Nhưng hiện tại bọn hắn đều ngồi chung một cái thuyền, lại còn ở dưới uy thế của Tự Long nên bọn họ chỉ có thể không dám không theo, có một ít người trong nội tâm đã là vô cùng hối hận: Vốn tưởng rằng có là một con đường tắt để phi thăng rời khỏi Nhân Gian, không nghĩ tới lại đúng là một cái bùa đòi mạng.
Nếu biết sớm như vậy thì nói cái gì cũng phải ngăn cản hoàng đế tế thiên.
Tự Long đem hết biểu hiện của mọi người nhìn vào trong mắt, thậm chí còn có thể cảm nhận được tinh thần của bọn họ kịch liệt dao động.
Trong nội tâm của hắn có chút cười lạnh.
Muốn đi đường tắt lại không chịu mạo hiểm, trên đời làm gì có chuyện tốt như vậy.
"Hoàng long vương" có thể trở về thành công hay không, hắn căn bản là không thèm để ý, chỉ cần Lý Thanh Sơn đến ngăn cản như vậy đủ rồi, mỗi một phần sức mạnh của kẻ thù bị hao phí, hắn liền có nhiều hơn một phần cơ hội chiến thắng.
Còn nếu như Lý Thanh Sơn không chịu đến ngăn cản con đường rút lui này thì lại càng tốt hơn.
Hắn có thể từ từ điều chỉnh lại Dương Thần, trấn áp tâm ma, đợi đến khi về lại được Hoàng Đình, thì đại cục cũng đã có kết quả, đây mới chính là dương mưu.
Đuôi chiến hạm phun ra đầy lửa khói, "Hoàng long vương" bắt đầu gia tăng tốc độ.
Đúng lúc này, một mảnh bóng tối dày đặc đột nhiên bao phủ xuống.
Chúng khanh đều nhìn lên, chỉ thấy một tòa núi lớn đột ngột mọc lên từ dưới mặt đất, xông thẳng lên trời, ngăn cảm đường đi về hướng đông.
Ở dưới chân núi, lóe lên hai viên Xích tinh, là đôi mắt hổ rừng rực như lửa của Lý Thanh Sơn, hắn dùng thân thể của Thần Ma nâng lên cả một tòa núi lớn.
Trên boong thuyền vang lên một trân tiếng kêu kinh ngạc, mặc dù ở Long Thủ sơn đã được nhìn thấy tận mắt một lần, những lần này lại có thể nhìn thấy, bọn họ vẫn là điên cuồng run sợ, trong lòng có một loại cảm giác mềm yếu không thể kháng cự lại đang không ngừng dâng lên.
Tự Long ngồi ngay ngắn trên long ỷ, không có bất cứ hành động gì, nhưng có ánh sáng màu vàng lóe lên trong mắt hắn :"Chư vị ái khanh chú ý, kẻ thù đã đến rồi!"Lý Thanh Sơn rít lên một tiếng, ra sức ném ngọn núi lớn về phía đầu của "Hoàng long vương".
Tự Long vung tay lên.
Bùm!Khẩu pháo chính "Long ngâm" trên "Hoàng long vương" bắn ra một phát làm nổ tung cả ngọn núi lớn, để lại một cái lỗ lớn có bán kính trăm trượng, khiến cho nó không thể va vào chiếc thuyền, như thể bị đóng băng ở giữa không trung.
Gần như là đồng thời, trên boong thuyền và trên thân chiến hạm, các họng pháp dày đặc và chằng chịt nhô ra, hàng loạt phát pháo bắn ra, tạo nên một chùm sáng chói mắt đem cả tòa núi lớn bắn phá nát bấy.
Bụi và khói mù mịt giống như một đám mây màu vàng tối ở trên không, đá vụn bay ra khắp nơi như đang có một trận mưa đá lớn.
"Hoàng long vương" phá tan mây khói, xẹt qua đỉnh đầu của Lý Thanh Sơn, tiến thẳng vào bầu trời.
Tự Long đứng sừng sững ở mũi thuyền, nhìn xuống Lý Thanh Sơn ở phía dưới, chỉ bằng một ngón tay, xuất hiện hàng nghìn hàng vạn tia điện bắn xuống dưới đất.
Bùm bùm bùm bùm!Những chùm ánh sáng bay xuống như mưa, nguyên một đám những quả cầu ánh sáng hình bán nguyệt bay lên từ cả một vùng đất, từng tòa gò đồi, núi lớn bị san thành bình địa, lưu lại hàng trăm ngàn lỗ lớn ở trên mặt đất.
Ở ngàn trượng xung quanh các Thần Ma đều biến mất không còn thấy bóng dáng, Lý Thanh Sơn lại hóa thành hình người, giương lên cánh chim Phong Thần, kéo theo cả gió bão xuyên qua cả chùm sáng rậm rạp và chằng chịt đó, đi ngược dòng chùm sáng để lên trên, đi thẳng đến đáy của "Hoàng long vương", đó chính là góc chết, là nơi tập trung ít hỏa lực nhất, tay nắm chặt Cửu Thiên Tức Nhưỡng, thi triển ra chiêu Đại Địa Lực Trường!"Hoàng long vương" bị chấn động kịch liệt, như thể đột nhiên bị một tòa núi lớn đè lên, đà lao vút của nó cũng hơi bị dừng lại.
Âm thanh của sắt thép và gỗ bị vỡ vụn văng tung tóe vang lên tràn ngập lỗ tai, các đại tu sĩ trên thuyền đều có một loại cảm giác tai vạ đã sắp xảy ra đến nơi.
"Phá cho ta!"Lý Thanh Sơn thừa dịp ra thêm một quyền nữa, lực chấn động điên cuồng bắt đầu lên cao hơn, trong hư không xuất hiện những vết rách màu đen.
Trong thiên hạ căn bản không có bất kỳ trận pháp nào có thể ngăn chặn một quyền này của hắn, thậm chí chỉ bằng vào sức mạnh của Ngưu Ma Đại Lực ẩn chứa trên nắm tay, cũng đủ để oanh tạc hết thảy mọi chướng ngại vật, huống chi còn có một vòng chấn động vô địch như vậy, tất cả đủ để đem cái hoàng long vương này phá thành hai mảnh.
Nhưng mà ngay trong nháy mắt, một luồng ánh sáng màu vàng nhanh chóng tụ lại hướng đáy thuyền, toàn bộ linh lực của đại trận bao phủ "Hoàng long vương" đều ngưng tụ lại một điểm này, nó chói mắt đến mức như ánh sáng mặt trời, có thể ngăn cản được sức ảnh hưởng của lực chấn động kinh khủng này, và đem nắm tay của Lý Thanh Sơn bắn ngược trở về.