Nơi này về sau được gọi là "đại lục ma quỷ", trở thành nơi đày ải nguy hiểm nhất trong thiên hạ.
Hoặc là vì tránh né truy sát, hoặc là vì tìm kiếm sức mạnh, rất nhiều người đã chạy trốn đến đây để rồi bị hóa thành thi quỷ hoặc là yêu nhân.
La Hầu Tiểu Minh đi theo Lý Thanh Sơn đến nơi này, nghĩ thầm trong lòng:"Hoàn cảnh tàn khốc và cả sự nuốt chửng đầy tàn nhẫn, nơi đây có thể được coi như là nơi Địa ngục hợp nhất với Ngạ Quỷ đạo!"Cứ như vậy, "Lục Đạo Luân Hồi" cũng chỉ thiếu cõi A Tu La, thế nhưng hắn mười phần rõ ràng, ở hoàn cảnh như vậy, sớm muộn gì cũng sẽ phát sinh chiến tranh, hơn nữa rất khả năng là dị nhân cùng yêu thú hợp tác chống lại đại quân xâm lược của nhân loại.
Lý Thanh Sơn cũng biết được điểm này, cho nên hắn dùng phương thức đơn giản và thô bạo nhất để giải quyết tranh chấp giữa các chủng tộc, phá vỡ tình trạng chung sống hỗn loạn lúc trước, giúp bọn họ xây dựng nên một xã hội hoàn chỉnh.
Khác xa so với lúc trước khi mà do việc sinh sống hỗn loạn cùng nhau khiến cho chiến tranh dễ dàng nổ ra giữa các chủng tộc, lôi kéo tất cả các sinh linh trong thiên hạ vào những cuộc chiến tàn khốc.
Đó là lý do hắn mới giữ lại những thứ "Ma quỷ" kia, thứ mà hiện tại là mối đe dọa nguy hiểm nhất đối với toàn bộ sinh linh, hy vọng có thể lấy điều này để trừ khử hết những cuộc chiến nội bộ, thế nhưng cũng kèm theo là việc chiến đấu chống lại thi quỷ ma vật cũng sẽ mang đến giết chóc và tử vong tương tự như vậy.
Có thể nói đây là chuyện ai cũng không thể can thiệp được, tranh giết chính là đề tài muôn thuở của sinh mệnh, dù cho là tiên phật cao cao tại thượng, cũng không thể trốn thoát cái số mệnh này.
Chỉ có chiến tranh, chiến tranh là vĩnh viễn không thay đổi.
Ở đâu có chúng sinh, ở đó liền có chốn Tu La.
Một lần tùy hứng làm bậy này của hắn, giống như cũng có hiệu quả tuyệt diệu giống với Lục Đạo Luân Hồi, không biết có phải là ngẫu nhiên hay nên nói là tất nhiên đây?Lúc này nhìn ra xa, bên trên biển rộng mênh mông, đại lục nguyên thủy của tiểu thiên thế giới vẫn còn ở trung tâm biển lớn, bốn phía là bốn khối đại lục, mà trên biển là những hòn đảo to to nhỏ nhỏ chi chít như sao trên trời, như là từng mảnh từng mảnh ván cầu mơ hồ liên kết năm khối đại lục lại với nhau.
Lúc trước thế giới tiểu thiên có năm phương "Đông Nam Tây Bắc Trung", hiện giờ trải qua một lần cải tạo, vừa vặn vẫn gần giống như cũ là có năm khối.
Nhưng mà lại tiếp tục gọi nơi này là " Tiểu thiên Thế giới " thì quá là không thích hợp, dù sao kích thước của nó thậm chí đã vượt qua cả Cửu Châu, thứ trong cơ thể hắn mới thực sự nên gọi là " Tiểu thiên Thế giới " thật sự.
Vì vậy, Lý Thanh Sơn chuẩn bị lấy một cái tên mới cho thế giới này, sau khi hắn đắn đo suy nghĩ:"A, có rồi, gọi nó Tiểu Ngũ thế giới đi!""Ngươi có thể không cần để chữ 'Tiểu' ở trước như vậy không?"La Hầu Tiểu Minh nhịn không được mà trách móc, lại nghĩ tới tên của chính mình, cái gì mà Tiểu Bàn, Tiểu An.
Đấy là do hắn không biết trước đó còn có cả Tiểu Hồng và Tiểu Lam nữa.
"Ngươi không cảm thấy tên như vậy rất là thân thiết sao? Giống như là tên gọi đứa trẻ của nhà hàng xóm vậy.
""Ai sẽ lấy tên của đứa nhóc nhà hàng xóm làm tên cho thế giới hả!"La Hầu Tiểu Minh gào thét, lẽ nào cái loại quái vật như phệ không thú kia cũng là con nít nhà hàng xóm hả? Lẽ nào ta cũng là hài tử nhà hàng xóm? Còn có một người là truyền nhân của bạch cốt nữa.
Ba đứa hài tử nhà hàng xóm này quả thực thật sự là quá đáng sợ rồi!"Quên đi, thật sự là hết cách với ngươi rồi, ai bảo chúng ta là bằng hữu, vậy thì gọi là a.
"" 'A' cũng không được!""Này, ta cảnh cáo ngươi, ngươi không thể được voi đòi tiên được.
"Lý Thanh Sơn nheo mắt lại.
"Này cũng được coi như là được voi đòi tiên sao hả?!"La Hầu Tiểu Minh trợn mắt lên.
Ngay tại lúc bọn hắn mắt lớn trừng mắt nhỏ như đang chọi gà thì Cố Nhạn Ảnh và Tiểu An cùng nhau đi tới, Lý Thanh Sơn lớn tiếng phàn nàn với các nàng là La Hầu Tiểu Minh hết sức vô lý.
Tiểu Ngũ Thế giới? Cố Nhạn Ảnh thật sự cảm thấy vô lực:"Hiện tại việc mà chúng ta nên thảo luận, chẳng lẽ không phải là làm sao để tìm quy khư sao?"Tiểu An nói:"Không bằng liền gọi Ngũ Châu thế giới đi!"Lý Thanh Sơn nhíu nhíu mày:"Được rồi!"Nắm tay lại giơ ngón trỏ ra đâm đâm vào ngực La Hầu Tiểu Minh, ra hiệu như thể đang nói 'Ngươi nợ ta một lần'.
"Hiện tại ngươi nói cho ta, nên làm sao để có thể tìm quy khư, ta liền xí xóa cho ngươi lần này.
"Lại nháy nháy mắt, lần thứ hai ra hiệu 'Ngươi kiếm được lời rồi!'"Thanh Sơn, có lúc ta thật sự rất muốn làm thịt ngươi!""Đáng tiếc ngươi không làm nổi, ha ha ha!"