Trong lòng Cố Nhạn Ảnh rùng mình, cảm thấy sức mạnh ẩn chứa trong thanh lôi kiếm này còn mạnh hơn hàng ngàn tia sét. Nàng chưa từng nghe nói qua sẽ gặp được tình huống như vậy trong bốn lần thiên kiếp. Độ kiếp cùng hai con quái vật này, thật sự vô cùng kích thích sao?!
Thiên kiếp là quy luật tối cao, thiên cơ đã bị khóa chặt, không thể né tránh nó, chỉ có thể chuẩn bị mạnh mẽ để chống lại nó.
Một bóng trắng chợt lóe lên trước mặt, Tiểu An đứng ở trước mặt, hai tay xương xẩu nắm chặt Thí Phật kiếm, chặn đánh thanh lôi kiếp kiếm.
Ầm!
Thanh lôi kiếm bay ngược về phía sau, Tam táng pháp y gần như hóa thành tro bụi. Tiểu An lui về phía sau một bước, nửa quỳ trên mặt đất, trên thân Thí Phật kiếm đầy vết nứt, cả người xương trắng run rẩy không ngừng. Ngay cả tam muội bạch cốt hỏa trong hốc mắt cũng đã mờ đi rất nhiều.
“Tại sao?”
Cố Nhạn Ảnh kinh ngạc, nàng không ngờ Tiểu An sẽ giúp nàng đỡ đòn này.
Tiểu An nói:
“Tiết kiệm sức lực.”
Cố Nhạn Ảnh nghiêm nghị gật gù, thứ bọn họ phải đối mặt không chỉ là trận lôi kiếp này, mà còn có một chân long đang nhìn chằm chằm bọn họ như hổ đói. Nhưng khi bọn họ vừa mới vượt qua thiên kiếp, tuy rằng tu vi tiến bộ rất nhiều, nhưng cũng là thời điểm bọn họ yếu ớt nhất, tuyệt đối không được tranh đấu.
Trên mặt La Hầu Tiểu Minh cũng lộ ra một tia nghiêm nghị:
“Kiếp lôi ngưng binh, thật sự là thể diện rất lớn!”
Kiếp lôi ngưng binh - thường chỉ xuất hiện sau sáu lần thiên kiếp, đặc biệt ngăn nhân loại trở thành tiên. Lấy hàng ngàn hàng vạn kiếp lôi ngưng tụ thành một thanh thiên đạo thần binh, chém giết tất cả những người nghịch thiên. Hiện tại chẳng qua là bốn lần thiên kiếp, vậy mà lại gặp phải, dù chỉ có một thanh thì cũng quá đáng sợ.
Thanh lôi kiếp kiếm đã bị Tiểu An chặn lại bằng một kiếm, ánh sáng chỉ hơi mờ đi rồi trở lại cuồn cuộn trong Lôi Trì, ánh sáng ban đầu ngay lập tức được khôi phục lại, thậm chí dữ dội hơn.
La Hầu Tiểu Minh nói:
“Để ta tới đi!”
Tiểu An nói:
“Ngươi cũng tiết kiệm sức lực.”
La Hầu Tiểu Minh lập tức hiểu ý của nàng, cười nói:
“Không hổ là hậu duệ của Bạch Cốt. Vào lúc này vẫn có thể bình tĩnh như vậy, quả là không bị một chút cảm xúc nào quấy rầy! Nhưng, ngươi có thể chặn lại sao?”
“Không chặn được sẽ chết.”
Loạn Hồn Linh vang lên gấp gáp, từng tiếng chuông như chất chứa, làm rung chuyển cả tiếng sấm gào thét. Nàng vung kiếm lên, đón lấy thanh lôi kiếp kiếm.
Ầm!
Hàng trăm tia sét từ giữa ngọn núi bắn ra, phản chiếu một đôi long nhãn màu vàng, hiện lên một tia kinh ngạc.
Chẳng lẽ, nàng thật sự có thể vượt qua trận thiến kiếp này? Chỉ có như vậy mới có thể tốt hơn. Đúng lúc có thể bắt giữ nàng để hỏi cho rõ. Sớm biết như vậy thì không nên mở rộng thiên kiếp. Ôi, lần này ngủ lâu quá, còn chưa tỉnh táo lại, đầu óc hoạt động không tốt lắm.
Tia chớp bắn liên hồi, tiếng sấm nổ vang.
Ở trong lúc vô tình, tia chớp mờ đi, sấm sét cũng dần dần nhỏ lại, nhưng vẫn liên tục.
“Không ngờ, nàng thật sự đã vượt qua!”
Đầu Huyền long uốn lượn trong không trung bay đến, dùng đôi long nhãn nhìn chằm chằm Long Đàm động phủ bên dưới.
“Chính là lúc này!”
Đột nhiên trong núi vang lên một tiếng chim hót kỳ lạ, giống như tiếng hót của đại bàng hay tiếng hót của phượng hoàng, âm thanh rung trời, vang át tầng mây.
Đại bàng dang rộng đôi cánh màu xanh lam, giống như một đám mây treo trên bầu trời, ra sức vỗ cánh, đã bay hàng ngàn dặm lên bầu trời!
“Côn Bằng!”
Đầu huyền long cảm thấy kinh ngạc, nếu nói kẻ thù của chân long là ai, thì đó là Côn Bằng.
Lúc Côn rong chơi trên biển cả, nó có thể ăn thịt long. Đợi cho đến khi nó biến thành Bằng, nó càng giống như một con đại bàng bắt rắn, một khi nhắm trúng, đó sẽ là thập tử nhất sinh. Do đó, Long tộc có một thỏa thuận bất thành văn rằng một khi gặp phải Côn Bằng chưa thành niên, nhất định phải săn lùng và giết nó.
Nhưng chính vì thỏa thuận này, đã mang đến một cơn ác mộng khủng khiếp cho Long tộc.
Có Côn Bằng đã đạt đến đỉnh cao của yêu tộc, tu thành đại thánh, hiệu là ‘Hỗn Thiên’, chuyên đi du ngoạn trên biển, săn giết chân long. Mãi cho đến khi long tộc lặn sâu xuống vực sâu, không con nào dám bơi dưới biển hay bay lượn lên trời, chúng mới chịu tha, đồng thời còn đe dọa:
“Nếu có chỉ chân long nào dám giết một đầu Côn Bằng, nó sẽ hoàn trả bằng tính mạng của cả trăm đầu chân long.”
Ngay cả khi Long tộc giỏi sinh sản, số lượng đông đảo thì sức sống của chúng cũng sẽ bị tổn thương nghiêm trọng. Mặc dù hắn chưa bao giờ tận mắt thấy, nhưng người ta nói đôi cánh của Hỗn Thiên đại thánh chỉ có một màu xanh lam như vậy.
Thấy cảnh tượng này, hắn không khỏi do dự một chút, nhưng hắn vừa thay đổi tâm niệm, Hỗn Thiên đại thánh đó đã tung hoành rồi. Có lẽ đó là hậu duệ của nàng, cho nên hắn càng không thể cứ như vậy buông tha nàng.
Hết chương 2710.