Lần này Lý Thanh Sơn đã có sự chuẩn bị, vỗ cánh chim, xoay người một cái, lướt qua lôi quang. Trước người vẫn còn lưu lại một vết kiếm ngân vô cùng thê thảm, từ vai phải đến eo trái, tỏa ra mùi bị cháy xém, ngay cả sức sống mạnh mẽ của Phượng Hoàng cũng không cách nào có thể khôi phục lại được.
Ma Anh cười lớn nói:
"Thật thê thảm quá, chỉ dựa vào chút bản lĩnh này còn muốn lên tận cửu thiên, chi bằng chết luôn ở chỗ này đi vậy."
Tiếng cười cùng khẩu khí này, quả thật là giống y hệt với Lý Thanh Sơn, thậm chí còn giống Lý Thanh Sơn hơn so với Lý Thanh Sơn.
“Tự hủy Nguyên Anh!”
Hắn không màng đến việc sẽ bị thương, liền hạ quyết tâm, trực tiếp lựa chọn tự hủy Nguyên Anh.
Nhưng mà Ma Anh lại không có chút phản ứng nào, cười lạnh nói:
"Nếu không nhìn thấy ngươi chết, thì ta cũng sẽ không chết!"
…
Ầm ầm!
Dưới khung cảnh mây đen mù mịt bao phủ, kèm với ánh chớp đan xen chằng chịt vào nhau, Lý Thanh Sơn cùng với Ma Anh đối đầu nhau trong không trung, như thể là họ đang nhìn vào một tấm gương đầy vặn vẹo và méo mó. Bởi vì đều là thân thể của thần và yêu ma nên trông nó rất giống với Lý Thanh Sơn, lời nói ra thì càng giống như là lầm bầm lầu bầu.
Hắn còn Không kịp phản bác, sau lưng đã có ánh chớp lóe lên, sấm sét hóa thành một thanh kiếm sắc bến xuyên từ biển lớn đến tận những tầng mây.
trong tiếng nổ Hung hăng dữ dội, Lý Thanh Sơn vỗ cánh né tránh một cách đầy chật vật, từng mảnh từng mảnh lông chim thưa thớt rơi xuống từ trên không trung, trên người lại nhiều thêm một vết thương sâu đầy khốc liệt.
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Những thanh lôi kiếm liên tiếp không ngừng đâm xuyên qua lại, để lại những vệt sét thẳng tắp đan chéo vào nhau, cắt khoảng không thành từng mảnh nhỏ.
Lý Thanh Sơn bị chặn lại và nhấc lên không trung, không có một chút sức lực nào để phản kháng. Tiểu Thiên thế giới vận chuyển trong người lúc nhanh lúc chậm, yêu khí hỗn loạn đến mức không thể bị khống chế, tất cả đều ở dưới ảnh hưởng của Ma Anh mà rơi vào hỗn loạn.
Hắn cảm giác thân thể của chính mình thật giống như đang bị kéo dài ra, mặt khác còn đang mọc ra một bộ tứ chi khác đang dao động bất định, cảm giác từ bộ tứ chi này truyền tới thậm chí còn càng nhanh hơn, nhanh tới mức ngay cả ý thức cũng đều không kịp phản ứng, nó lay động toàn thân, hơn nữa căn bản là không có cách khống chế được.
Quả thực đây chính là một con búp bê tà thuật được chế tạo riêng cho hắn, có thể tự do di chuyển, tại mọi thời khắc đều có thể nguyền rủa hắn.
Trong nháy mắt, trên người hắn có thêm nhiều vết kiếm đan xen, xương cốt trơ ra trắng xóa, cánh tay phải gãy ở khuỷu tay, lỗ thủng bên hông lộ ra cả xương sống lưng, nửa quỳ ở trong biển rộng, nước biển mãnh liệt dâng cao đến ngực. Bết bát hơn chính là, hai cánh phía sau hoàn toàn bị lôi điện xé toạc hoàn toàn, lại khó có thể tiếp tục né tránh công kích, tình thế chuyển biến đột ngột, sự chết chóc từng bước ép sát.
Ma Anh lãnh khốc cười nhạo:
"Nhìn dáng vẻ hùng hồn của ngươi xem, nói cái gì mà lến tới cửu thiên, chỉ mới là bốn lần thiên kiếp đã có thể tiêu diệt được ngươi! Còn không mau mau quỳ xuống nhận mệnh cho ta?"
"Câm miệng!"
Lý Thanh Sơn gào thét.
"Ha, ngươi đã là đá chìm đáy biển, tự bản thân còn khó bảo toàn, còn quản được lão tử sao?"
Những thanh lôi kiếm tụ tập hết toàn bộ sấm chớp, không ngừng đánh giết Lý Thanh Sơn, hiện tại Ma Anh ngay cả né tránh sấm sét cũng không cần, chống tay vào eo, mũi vểnh lên trời, trông dáng dấp cực kỳ hung hăng đến cực điểm.
Nguyễn Dao Trúc không thể nào hiểu được, coi như là ngũ quỷ âm chẳng qua cũng chỉ là dựa vào "Sắc thọ hành thức" năm nỗi buồn phiền lớn nhất để làm nhiễu loạn tâm trí của những tu hành giả mà thôi. Vừa không có thực, cũng không có ý thức, càng không thể giống như tu hành giả mà mắng nhau. Hơn nữa Ma Anh này ở một trình độ nào đó mà nói quả thực là rất giống với Lý Thanh Sơn.
Ầm! lưng Lý Thanh Sơn lại trúng thêm một kiếm, nếu không phải hắn đúng lúc vận chuyển linh quy thần thông, thì cơ hồ đã bị một chiêu kiếm này chém thành hai nửa, lực va chạm cực lớn lần này vẫn là đem hắn đánh mạnh vào trong biển rộng.
"Tại sao có thể có chuyện như vậy. Nhất định là tên tôn tử Quy Hải Linh Tôn kia chơi lão tử, đưa cho ta quyển Tự Tại Thiên thư có vấn đề!"
"Được!"
Cách một khoảng nước biển sâu thăm thẳm, âm thanh Ma Anh khen hay rõ ràng truyền đến:
"Lý Thanh Sơn, ngươi không cho lão tử nói, lão tử ta càng muốn nói, chẳng qua ngươi chỉ là một tên phàm nhân mà thôi. Số may mắn lắm mới có được một bộ công pháp hỏng. Liền sinh ra mơ mộng hão huyền, thật sự coi chính mình có thể chiến thắng được Ma thần Cùng Kỳ, lên được tới củu thiên?"
Nguyễn Dao Trúc hơi nhíu mày, tu hành giả ở Nhân Gian lấy mục tiêu lên được tới cửu thiên cũng không có gì là kỳ quái, thế nhưng Ma thần Cùng Kỳ lại là chuyện gì xảy ra? Một người tu sĩ Nguyên Anh nhỏ bé làm sao có thể có quan hệ với loại quái vật kia.
Hết chương 2732.