Chương 364: Là Đạo Lý Này Sao? - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme
Chương 364: Là Đạo Lý Này Sao?
Nhưng đám tán tu có vẻ cực kỳ tôn kính với hắn, thấy hắn đến là nhao nhao chào:
"Xã trưởng!"
Lý Thanh Sơn cũng quay đầu lại xem. Là luyện khí sĩ tầng bảy, trong đám tán tu này cũng xem như là một cao thủ hiếm có. Trừ lão già này ra thì còn hai tên luyện khí sĩ tầng sáu, ba người này có vẻ chính là những người đứng đầu của đám này.
Hàn Hùng vội nói:
"Ngưu đạo hữu, đây chính là xã trưởng xã Cầu Chân của chúng ta - Khâu đạo nhân."
Thấy Lý Thanh Sơn cũng không có ý định hành lễ, trên mặt hắn hiện chút vẻ xấu hổ.
Ừng ực ừng ực, Lý Thanh Sơn cúi đầu uống rượu, không biết là đang suy nghĩ cái gì.
Khâu đạo nhân trở tay đóng cửa lại, ngăn cách âm thanh gió tuyết gào thét bên ngoài, khiến không gian yên tĩnh lại, căn phòng nhỏ trở thành một thế giới kín.
Sau đó lão cười ha hả, nói:
"Vị này chính là Ngưu đạo hữu phải không? Bần đạo xin thỉnh giáo!"
Lão hoàn toàn không mà tức giận vì Lý Thanh Sơn vô lễ.
Lý Thanh Sơn khẽ vuốt cằm:
"Chào Khâu đạo nhân."
Khâu đạo nhân nói:
"Đão hữu có thể đến xã Cầu Chân của chúng ta, thật đúng là rồng đến nhà tôm. Hôm nay xã Cầu Chân chúng ta cũng có nhóm hiền tài đến, có lẽ sẽ không khiến đạo hữu thất vọng."
Lý Thanh Sơn nói:
"Ta chỉ đến xem thử cái thôi."
Khâu đạo nhân cũng đến ngồi cạnh lò lửa:
"Ha ha, có xem thử hay không cũng chẳng sao, ta sẽ nói cho đạo hữu một chút về tôn chỉ của xã Cầu Chân chúng ta. Cái gọi là "cầu chân"..."
Miệng lưỡi lưu loát, hắn phát biểu một tràng dài diễn thuyết. Cái gì mà tất cả mọi người đều là huynh đệ tỷ muội, nếu kẻ nào đáng hận, muốn ức hϊếp huynh đệ tỷ muội của chúng ta thì chúng ta sẽ liên hợp lại vân vân.
Trên thân cái lão già có dáng vẻ hèn mọn đang diễn giảng này như được bao phủ bởi một tầng hào quang, mị lực toàn thân cực phi phàm, lời nói thì cực kỳ mang tính kích động, chúng ta tu đều ngẩng đầu, mặt tỏ vẻ xúc động.
Lý Thanh Sơn là một người có trái tim rắn như thép, không dễ bị xúc động đơn giản như thế, chẳng qua hắn lại thấy tình cảnh này hơi quen.
Khâu đạo nhân bỗng dừng lại, nói với Lý Thanh Sơn:
"Ngưu đạo hữu, ngươi thấy đạo lý này có đúng không?"
Lập tức hơn hai mươi ánh mắt đều đổ dồn, chăm chăm về phía Lý Thanh Sơn.
Lý Thanh Sơn nói:
"Là đạo lý này sao?"
Đám người đều tỏ vẻ vui mừng, Khâu đạo nhân cũng nói tiếp:
"Ta tu hành hàng trăm năm, quan sát đường tu tập bao lâu, vấn đề lớn nhất chính là lòng người. Người vì tư lợi nên hay lược bỏ công pháp, chỉ truyền cho đệ tử trong môn phái, kết quả là khiến rất nhiều người có thiên phú chết dần chết mòn mà không có tiếng tăm, khiến cho biết bao công pháp tốt thất truyền!"
Đám tán tu liên tục gật đầu, bọn họ chính là những người có thiên phú như thế, nhưng tất cả đều không có được truyền thừa nên mới trở thành tán tu.
"Nếu có thể đánh bọn gia tộc, lấy công pháp ra chia sẻ cho toàn bộ đạo hữu cùng tu hành để giao lưu, khiến mỗi tiền bối đều trở thành thầy của các hậu bối, đạo tu chắc chắn sẽ phát triển thịnh vượng. Mà tu đạo như thế cũng sẽ bớt đi tranh đấu gϊếŧ chóc rất nhiều, không đến trăm năm thì người tu hành dù là chất lượng hay số lượng đều tăng gấp trăm lần, trảm tận gϊếŧ tuyệt yêu ma quỷ quái trong thiên hạ đâu phải chuyện gì khó đâu chứ?"
Cái tư tưởng to lớn vĩ đại này khiến chúng tán tu đều cực kỳ kích động.
Lý Thanh Sơn cũng hơi giật mình. Vốn tưởng đây chỉ là liên minh hỗ trợ đám tán tu, đâu ngờ bọn họ lại có mục tiêu hướng đến lớn như thế, mà cái tham vọng này thật sự rất ảo tưởng, nếu thực hiện được thì chẳng cách "thống nhất thiên hạ" bao xa đâu.
Khâu đạo nhân cũng nặng nề nói:
"Làm được chuyện này đương nhiên là cực kỳ không dễ dàng, nhưng chỉ cần chúng ta cố gắng thì không phải không có hy vọng. Xã Cầu Chân Chúng ta chính là hy vọng của giới tu đạo trong thiên hạ!"
Sau đó là thời gian giao lưu của đám tán tu. Một nam tử đứng dậy, nói:
"Lúc đầu ta chỉ là một luyện khí sĩ tầng hai, từ khi gia nhập xã Cầu Chân, trải qua quá trình trao đổi với các đạo hữu đã nhận được lợi ích không nhỏ, gần đây vừa đột phá đạt đến luyện khí tầng ba rồi!"
Xung quanh reo hò ầm lên. Một nhóm luyện khí khác cũng lần lượt đứng lên phát biểu, ai nói xong cũng nhận được loạt tiếng hoan hô nhiệt liệt. Căn phòng nhỏ chìm trong bầu không khí hân hoan.
Cuối cùng cũng đến phiên Lý Thanh Sơn. Lý Thanh Sơn lắc đầu, tỏ vẻ mình không có gì đáng nói.
Đám tán tu không buông tha, lũ lượt thúc giục nói:
"Mau nói, mau nói đi, nói đi..."
Lý Thanh Sơn hơi nhíu mày. Khâu đạo nhân giơ tay kên, tiếng thúc giục lập tức dừng ngay lại.
"Nếu Ngưu đạo hữu đã không muốn nói thì ta sẽ nói thêm vài câu vậy. Dù là muốn toàn bộ giới tu đạo phát triển, hay muốn tự bản thân tiến bộ, điểm mấu chốt nhất vẫn là phá vỡ suy nghĩ tư lợi này."