Vừa duy trì cảnh giác, vừa đánh giá bốn phía, nơi này là một tòa cung điện hoàng gia nguy nga giống như đại điện.
Linh khí nồng nặc như nước, nếu là ở trong Ngũ Châu thế giới, sợ rằng linh quang phát ra xa đến ngàn dặm cũng có thể thấy được, nhưng ở đây cũng chỉ có một tia hào quang nhỏ bé nhàn nhạt đến không thể phát hiện.
Có thể ngờ ngợ cảm nhận được một loại trận pháp dịch chuyển nào đó, so với tất cả những trận pháp mà hắn đã gặp thì nó càng thêm tinh vi huyền diệu, có thể tưởng tượng được uy lực cực kỳ mạnh mẽ, cũng còn may là nó chưa triển khai thế tấn công, bằng không Lý Thanh Sơn chỉ có thể lui về lại Ngũ Châu thế giới, triệt để từ bỏ con đường này, phải tìm lối khác để tiến vào nhân gian.
Bình thường Thủ sơn đại trận là để phòng ngự ở bên ngoài, thế nhưng cơ bản là đối với tất cả các trận pháp thì lực sát thương bên trong mới là mạnh nhất.
Ngoài ra, không còn bất kỳ mai phục hay công kích nào khác, hay là rất có thể Tự Long cảm thấy có một thanh "Chân Long Thiên tử kiếm" trấn giữ cùng với trận pháp này là đã đầy đủ.
Dù sao chỉ là phòng bị có người bò theo Ba thiên đằng len lén qua đây, lấy thực lực của Lý Thanh Sơn hôm nay đều có bị nguy hiểm đến, nếu thay đổi một cái đại yêu vương hay Đại tu sĩ khác chỉ có tu vi ba lần thiên kiếp, gần như là có thể nói là chỉ có thể để mặc cho người xâu xé.
Nhưng hắn không có hành động thiếu suy nghĩ, cẩn thận đứng ở trên tế đàn, bảo đảm bất cứ lúc nào có thể bò lui về trong Ba thiên đằng.
Vừa phun ra nuốt vào linh khí tinh khiết, vừa thích nghi với pháp tắc nhân gian.
Thời gian từ từ trôi qua, tiểu thế giới trong cơ thể chậm rãi bắt đầu vận chuyển, có vẻ cực kỳ gian nan, việc này sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến toàn bộ uy lực của thiên phú thần thông bên trong hắn.
Bao gồm sức mạnh cơ thể và hồn phách, năng lực hồi phục, tất cả các loại lực phá hoại đều bị áp chế, tuyệt đối khó có thể hiện ra ở bên trong Ngũ Châu thế giới bên kia.
Nhưng loại áp chế này không những không phải việc xấu, trái lại là một chuyện tốt.
Liền giống như quá trình luyện đan, chỉ có ở dưới áp lực cực kỳ lớn, mới có thể đem các loại linh đan thảo dược bức ra hết dược tính, cuối cùng ngưng lại thành một viên thuốc nho nhỏ.
Hiện tại liền cũng giống như là lấy trời đất làm lò luyện đan, trợ giúp hắn rèn luyện tinh khí, ngưng tụ sức mạnh.
Mỗi khi hắn hít vào một hơi linh khí, thở ra một lần khí thải, hơi thở của hắn trở nên càng thêm tinh khiết hơn một chút, tu hành có hiệu quả hơn rất nhiều so với khi còn ở Ngũ Châu thế giới.
Còn uy lực của phép thuật thần thông, vốn là một loại biểu tượng.
Chính là giống như việc nhấc lên gió lớn thì dễ dàng hơn rất nhiều so với việc gây nên sóng lớn, nếu là bị chôn vùi ở trong bùn đất cát đá, vậy thì là nửa bước khó đi.
Không khỏi nhớ tới lúc vừa mới lưu lạc đến Ngũ Châu thế giới, linh khí rõ ràng mỏng manh như vậy, chỉ có thể sử dụng tới phép thuật và uy lực của đại diễn thần phù, nhưng không ngờ nó lại mạnh mẽ đến như vậy.
Chính là căn cứ vào pháp tắc thiên địa như vậy mà linh khí nồng đậm như này cũng không có khiến cho linh quang tràn ngập trong khắp trời đất.
Nếu là không có bị hạn chế như thế, ở trong hoàn cảnh như vậy, sợ rằng khắp nhân gian người người cũng đều có thể tu hành, một cái vật còn sống là đều có thể thành tinh, căn bản sẽ không có phàm nhân hay dã thú tồn tại.
Làm thần ở trong Ngũ Châu thế giới, Lý Thanh Sơn đã từng tự thân trải nghiệm qua việc một thế giới đi từ nhỏ đến lớn, pháp tắc thiên địa sinh ra biến hóa, mang đến cho hắn một cảm giác như nó là một sinh vật sống, trước sau như một duy trì một loại bản chất nào đó.
Liền giống như một con hổ vậy bất kể nó ăn bao nhiêu đồ vật, cũng sẽ không lớn thành một con voi lớn hoặc là một con cá voi, chỉ có thể lớn lên và thành một con hổ già to lớn.
Ngũ Châu thế giới trở nên to lớn hơn nữa, linh khí lại nồng nặc hơn nữa, cũng sẽ không để cho tất cả mọi người đều có thể tu hành, dã thú đều có thể biến yêu quái.
Người tu hành vừa là hài tử mà trời đất và thế giới đều yêu quý, cũng vừa là đứa con phản nghịch có thể phản bội lại thế giới.
Như thể ở trong Lục Đạo Luân Hồi, phía trên ba ngàn thế giới, có một loại pháp tắc tối cao tồn tại, để toàn bộ thế giới duy trì một sự giống nhau nào đó.
Không khỏi nhớ tới một vầng mặt trời hư ảo trên không mà bản thân đã thấy ở thế giới Cửu Châu, mặt trời ở nhân gian đạo thực sự là thật sao?Nhưng không quan hệ, một ngày nào đó, sẽ gặp được mặt trời chân chính.
Hắn liền hít sâu một hơi, bước xuống từ tế đàn trên cao.