thì cũng dễ dàng nhìn thấy là cũng không chống đỡ được lâu.

Mà Tiểu An ở một bên lề trận chiến, đang chống đỡ cuộc vây công của các Yêu Vương khác.

Vừa rồi chỉ bằng một chuỗi khô cốt niệm châu là có thể ngăn cản được, nhưng đến hiện tại thì nàng đã tự mình ra tay.

Thi triển cả Loạn Hồn Linh và Huyết Hải Phiên, cũng đã bắt giữ được một số Yêu Vương.

"Cố Nhạn Ảnh, ngươi cho rằng ta sẽ bị uy hiếp bởi những điều này sao? Các nàng đều nguyện ý vì ta mà chết.

"Tô Mê Nhiêu nheo mắt lại, thở ra hơi thở đầy nguy hiểm.

"Sẽ không có ai nghi ngờ tình cảm sâu đậm của các nàng dành cho ngài, nhưng nếu ngài không quan tâm đến sự sống chết của các nàng, thì ngài so với những người đàn ông hôi hám đó có khác gì nhau đâu? Thậm chí ngay cả cái người hèn hạ, lưu manh, tàn nhẫn, vô tình như Lý Thanh Sơn cũng không thể làm được chuyện như vậy.

"Cố Nhạn Ảnh nhìn thật sâu vào Tô Mê Nhiêu, trong ánh mắt tràn đầy tưởng, nhưng cũng có chút lo lắng.

Tô Mê Nhiêu nhất thời im lặng không thể trả lời được, nghiến chặt hàm răng:"Thật sự là lời nói xảo trả, nếu theo như những lời ngươi nói, nếu ta không chịu nhận thua, ta sẽ trở thành một người phụ nữ hạ lưu, xấu xí, ngu xuẩn, hèn hạ vô tình, thậm chí còn không bằng những kẻ nam nhân thối tha!""Ngài đương nhiên không phải là một nữ tử như thế.

"Vẻ mặt Cố Nhạn Ảnh rất chân thành, tuyệt đối không phải là làm ra vẻ.

Tô Mê Nhiêu do dự một chút:"Được rồi! Lý Thanh Sơn, ta ra lệnh cho ngươi lập tức thả Ảnh nhi của ta ra, ta sẽ không đối địch với ngươi nữa.

""Mê Nhiêu, không cần để ý đến ta, ngươi cứ làm những chuyện mà ngươi muốn làm đi!"Báo Vương Lôi Ảnh kiên trí chống đỡ nói, bất luận ban đầu có phải không là do chịu mị hoặc, thì cho tới bây giờ đều là tâm ý chân thành của nàng, chỉ cần có thể làm cho nàng mỉm cười, cho dù là có hi sinh tính mạng này cũng không có gì đáng tiếc.

"Ảnh nhi!"Tô Mê Nhiêu thở dài trong lòng, nhớ tới lời nói vừa rồi của Cố Nhạn Ảnh:"Người không phải cỏ cây, ai có thể vô tình?"Cho dù tâm địa của nàng có là sắt đá, thì mấy ngàn năm qua làm bạn, sự trả giá mà không hề oán trách hay hối hận, cũng đã đủ để lưu lại ấn ký sâu sắc.

Thời gian cùng các nàng quen biết và hiểu nhau, tất cả đều hiện lên rõ mồn một trước mắt nàng, chẳng lẽ nàng lại thật sự nhẫn tâm khiến cho tất cả các nàng đều bỏ mạng tại nơi đây?Không khỏi nhìn lên trời xanh:'Quốc chủ đại nhân, nơi này thật sự là quá tịch mịch, chẳng lẽ đây cũng là âm mưu của ngài sao?'"Ta có thể gọi tên của ngươi không? Mê Nhiêu, nơi này thực sự quá ồn ào, không bằng chúng ta đến Đông Hải ở bên cạnh đi dạo một chút, ta rất tò mò về Thanh Khâu quốc, chuyện của nam nhân hãy để chính bọn nó giải quyết đi!"

Bình Luận (0)
Comment