Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 88 - Chương 88: Linh Quy Trấn Hải Quyết

Chương 88: Linh Quy Trấn Hải quyết - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme

Chương 88: Linh Quy Trấn Hải quyết


Lý Thanh Sơn không khỏi cảm thán, nếu hiện tại xuất hiện cao thủ nhất lưu bình thường tuyệt đối không phải là đối thủ của nó. Quả nhiên là tiến bộ thần tốc, lại không có bình cảnh, chỉ cần cho nó đủ thời gian và trả giá đủ, cũng không ai biết nó có thể mạnh đến mức độ nào.

Huyết Viêm thiêu đốt hài cốt hầu như không còn, xoáy tròn trên không vài vòng lại trở về trong miệng Tiểu An, hỏa diễm trong mắt nó càng sáng thêm, giống như tinh lực của những người này đều biến thành Huyết Viêm và bị nó thu nạp.

Thu thập xong tất cả, Lý Thanh Sơn kêu một tiếng, Tiểu An nhảy lên bả vai của hắn, hai người biến mất trên ngọn núi.

Lý Thanh Sơn mạnh mẽ đâm lung tung giữa núi rừng, cây cối vốn cao to hiện tại có vẻ thấp bé. Gặp phải cây cối chặn đường, có lúc tránh cũng không tránh, hắn va thẳng tới, thân cây nát tan, cứng rắn mở ra một con đường trong rừng.

Chẳng những sức mạnh và tốc độ thay đổi, ngũ giác của hắn đã đạt đến một đỉnh cao trước nay chưa từng có. Tất cả cảnh tượng trong rừng đều rõ ràng hẳn lên, cho dù đang đêm mùa đông giữa núi rừng cũng có một loại sắc thái cảm động rất khác.

Mà tất cả âm thanh đều rõ ràng như vậy, dưới bùn đất và tuyết đọng dày đặc, tiếng một con thỏ hoang nhẹ nhàng hô hấp đều truyền rõ vào trong tai, trời đất tràn đầy sức sống.

Hắn như trở thành một dã nhân nguyên thủy, đi giữa tự nhiên lại có cảm giác vui mừng muốn tung hô nhảy nhót, khác nào có mật ngọt rót vào nội tâm, giống như đây mới là thế giới thuộc về hắn, là thiên đường của hắn.

Thời điểm thân thể thay đổi, dường như tâm linh cũng cải biến theo. Bỗng nhiên hắn cảm giác, việc gửi gắm tình cảm nơi sơn dã dường như cũng không phải chuyện xấu gì.

Nhưng khi hắn nhìn Tiểu An đứng trên bả vai lập tức tỉnh táo lại, hắn còn rất nhiều việc nhất định phải hoàn thành, phải giúp nó khôi phục lại thân thể, phải đưa nó về đến nhà.

Tiểu An cũng kỳ quái nhìn Lý Thanh Sơn.

Lý Thanh Sơn khẽ mỉm cười, đáy lòng thầm cảm ơn nó.

Sau khi Thanh Ngưu dạy cho Lý Thanh Sơn thần thông lại một lần nữa biến mất không còn tăm hơi.

Lý Thanh Sơn bước chân liên tục, nhưng lòng đang yên lặng cảm ngộ ảo diệu bên trong.

Môn thần thông thứ hai tên là Linh Quy Trấn Hải Quyết, nhưng so với Cửu Ngưu Nhị Hổ tuyệt nhiên ngược lại, là một môn luyện khí thần thông thuần nhất, cũng có chín tầng. Chỉ cần luyện thành tầng thứ nhất là hắn có thể khôi phục hình người, đồng thời ẩn giấu yêu khí trên người, một lần nữa trở về thế giới loài người.

Môn thần thông này vừa vặn sau khi yêu khí Lý Thanh Sơn có cơ sở nhất định mới có thể tu luyện, khiến hắn có một loại cảm giác, Thanh Ngưu giao cho hắn những thần thông này tầng tầng chồng chất, hoàn hoàn liên kết, mỗi một bước cũng đã đự định đến, là xây dựng cơ sở cho sau này.

Mục đích cuối cùng của Thanh Ngưu là gì hắn cũng không hiểu, nhưng nói chung là không giống có ác ý, đó chẳng những là bắt nguồn từ tín nhiệm mà càng vì hắn biết rõ bản thân thấp kém, sợ rằng cũng chẳng có đồ nào đáng giá để Thanh Ngưu phải có ác ý.

Mà Linh Quy Trấn Hải Quyết vừa có lĩnh ngộ, Lý Thanh Sơn liền dừng lại đả tọa luyện công, yêu khí hỗn loạn dần dần thu nạp mà bắt đầu vận chuyển theo hình thức nhất định, mà ngay cả tâm hải xao động bất an của hắn trong quá trình luyện công tựa hồ cũng trở nên vô cùng bình tĩnh. Đây là điểm khác biệt với dã tính cuồng bạo khi luyện Ngưu Ma Hổ Ma quyền.
Hắn bỗng nhiên có cảm giác hiểu ra, một loại thần thông có thể ảnh hưởng một loại tính tình, Linh Quy Trấn Hải Quyết chính là vì trung hoà ảnh hưởng của Ngưu Ma Hổ Ma quyền mà sinh ra.

Linh Quy chính là thần thú trong truyền thuyết, bốn chân lớn như trụ trời đạp xuống biển, giống như bốn cái Định Hải thần châm, có thể làm cho sóng biển vạn dặm bình tĩnh, sóng lớn không thịnh hành. Linh Quy tuy rằng có uy lực lớn, nhưng tính tình phi thường ôn hòa, giống như cao tăng ngồi thiền, rất có tính nhẫn nại, không chút kiêu căng.

