Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 2322 - Chương 2334: Khuôn Mặt

Chương 2334: Khuôn Mặt

Có lẽ ngay từ giây phút hắn bước chân vào Vạn Tượng thành thì Quy Hải Linh Tôn đã bắt đầu nhìn chằm chằm hắn rồi.

Nhưng đây cũng được coi là một cơ duyên lớn để tìm ra Quy Khư, vị Quy Hải Linh Tôn này chắc chắn biết rất rõ phải làm thế nào mới bước vào Quy Khư.

Thậm chí còn có khả năng hiểu rõ về Tù nhân của Quy Khư.

Chuyện này là phúc hay là họa thì ngay cả người có huyết mạch Linh Quy như hắn cũng tạm thời chưa thể đo lường được, chứ đừng nói tới việc tính cát tị hung.

Nhưng mà chính là vì giống như những gì Nguyễn Dao Trúc nói, trận đánh cược này một khi bắt đầu, đến cuối cùng chỉ có kết cục hoặc là phải là thắng hoặc là sẽ thua trận đến nỗi mất cả tính mạng của toàn bộ gia đình nếu không thì liền không thể kết thúc.

Hắn có thể lựa chọn đánh cược cái gì, chỉ duy nhất không thể lựa chọn không cá cược.

Khi hắn đi ra khỏi cái phòng khách vắng lặng và lạnh lẽo kia, trong không khí vẫn còn những tia mưa phùn, Thiên Thư Lâu nguy nga cách đó không xa đang đè lên bóng dáng hắn.

Lòng bàn tay của hắn có thêm một cái huy hiệu nho nhỏ, hình dạng bình thường giống như một đám mây, ghi chép tất cả thông tin của hắn từ thân phận, địa vị, công trạng, vân vân.

Có tấm huy hiệu này, hắn là có thể tự do ra vào rất nhiều nơi trong Vạn Tượng tông, đây là phúc lợi thuộc về đệ tử nhập môn.

Hắn nắm chặt huy hiệu, đi về hướng Thiên Thư Lâu.

Hi vọng những gì mà tu sĩ dẫn đường kia nói là sự thật:"Lý sư đệ, ngươi cũng không cần phải quá lo lắng, ngoại trừ những việc liên quan đến Thiên Thư Lâu, Quy Hải Linh Tôn rất ít khi nhúng tay vào việc của tông môn, coi như trước đây ngươi là Đại Ma đầu tội ác tày trời, Linh Tôn lão nhân gia người cũng chưa chắc sẽ nhìn thêm ngươi một chút, nhưng mà nhìn ngươi cũng hoàn toàn không giống với những kẻ như thế.

"Lúc đó Lý Thanh Sơn cười trả lời:"Nếu như Đại Ma đầu có thể dễ dàng bị nhìn ra như vậy, liền không tính là Đại Ma đầu rồi.

"Chỉ hy vọng cái Quy Hải Linh Tôn kia cũng bị bề ngoài hiền lành của hắn lừa bịp như từ trước tới giờ, mọi người bình an vô sự chung sống hòa bình với nhau, dù cho không cách nào từ chỗ của hắn tìm ra manh mối để tiến vào quy khư cũng được.

Leo lên mấy trăm bậc thang, vào thời điểm bước vào cửa lớn, huy hiệu trước ngực hắn hơi sáng lên một chút, kết giới vô hình liền mở ra cho hắn.

"Sợ rằng tất cả thư tịch trong thiên hạ chỉ sợ đều tập trung ở chỗ này rồi!"Hắn mới vừa mới vào bên trong tòa lâu không bao lâu liền sinh ra cảm thán từ tận đáy lòng, chỉ vẻn vẹn là ở tầng dưới cùng, cũng liền đã có tới hàng trăm vạn tới ngàn vạn quyển thư tịch, xếp thành từng chồng từng chồng như những ngọn núi, khiến cho người ta hoa hết cả mắt, còn không kịp đến quan sát cẩn thận thêm một chút, một nữ tu sĩ hào hoa phong nhã đã đến tiếp đón:"Xin hỏi vị này có phải là Lý Thanh Sơn không?""Ta chính là Lý Thanh Sơn, xin hỏi ngươi là ai?"Lý Thanh Sơn xem huy hiệu trước ngực của nàng so với mình hơi có một chút sự khác biệt, chắc hẳn đã là đệ tử nhập thất.

"Linh Tôn đã đợi rất lâu, cố ý dặn dò ta đến dẫn ngươi đi lên trên lầu.

"Nữ tu sĩ dùng ánh mắt kỳ dị nhìn kỹ Lý Thanh Sơn.

Nàng đã công tác ở trong tòa Thiên Thư Lâu này nhiều năm, chưa từng gặp qua một khuôn mặt nào như vậy, bằng không chắc chắn sẽ không thể nào mà không có bất kỳ ấn tượng gì được.

Như vậy đây chính là một đệ tử mới nhập môn không lâu.

Có thể được Linh Tôn tự mình gặp mặt, không biết là có lai lịch như thế nào.

Lý Thanh Sơn trong lòng tim đập thình thịch.

Đây thực sự là sợ điều gì sẽ gặp điều đó, lão ô quy kia quả nhiên là đã chú ý tới hắn, nhưng mà đã giương cung thì không thể quay đầu lại không bắn bữa, hắn duy trì bình tĩnh, chắp tay nói:"Xin mời sư tỷ dẫn đường.

"Dọc theo từng tầng từng tầng cầu thang có hình xoắn ốc hướng lên trên đỉnh, đợi đến khi lên được tầng thứ sáu, thân phận đệ tử nhập môn của Lý Thanh Sơn đã không còn đủ dùng.

Nhưng mà cái kết giới vô hình kia vẫn là từng tầng từng tầng mở ra cho hắn.

Lại không một tiếng động mà đóng lại tiếp ngay sau đó.

Từ đó có thể thấy được rằng một khi phát sinh tình huống tồi tệ nhất, hắn nhất định là không thể an toàn đi ra, dù cho là không có toà Thiên Thư Lâu này, thì chỉ cần vị yêu tiên kia muốn đối phó hắn, thì cũng chỉ liền dễ dàng giống như ép chết một con giun dế.

Dọc theo đường đi, hắn không rảnh để dành thời gian cho việc chiêm ngưỡng các loại cảnh tượng đồ sộ bên trong Thiên Thư Lâu, mà dùng toàn bộ sức lực vận chuyển linh quy trấn hải quyết, trong lòng nhiều lần cảnh giác theo dõi điềm báo, nhưng lại không nhận được bất kỳ một kết quả gì, như là côn trùng lần lượt đâm đầu vào cửa kính tự sát.

Bình Luận (0)
Comment