La Hầu Tiểu Minh cau mày nói:“Dương Thần không chỉ là ý chí do hồn phách ngưng kết thành, mà nó còn ẩn chứa rất nhiều sức mạnh.
Chỉ với thần niệm của chúng ta thì không thể thắng nổi.
Ban đầu cứ tưởng hắn đã tẩu hỏa nhập ma, làm nhiễu loạn tinh thần của hắn sẽ mang lại chút tác dụng, mà không ngờ rằng…”Cố Nhạn Ảnh nói:“Bớt nói linh tinh đi, xông lên giết hắn!”Lý Thanh Sơn không do dự nữa, bày tỏ Tiểu An hãy dùng Thí Phật Kiếm.
Nếu cứ để như vậy thì chẳng bao lâu sau Tiền Dung Chỉ sẽ bị đoạt xác, nếu bây giờ hạ sát thủ thì có lẽ có thể ép Tự Long phải chui ra ngoài.
Tự Long chiếu lại cảnh này lên bầu trời của Địa Ngục Độc Xà, nói:“Thấy chưa, đây cũng là kết quả của ngươi.
”Ý định của hắn là làm giao động ý chí của Tiền Dung Chỉ và chuẩn bị sẵn tinh thần phòng bị hoàn toàn, dự định đột phá vòng vây.
Hắn tin chỉ cần nàng còn chút khát vọng cầu sinh nào, cho dù chỉ là khát vọng trả thù đám người Lý Thanh Sơn thì nàng cũng sẽ ngoan ngoãn phối hợp với hắn.
“Ha ha ha, ta sẽ sống mãi mãi trong cơ thể ngươi, mãi tới khi ngươi chết!”Tiếng cười của Tiền Dung Chỉ ngày càng điên cuồng hơn, ngược lại còn bắt đầu tranh đoạt quyền khống chế thân xác với hắn.
Tự Long cảm nhận được rõ ràng cảm giác thoải mái vì được giải thoát ẩn sâu trong linh hồn nàng.
Hắn nhíu mày nói:“Ả nữ nhân điên này!”Tiểu An nói khẽ:“Thanh Sơn, ta muốn thử một chút đã.
”Lý Thanh Sơn hơi bất ngờ, nhưng vẫn gật đầu nói:“Được.
”Tiểu An lấy một thứ từ trong tay áo ra, khẽ vẩy nhẹ một cái, thứ đó rũ xuống, mỏng nhẹ như cánh ve, khuôn hình chữ nhật.
Hóa ra là một chiếc áo cà sa, nhưng nó lại không phải áo cà sa màu đỏ, mà là màu trắng nhạt, bên trên còn có những sợi chỉ màu đen chia ra thành từng ô.
Khuy áo không làm bằng vàng hay làm bằng ngọc, mà là bạch cốt.
Ngoài ra thì nó không khác gì những chiếc áo cà sa bình thường khác.
Tuy nhiên nó lại mang cho người ta cảm giác như một tấm vải che tử thi, từng đưa ma vô số người chết.
Dù đã được giặt sạch những vết máu cáu bẩn thì cũng không thể che lấp được mùi hương dơ bẩn bên trên.
Đây chính là pháp khí bạch cốt mà Tiểu An vừa luyện ra gần đây… Tam Táng Pháp Y… Nó nhào về phía Tự Long như một con chim trắng bợt.
Trong lòng Tự Long chợt thấy bất an, trái tim đập thình thịch.
Hắn điều khiển thân thể của Tiền Dung Chỉ, hai chân đạp nhẹ, cả người phóng vụt lên trên cao.
Một tiếng ầm vô cùng lớn vang lên, thiên đàn bị đánh chia năm xẻ bảy.
Con ngươi Lý Thanh Sơn co lại, hắn quát to một câu:“Quay lại đây cho ta!”Sức mạnh của từ trường đại địa được triển khai hoàn toàn, thoáng cái đã tóm được Tự Long đang bay giữa không trung, mạnh mẽ kéo hắn ta quay ngược trở lại.
Lý Thanh Sơn tức thì cảm thấy không đúng, Tự Long không hề giãy giụa muốn tránh thoát, trái lại còn dùng tốc độ nhanh khủng khiếp như một viên thiên thạch đang lao vụt về phía hắn.
Lý Thanh Sơn chỉ kịp nâng hai cánh tay lên tạo tư thế phòng ngự, rồi cảm nhận được có một nguồn lực mạnh mẽ vừa đánh vào người mình.
Một tiếng két vang lên, xương cánh tay bị gãy, hơn nửa người va vào núi đá.
Chiêu này và thủ đoạn hắn giáng xuống mạnh mẽ phá hủy Hoàng Long Vương có cách làm khác nhau nhưng hiệu quả mang lại lại vô cùng giống nhau, chẳng khác nào “lấy đạo của người trị lại người” cả.
Lý Thanh Sơn nhướng mày nhìn qua đó, giờ chỉ nhìn thấy bóng người vốn be bét máu thịt nay đã tỏa ra khí phách bùng nổ tận trời.
Đôi hoàng kim long nhãn rực sáng đang quan sát Lý Thanh Sơn, bên trong không còn chất chứa đầy phẫn nộ và cừu hận nữa.
Hiện tại chỉ còn sự lạnh lùng, đủ để chịu đựng ngọn lửa đang bừng bừng thiêu đốt kia.
Đất trời chợt tối sầm lại.
Uỳnh!Từ Long bị đánh văng ra ngoài, lồng ngực lún sâu xuống, viên đá đánh vào lồng ngực hắn vẫn còn đang xoay tròn.
Sống lưng phía sau nhô lên cao, lồng ngực gần như bị xuyên thủng.
Hóa ra ngay khi Tự Long có động tác, La Hầu Tiểu Minh đã kéo căng ná bắn đạn, vững vàng khóa chặt cả người Tự Long.
Rồi như thể đã đoán trước được Tự Long sẽ phản kích, ngay khi Tự Long giao thủ với Lý Thanh Sơn đã kiên quyết ra tay.
Trong mắt La Hầu Tiểu Minh không hề xuất hiện vẻ vui mừng, vì hắn nhanh nhạy nhận ra: Lồng ngực Tự Long lấp lánh vầng kim quang mờ nhạt, nơi đó từng là hoàng kim vảy rồng, nhưng bây giờ đống vảy của hắn lại dao động như luồng sóng bao phủ toàn bộ thân thể.
Cặp sừng rồng nhú lên đâm xuyên qua trán, biểu thị hắn chính là huyết mạch chân long độc nhất vô nhị ở thế giới này.
Tiểu An thầm niệm kinh văn, Tam Táng Pháp Y bay phấp phới trước gió, vẫy vùng ra hơn trăm trường rồi ào ào đổ ập xuống người Tự Long.
Tự Long biến đổi thân hình giữa không trung, năm ngón tay biến hóa thành long trảo vồ mạnh về phía Tiểu An.
Cái vồ này tựa như Vân Long giơ vuốt, không có khói lửa, không quá mạnh, nhưng lại ẩn chứa sức mạnh vô cùng kỳ diệu.