Chỉ cần luyện thành tầng thứ nhất là có thể học Linh Quy liễm tức, yêu khí toàn thân thu lại, cũng trấn áp Ngưu Ma Hổ Ma, như vậy hắn có thể khôi phục hình người một lần nữa. Thế nhưng, tốc độ tu luyện môn thần thông này giống như tính tình Linh Quy vậy, tiến triển phi thường chậm chạp. Hắn đã tính toán qua, muốn luyện đến tầng thứ nhất Linh Quy Trấn Hải quyết ít nhất phải lấy năm làm đơn vị tính toán, nói ít cũng phải tiềm tu trong núi mười năm tám năm, nói hơn thì hai mươi, ba mươi năm cũng có thể.
Tuy rằng so với độ kiếp thành Yêu tướng tiết kiệm không ít thời gian, nhưng thực tại khiến người ta phiền muộn. Xưa nay yêu ma tu hành đều lấy trăm năm làm đơn vị, ngươi mà không có mấy trăm năm đạo hạnh thì thật không tiện chào hỏi người khác. Chuyện đến nước này cũng chỉ đành chuẩn bị tốt cho chiến đấu kéo dài thôi.

Tiếng nước nổ vang như sấm sét, Lý Thanh Sơn và Tiểu An lại một lần nữa đi tới chỗ bọn họ tu luyện trước đây, thác nước lớn cao tới mười mấy trượng. Hắn chuẩn bị ở đây tĩnh tu một quãng thời gian, nếu tên là Linh Quy Trấn Hải quyết, vậy dĩ nhiên là không thể thiếu sông.

Lỗ tai Lý Thanh Sơn hơi động, lúc ẩn lúc hiện, đã nghe được tiếng ca.

Hắn nheo cặp mắt lại, chỉ thấy trong hơi nước màu trắng có một thân thể nữ tính như ẩn như hiện, đưa lưng về phía hắn, hình như là đang tắm.
Ta cũng có thể có loại diễm ngộ này?

Lý Thanh Sơn mới vừa này lên suy nghĩ này liền cảm thấy cực kỳ quái dị, tiếng thác nước to như thế, người bình thường dù có gào khản cả giọng đều bị tiếng nước che lại, nhưng tiếng ca này như là một cây châm đâm xuyên qua toàn bộ tạp âm, rõ ràng cực kỳ.

Mà dòng thác nước xung kích khổng lồ như thế, ngay cả hắn cũng không thể trực tiếp đứng ở dưới đáy thác nước, bóng dáng bé nhỏ kia lại có thể ung dung tự nhiên như tắm vòi sen. Dáng người mềm mại trong hơi nước như ẩn như hiện, quyến rũ cực điểm.

Lý Thanh Sơn có thể không quan tâm cái gì phi lễ chớ nhìn, sự tình kỳ quái như vậy chung quy phải xem cho rõ ràng, chẳng qua nhất định hắn không có diễm phúc tốt như vậy, vừa mới lên trước một bước…

Tiếng ca đột nhiên ngừng, thiếu nữ ngoái đầu nhìn lại, lộ ra một cặp mắt bích lục, biến mất khỏi thác nước.
Trong lòng Lý Thanh Sơn nảy sinh báo động, liều lĩnh nhảy về phía trước, lập tức cảm giác có kình phong phía sau kéo tới, vài vết cắt đau đớn, da dẻ hắn đao thương bất nhập lại bị cách không cắt ra.

- Nhanh thật!

Thân hình của hắn vừa tới giữa không trung, chỉ lát nữa là phải bay sang một bên thác nước, cánh tay trắng mịn tựa Thiên ngọc nắm lấy đuôi cọp của hắn, dùng sức kéo:

- Trở về!

Thân thể cao lớn của Lý Thanh Sơn bỗng chốc bị kéo trở lại. Xem ra công năng đa dạng cũng có thời điểm không tốt.

Sau khi quay đầu thấy rõ người phương nào, dù là tâm chí của hắn cũng không khỏi ngẩn ngơ. Người bằng một thân quái lực nắm lấy đuôi hắn chỉ là một thiếu nữ mười bốn mười lăm tuổi mặc quần áo màu xanh ngọc bích. Tuy rằng đã mặc quần áo vào, nhưng đôi mắt màu bích lục lớn đến kinh người, chính là thiếu nữ vừa mới tắm rửa bên trong thác nước.
Cũng không phải hắn kinh ngạc về sức mạnh hay tuổi của đối phương, mà là vì trên đầu thiếu nữ mọc ra một chiếc tai mèo, một cái đuôi mèo đang đong đưa sau lưng nàng.

Tâm hồn của một con mọt game đã yên lặng nhiều năm vậy mà đánh vỡ phong ấn, một lần nữa có xu thế thức tỉnh. Nếu như là lúc mới xuyên qua thế giới này, ngay lúc đầu đã gặp “Cái thứ” như vậy mà nói, có lẽ là hắn không xuất hiện ở bộ dạng này.

Nếu như nói Cố Nhạn Ảnh mang đến cho hắn một cảm giác là mỹ lệ như ảo tưởng, nàng kia là đáng yêu như mộng như mơ.

Lý Thanh Sơn nhìn nàng, cảm giác mình lại nhất kiến chung tình một lần nữa, cõi đời này chuyện tốt thật là nhiều nha! Chẳng qua thoáng cái hắn liền cảnh giác, yêu quái có thể hóa thành hình người chí ít cũng là yêu quái cấp bậc Yêu tướng, so với chuyện thấy sắc nảy lòng tham, đứng núi này trông núi nọ, trước tiên vẫn nên suy tính cái mạng nhỏ của mình một chút đi!
Bình Luận (0)
Comment