Chương 290: Tuyệt Vọng - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme
Chương 290: Tuyệt Vọng
Đông Môn bà bà:
"Đứa nhỏ này rất quái dị, chết cũng tốt, còn tên Lý Thanh Sơn kia đúng là một yêu quái, vậy mà hắn có thể che giấu yêu khí và cải trang thành luyện khí sĩ!"
Bên trong tảng băng trong suốt màu lam trắng, con ngươi trong mắt Lý Thanh Sơn đột nhiên đảo một cái.
Đông Môn bà bà hoảng sợ:
"Hắn còn chưa chết, mau động thủ, nếu không hôm nay chúng ta phải bỏ mạng ở đây đấy!"
Tây Môn bà bà cũng hoảng hốt, làm sao có thể xảy ra chuyện này chứ!
Thịch thịch thịch, trái tim trong l*иg ngực Lý Thanh Sơn đập nhanh như đánh trống, càng lúc càng nhanh, mạch máu nở ra, cơ bắp phồng lên, tiếng gầm gừ phát ra.
Rắc rắc, vết nứt kéo dài chạy khắp tảng băng.
Tây Môn bà bà không dám chậm trễ, một tay điều khiển phi châm đâm thẳng vào vị trí trái tim Lý Thanh Sơn, tay còn lại cầm một tấm linh phù cực phẩm.
Đột nhiên một quầng sáng lóe lên khiến đôi mắt bà ta bị chói.
Máu thịt của Tiểu An đã bị đông cứng lúc này lại hóa thành một ngọn lửa cháy hừng hực, một tấm linh phù được dán lên bộ xương trắng mịn, là Kim Cương Đại Lực thần phù thượng phẩm.
Một người bằng vàng khổng lồ phá băng bước ra, ngũ quan hoàn chỉnh, tay cầm kiếm vàng, những linh phù tạp phẩm không thể đạt được hiệu quả này.
Mà ở ngay chính tâm của người bằng vàng là một bộ xương cốt nhỏ trắng óng ánh được ánh sáng vàng rọi vào cũng hơi nhiễm sắc vàng, hiện ra chút Phật ý. Người bằng vàng quay đầu trừng mắt nhìn Tây Môn bà bà, hình như trong ánh mắt kim cương mang theo cơn phẫn nộ.
Vẻ mặt của Tây Môn bà bà cứng lại, tâm thần chấn động sững sờ tại chỗ. Bà tu luyện mị thuật có thể gây ảnh hưởng đến tinh thần của người khác, nên tinh thần của bản thân tất nhiên rất mạnh, vậy mà vào lúc này bà lại bị hoảng sợ.
Thần thông của Chu Nhan Bạch Cốt Đạo kết hợp với Kim Cương Đại Lực thần phù phát ra uy lực ngoài sức tưởng tượng.
Kim Cương lực sĩ là thần tướng hộ pháp của Phật quốc, chỉ cần có một chút linh tính thì bất kỳ luyện khí sĩ nào cũng không thể ngăn trở, dù về sức mạnh hay tinh thần đều bị trấn áp.
Kim Cương trừng mắt, hàng phục tứ ma.
Bồ Tát cụp mắt, từ bi lục đạo.*
*Kim cương trừng mắt: Kim cương dùng vẻ phẫn nộ để hàng phục kẻ ác. Còn Bồ tát cụp mắt là Bồ tát lim dim đôi mắt, dùng vẻ hiền từ để cảm hóa người thiện lương.
Làm sao Tiểu An có thể bỏ qua cơ hội này, nàng bước một bước dài đến gần Tây Môn bà bà, bạch cốt không vui không sầu, Kim Cương càng thêm giận dữ, kiếm vàng giơ cao mạnh mẽ chém hết tất cả tà ma.
Vào giây phút đứng giữa ranh giới sự sống và cái chết thì Tây Môn bà bà mới phục hồi tinh thần, kiếm vàng đã gần trong gang tấc. Bà thét một tiếng chói tai, nhanh chóng thi triển pháp thuật, chân khí màu đen trong thân thể trào ra kết thành một vòng chân khí bảo hộ quanh người. Trong lòng nổi lên ác ý, bà lấy một tấm linh phù cực phẩm ra, lại do dự một chút, bà nên rút lui ngay lập tức hay điều khiển tấm linh phù cực phẩm này đây.
Xoạt!
Một nhát kiếm của Kim Cương chém vỡ vòng chân khí hộ thể, đồng thời chém rớt tấm linh phù cực phẩm đang nằm trong tay bà.
Tây Môn bà bà ôm bàn tay bị chặt đứt, kêu thảm thiết nhảy về phía sau. Bà đang muốn dùng chân khí để cuốn tấm linh phù về thì một tay của Kim Cương đã tóm lấy, khiến cho chân khí của bà lao vào khoảng không, sau đó nhát kiếm thứ hai chém xuống.
Bà không dám dừng lại nữa, vội thi triển pháp thuật đề khí gia tốc, chạy về hướng cửa động để thoát ra ngoài. Nhưng bà vừa liếc mắt đã thấy Đông Môn bà bà chạy trước mình, trong lòng không nhịn được thầm mắng to.
Mọi chuyện chỉ xảy ra trong chớp mắt, ầm một tiếng, khối băng vỡ vụn, Lý Thanh Sơn phá băng thoát ra, hắn hét lớn:
"Trốn đi đâu!"
Ngưu Ma giẫm đạp bước về phía trước, vết băng nứt từ lòng bàn chân dần lan ra. Hắn nhanh chóng đuổi theo Đông Môn bà bà, nhưng mục tiêu lại không phải bà ta.
Khói bụi mù mịt khắp nơi, cửa động sụp đổ bịt kín miệng hang.
Đông Môn bà bà vừa xoay người lại, còn chưa kịp mở miệng!
Hổ Ma gào rống, một trận cuồng phong cuốn tới, quật bà vào vách đá. Thân thể bà còn chưa kịp trượt xuống, Lý Thanh Sơn đã lao tới, nện từng quyền vào người bà ta.
"Lốc xoáy hố đen!"
Dưới tình huống như vậy mà Đông Môn bà bà vẫn có thể thi triển pháp thuật, nhưng hầu hết sức mạnh đều bị triệt tiêu, cuối cùng bà ta phun ra một ngụm máu tươi.
Trong khoảnh khắc đó, Lý Thanh Sơn đã tung ra hơn trăm quyền, đánh nát lốc xoáy hố đen, còn cả người bà đã biến thành thịt nhão dính trên vách đá.
Khi Lý Thanh Sơn quay đầu nhìn lại thì thấy Tiểu An đang đuổi theo Tây Môn bà bà. Bà ta dựa vào lợi thế của phi châm, điều khiển châm đâm xuyên qua thân thể người bằng vàng, nhưng cũng chẳng thể làm tổn thương bạch cốt đã được tôi luyện qua muôn ngàn thử thách của Tiểu An.
Đột nhiên Tây Môn bà bà cảm thấy có một đôi mắt đỏ thẫm đang nhìn mình, thân hình khổng lồ kia lao đến rất nhanh, bóng tối chết chóc đã bao phủ tầm mắt khiến bà không khỏi để lộ vẻ tuyệt vọng.