Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 2293 - Chương 2305: Nguyên Từ Thiết

Chương 2305: Nguyên Từ Thiết

Hắn đứng tại chỗ đó, sắc mặt lúc đỏ lúc trắng, vừa là phẫn nộ vừa là sục sôi đan xen vào nhau.

Trong bóng tối bỗng nhiên truyền đến một tiếng gầm nhẹ quái dị, như thể nó cách rất xa lại cũng như là nó đang ẩn núp ở trong bóng tối ngay phía sau, hắn đột nhiên nhớ ra cái gì đó, luống cuống không chọn đường mà cũng chạy về phía trong hang động sâu thăm thẳm đó.

"Quả nhiên là trước tiên đều đem cái gánh nặng này bỏ rơi! Nguyễn sư muội thấy như thế nào, việc này dù như thế nào cũng không đáng để gọi là làm việc thiện tích đức đúng không!"Nhạc Thiên bật cười thành tiếng, cực kỳ vui vẻ.

Một người dám đối diện trực tiếp với hắn.

Làm sao sẽ là người có lòng dạ đàn bà, do dự thiếu quyết đoán được chứ?Bì Dương Thu nói:"Việc này cũng không được tính là làm việc ác mà! Họ không quen không biết, giúp đến một bước này đã là hết lòng quan tâm giúp đỡ rồi.

"Nhạc Thiên cười híp mắt nói:"Ván cược này chỉ vừa mới bắt đầu, lúc này còn chưa đi tới đâu cả! Ta dám đánh cược, cái tên này nhất định sẽ làm cho chúng ta xem được rất nhiều bất ngờ lớn.

"Nhâm Ngao Du lạnh lùng hừ một tiếng:"Nhưng việc đánh cược thiện ác này.

Nói thì là đơn giản, nhưng đến cùng có tiêu chuẩn hay không, nếu là nháo đến cuối cùng, biến thành lời lẽ tranh chấp thì cái tình cảnh đó thực sự cũng quá là khó nhìn rồi.

"Nhạc Thiên nói:"Dù nói bao nhiêu lời hoa mỹ đi chăng nữa, thì thiện chính là thiện, ác chính là ác, công đạo chính là ở tại lòng người.

Ta sẽ không vì một lần đánh cược thắng thua mà đảo lộn trắng đen, gây chuyện thị phi, đây là ta đánh cược nhân phẩm của ta.

Mà thôi, với nhân phẩm của Nguyễn sư muội, lẽ nào còn cần nói thêm điều gì nữa sao? Đây chỉ có thể coi là một cái điềm tốt, lại tiếp tục nhìn đi, sớm muộn gì cũng có thời điểm hắn ta lộ ra nguyên hình, đến thời điểm đó thì mong là Nguyễn sư muội có thể không cần quá khó chịu.

"Nguyễn Dao Trúc cúi đầu không nói, nhưng ánh mắt của nàng lại vẫn còn kiên định như lúc ban đầu.

Lý Thanh Sơn đi sâu vào bên trong Nguyên Từ Sơn, phóng tầm mắt nhìn ra xa hơn thì tất cả đều là âm u rậm rạp, đầy những tảng đá kỳ lạ lởm chởm, tình trạng căn bản có chút kỳ lạ mà không phải là những ngọn núi tầm thường có khả năng hình thành được.

Nguyên từ nhiễu loạn càng lúc càng mãnh liệt, Ngũ châu thế giới gần như hoàn toàn tạm dừng chuyển động, thứ mà hắn có khả năng ỷ lại bây giờ liền chỉ có một cái thân thể và máu thịt này thôi.

Hắn có cơ thể và hồn phách mạnh mẽ tự nhiên là có ưu thế tuyệt đối, hơn nữa cứ coi như gần như toàn bộ các thiên phú thần thông đều không thể sử dụng được, thì "Đại địa thần lực" vẫn còn như cũ cung cấp sức mạnh cuồn cuộn không ngừng cho hắn.

Chẳng qua là nếu muốn đào ra được đầy đủ Thiết Nguyên Từ, trở thành người chiếm được vị trí thứ nhất trong lần lần đánh giá này, cũng còn cần phải có vận may hết sức lớn mới được.

Biện pháp Đơn giản nhất thì chính là căn bản là không cần phải đào, trực tiếp đến một đầu khác của dãy núi, ẩn núp kín đáo ở con đường duy nhất mà mọi người bắt buộc phải đi qua khi muốn xuống núi, mà nếu muôn làm cái chuyện buôn bán không cần bỏ vốn đó thì chỉ bằng một thân thể đầy mạnh mẽ này của hắn, chắc chắn là sẽ không hề có bất kỳ một đối thủ nào.

Nhưng nếu làm ra chuyện này thì chính hắn cùng những tên giặc núi chặn đường cướp đoạt cũng đâu có gì khác nhau cơ chứ.

Nếu đúng là không còn lựa chọn nào khác, hắn cũng sẽ không hề do dự mà thực hiện việc đó, nhưng ở hiện tại, chắc là chỉ cần đàng hoàng thực hiện Kỳ Lân đạo, tốt xấu gì thì trước đây không lâu hắn vừa mới thu được một tấm " thẻ Người tốt" mà!Kết quả là, hắn hít vào một hơi thật sâu.

Lúc này, mấy vị đệ tử chân truyền đang đưa mắt nhìn đến một góc của tấm bản đồ Thiên Thị Địa Thính, hình ảnh mở rộng đến mức tối đa, mỗi một cái chuyển động đều có thể nghe, thấy rất rõ ràng.

Nơi đó là một cái hang động thật to, hai vị tu sĩ Nguyên Anh ở nơi đó hội họp, chính là người được Nhâm Ngao Du cùng với Bì Dương Thu lựa chọn trong số năm vị tu sĩ cấp độ Nguyên Anh.

Từ gương mặt đến quần áo của họ đều có thể được thấy hết sức rõ ràng, một người có gương mặt như ngọc, thân thể ngọc thụ lâm phong, giống như là một công tử phong lưu; một người thì mặt đen như đáy nồi, dáng người mạnh mẽ, trông giống như một hung thần ác sát.

Xem ra không hề có bất kỳ quan hệ gì với nhau, coi như là có một chút quan hệ, thì cũng tất nhiên là không đội trời chung, chuẩn bị muốn đại chiến một trận lớn.

Nhưng cuộc nói chuyện giữa họ khiến cho Nguyễn Dao Trúc giật nảy cả mình:Công tử mặt trắng nói:"Ca ca, chúng ta nên làm gì bây giờ?"

Bình Luận (0)
Comment