"Đa tạ Linh Tôn đã chỉ điểm, nhưng mà hết cách rồi, nếu ta không đi đường này, thì cũng không có con đường nào khác có thể đi."
Hắn cũng chỉ đành phải tiếp tục làm Chuột bạch, nhưng mà hắn có phép thuật thần thông trấn áp Âm Ma, không cần phải hạ thấp cái gì mà nguy hiểm, tốc độ tu hành đương nhiên là càng nhanh càng tốt, càng tiếp cận gần với bản chất càng tốt.
"Cho nên ta mới nói là ngươi không cần."
Quy Hải Linh Tôn chắp hai tay sau lưng, biến mất ở bên trong những giá sách san sát nhau.
Lý Thanh Sơn trầm ngâm thêm một lúc nữa, rồi đi tới tầng thứ nhất của thiên thư lâu. Đại khái là bởi vì mỗi lần đều có thể gặp được Quy Hải Linh Tôn cho nên hắn được những người làm việc tại đây tiếp đón rất là nhiệt tình.
"Sư huynh, ngươi muốn xem sách gì, ta sẽ giúp ngươi đi lấy!"
Lý Thanh Sơn nhún vai một cái:
" Toàn bộ."
"Cái gì?"
"Không cần làm phiền ngươi, ta muốn tự mình xem toàn bộ sách ở nơi này."
…
Tất cả các tu sĩ đều vô cùng sửng sốt, Lý Thanh Sơn nhún vai:
"Đùa một chút thôi, ta không phải Linh Tôn lão nhân gia hắn."
Mọi người đều cười phá lên, trong toàn bộ Vạn Tượng tông cũng chỉ có Quy Hải Linh Tôn mới có loại năng lực này.
"Mà các chư vị cũng đều rất bận rộn, mỗi lần đến đây đều phải ba chân bốn cẳng vội vội vàng vàng, lần hồi tưởng này hãy du ngoạn một chuyến thật vui đi."
Lý Thanh Sơn từ chối lòng tốt của một vị nữ tu sĩ muốn làm hướng dẫn viên du lịch cho hắn, một mình do dự giữa những giá sách xếp san sát nhau như núi, dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng lướt qua gáy sách, không lấy ra bất kỳ một cuốn nào ra cả, xem ra thực sự chỉ là đến để du ngoạn.
Nhưng không có ai phát giác ra, đầu ngón tay của hắn đang có linh quang lấp lóe không thể nhìn ra, mà tay còn lại đang vặn một viên ngọc giản.
Dò xét, thu thập, ghi chép... cuốn sách nào cũng không bỏ qua.
Dựa vào tư cách là đăng đường đệ tử, những cuốn sách trên tầng này có thể được đọc mà hắn không cần phải chi trả bất kỳ ngọc bài nào.
Tuy rằng chỉ có một bộ phận nhỏ có liên quan đến tu hành, hơn nữa cấp độ còn có hạn, cũng không giúp đỡ được gì cho hắn. Mà những cuốn khác toàn là tiểu thuyết và truyện, các loại tạp thư như địa lý nhân văn, trái lại cũng có thể mở rộng tầm nhìn một chút.
Nhưng mỗi một cuốn sách có thể đặt ở nơi đây đều đã được Quy hải linh tôn sàng lọc, cho dù là phương pháp tu hành cấp thấp nhất cũng súc tích vô cùng, thượng vàng hạ cám, là sự tích lũy vạn năm của Vạn Tượng tông, tuyệt đối không phải bất kỳ một tông môn nào trong ba ngàn thế giới cũng có thể so sánh được.
Nó đủ để tu hành đạo ở ngũ châu thế giới, đặt một nền móng vô cùng kiên cố. Cho dù là những cuốn truyện hay tiểu thuyết đó, đưa cho những tiểu thuyết gia kia nhìn xem, ít nhất cũng có thể nâng cao trình độ viết lách của chính mình một chút, thay đổi chút đánh dấu trang để lần sau cống hiến nhiều hơn.
Đương nhiên quan trọng nhất vẫn là, tất cả những thứ này đều là miễn phí. Mà với sự thăng cấp địa vị của hắn, có nhiều sách vở miễn phí hơn sẽ được mở ra cho hắn. Đủ để hắn thiết lập một hệ thống tu hành vô cùng hoàn chỉnh ở trong Ngũ châu thế giới, phá vỡ hoàn toàn sự lũng đoạn của tất cả các tông môn thế gia, tất cả sinh linh đều có thể tìm thấy con đường của chính mình ở trong đó.
Năm đó khẩu hiệu của hắn là "mọi người đều có thể luyện công ", nhưng bây giờ là "mọi người đều có thể tu hành".
Thậm chí ngay cả hắn cũng không thể tưởng tượng được thế giới sẽ như thế nào, dù sao cũng nhất định sẽ rất thú vị! Không nhịn được mà bật cười. Chỉ cần lý do này là đã đủ rồi.
Câu hỏi duy nhất bây giờ là, Quy hải linh tôn có ngăn cản hắn không?
Đồng thời mang trong mình dòng máu của linh quy, dường như hắn có thể tưởng tượng rằng Quy hải linh tôn đang nhìn chăm chăm vào hắn. Thực hiện các âm mưu tính toán cực kỳ phức tạp, cố gắng phân tích tất cả các ưu và nhược điểm, được và mất. Dự đoán những thay đổi nhân quả ở trong tương lai.
Thời gian trôi qua từng chút một, Lý Thanh Sơn đi qua mấy trăm cái giá sách, ở trong ngọc giản ghi lại mấy vạn bản thư tịch, không có ai tới cản trở.
Hắn nở nụ cười, đây có lẽ là hạn chế của gia tộc linh quy, chung quy thì vận mệnh là thứ không thể tính toán cũng không thể dự báo trước được, cho nên lẩn trốn ở trong quy khư vẫn là an toàn nhất.
Khi mà Lý Thanh Sơn bước ra khỏi tòa Thiên thư lâu, đã là mấy ngày sau rồi. Chỉ cảm thấy nhức đầu như búa bổ. Những ngôi sao đang xoay tròn khắp bầu trời.
Dùng sức lắc lắc đầu, vẫn là có chút đánh giá thấp tri thức dự trữ của tòa Thiên thư lâu này. Bì sư huynh có lẽ đang sốt ruột chờ đợi rồi, dùng sức lắc đầu quầy quậy rồi đi về phía của thiên phủ ty.
Hết chương 2750.