Quy Hải Linh Tôn tiện tay thu lấy, đưa lại cho hắn một chiếc thẻ ngọc.
Lý Thanh Sơn xem lướt qua một chút, chỉ cảm thấy cực kỳ sâu xa ảo diệu, không thể miêu tả bằng lời được, tìm hiểu kỹ thêm một chút, trước mắt đột nhiên sinh ra các loại ảo giác, khi thì là vũ trụ mênh mông, khi thì là đầu rơi máu chảy, khi thì là thế giới bị hủy diệt đầy khủng bố và khốc liệt, khi thì là cứu vớt thế giới đầy phấn chấn và phồn thịnh.
Các loại ảo giác lại ngưng tụ thành từng pho tượng của các vị Thần Ma, hoặc dịu dàng, hoặc khủng bố, hoặc là tượng của một vũ vương, hoặc là thần thú, trong lúc nhất thời như tràn đầy hỗn loạn như quần ma loạn vũ, làm tâm trí rối loạn, không nhịn được mà muốn mặc kệ đủ loại hình ảnh trong đầu, trong lồng ngực có một loại cảm xúc vui sướng không gì sánh kịp đang không ngừng lan rộng ra, gần như muốn phá vỡ xương cốt và tứ chi của hắn mà xông ra bên ngoài, trực lên bay thẳng lên tới chín tầng mây, lấp đầy toàn bộ không gian giữa đất và trời.
Quy Hải Linh Tôn yên lặng quan sát Lý Thanh Sơn, cũng không có nhắc nhở hắn rằng lấy cảnh giới tu vi bây giờ của hắn mà tùy ý xem toàn bộ Tự Tại Thiên thư thì sẽ nguy hiểm đến mức độ nào.
Tự Tại Thiên thư có lẽ là cuốn sách hiểm ác khó lường nhất trong Vạn Tượng thiên thư, là một quyển thiên thư dễ dàng khiến người ta tẩu hỏa nhập ma nhất.
Trong đó tràn ngập mâu thuẫn và tranh luận, hỗn loạn và Vô Thường, nếu là thật cẩn thận, tránh được sợ hãi và do dự, sẽ thấy được tâm ý "Tự tại" hiếm có.
Còn nếu là cực kỳ vui vẻ mà cười to, tùy ý theo nó mà nhảy múa, thì chắc chắn sẽ rơi vào điên cuồng và mê muội rối loạn.
Coi như có là hắn đi chăng nữa thì cũng đã phải tiêu tốn rất nhiều công sức mới có thể hoàn thành việc suy luận, nhưng cũng chỉ là một bước ban đầu, con đường của Ma chủ Đại Tự Tại Thiên, cũng không phải là người nào cũng có thể đi.
Nhưng mà Lý Thanh Sơn từ lúc bắt đầu tu hành, trận giao chiến giữa Thần và Ma trong lòng liền chưa từng có dừng lại.
Sự hung dữ của Hổ ma làm hắn khát máu, hiếu chiến, tâm ma muốn làm gì thì làm khiến cho hắn thích thú nhất, nhưng cũng trước sau không thể mất đi hết sự nhân từ của Kỳ Lân.
Tầng tầng ý niệm của tà ma, các loại thần tính, không ngừng tranh chấp, lôi kéo lẫn nhau.
Hắn từng được xưng "Hiệp vương", mượn tiểu thuyết truyền bá võ công, muốn cho chúng sinh bình đẳng.
Hắn từng lòng mang lương thiện, muốn cứu vớt muôn và dân chúng.
Nhưng chính hắn cũng từng không tiếc hủy diệt thế giới, cũng nhất định phải quyết chiến đến cùng với kẻ địch tràn đầy mạnh mẽ.
Hắn chưa bao giờ rơi vào vướng mắc nào mà không thể tự giải thoát, tâm tính ban đầu của hắn cũng chưa bao giờ thay đổi, không hối hận cũng không oán trách.
Ở một mức độ nào đó mà nói, một quyển Tự Tại Thiên thư này có thể nói là được chế tạo riêng cho hắn, chí ít thì hắn tuyệt đối không thể dễ dàng bị tẩu hỏa nhập ma như vậy.
Đem thần niệm từ trong ngọc giản thu hồi lại, hắn tựa hồ như thể không hề có chút lưu luyến nào cái loại vui vẻ tự tại kia, chắp tay nói:"Đa tạ tiền bối chỉ dẫn, môn công pháp này quả thực rất hay, ta sẽ cố gắng tìm hiểu để tu hành, nỗ lực để đạt được cảnh giới cao hơn!"Không khỏi hết sức vui mừng khi cùng Nhạc Thiên đánh cược này một ván, nếu không phải như vậy thì hắn thực sự không biết phải ở lại cống hiến cho Vạn Tượng tông bao nhiêu năm thì mới có thể lấy được một quyển Tự Tại Thiên thư tốt như thế này.
Thời gian đối với hắn mà nói thực sự là quá quan trọng, chỗ tốt của trận này đánh cược này dĩ nhiên đã được thể hiện ra từ ngay lúc này.
Quy Hải Linh Tôn trầm ngâm nói:"Cảnh cáo quả thực là không cần thiệt, tâm tính kiên cường và kiên nghị này của ngươi là điều mà không phải là người thường có khả năng so được, đây là một loại tài năng khoáng thế! Nếu không ngã xuống nửa đường, tất nhiên sẽ có một phen vận may lớn, đâu thể chỉ là một cái đệ tử chân truyền ở Vạn Tượng tông mà thôi, cũng không biết đối với Vạn Tượng tông mà nói thì đây là phúc hay là họa, lại để cho ta lại cẩn thận quan sát một lần đi!"Hững hờ vung vung tay:"Nếu như không còn việc khác liền lui ra đi! Không nên ảnh hưởng đến việc đọc sách của ta.
"Nói xong liền xoay người lại đi mất.
Lý Thanh Sơn đã đạt mục đích ở lại Vạn Tượng tông, lại lấy được một quyển thiên thư phi thường quan trọng, cho nên vô cùng đắc ý, nhưng rồi lại cảm thấy thất vọng và mất mác, như thể là hắn đã để sót một chuyện gì đó hết sức quan trọng.
Khẽ đảo mắt nhìn qua hai bên giá sách cao tới mấy trượng gần như sắp chạm tới tận trần nhà, bỗng nhiên trong đầu hắn chợt lóe lên một suy nghĩ rất quan trọng, nhớ lại hơn một nghìn quyển sách như một đàn bươm bướm bay phả vào mặt hắn kia, dựa vào trí nhớ cực kỳ mạnh mẽ của mình, hắn lần lượt tìm kiếm những cuốn sách đó trên giá sách, liền phát hiện một chuyện rất kỳ lạ.