Đại Thiếu Trở Về

Chương 30

Đời trước Cố Ngôn Tử có rất nhiều người chán ghét, Bành Tĩnh Hoằng và Khương Tú đều ở trong đó, nhưng bị hắn ghét nhất, thậm chí còn có thể nói là hận nhất, chính là Hạ Duy Thu.

Hạ Duy Thu chính là người bắt cóc hắn.

Ngay từ đầu tuy rằng Khương Tú luôn tìm hắn gây phiền toái, nhưng sau khi sinh con xong ngồi vững vị trí Bành phu nhân, cũng không gây sức ép gì.

Đương nhiên cô ta như vậy, chắc là bởi vì biết được gây sức ép cũng vô dụng…. Bành Tĩnh Hoằng không thích nữ nhân, sau khi bọn họ kết hôn, đối với cô ta càng ngày càng lãnh đạm, chờ cô ta có con, lại cảm thấy đã hoàn thành nhiệm vụ, cơ bản là không để ý tới cô ta.

Hơn nữa đứa nhỏ kia, Bành Tĩnh Hoằng cũng không thích, hầu như là cha Bành mẹ Bành coi như con trai nhỏ mà nuôi.

Sau đó, Khương Tú toàn tâm toàn ý dỗ dành cha Bành mẹ Bành.

Hạ Duy Thu chính là ở lúc này xuất hiện.

Hạ Duy Thu là nghệ sĩ kí hợp đồng của giải trí Tinh Duyệt, hắn có khuôn mặt như búp bê, thoạt nhìn rất đáng yêu… dựa theo cách nói của Bành Tĩnh Hoằng, chính là cảm thấy bộ dạng của Hạ Duy Thu có chút giống mình, mới có thể sau khi uống rượu xảy ra quan hệ với Hạ Duy Thu.

Đương nhiên hắn cảm thấy cách nói của Bành Tĩnh Hoằng như vậy rất ghê tởm.

Chuyện của Bành Tĩnh Hoằng và Khương Tú, hắn kỳ thật vẫn không phát hiện, dù sao Bành Tĩnh Hoằng không thích nữ nhân, hắn sẽ không phòng bị Khương Tú, nhưng Bành Tĩnh Hoằng và Hạ Duy Thu qua lại thân thiết, hắn lập tức liền thấy không thích hợp, cũng rất nhanh phát hiện Bành Tĩnh Hoằng lăng nhăng bên ngoài…. Căn cứ rất chính xác.

Hắn lập tức cùng Bành Tĩnh Hoằng chia tay.

Bành Tĩnh Hoằng nghĩ mọi cách để níu kéo, Khương Tú đã nghẹn khuất nhiều năm liền bỏ đá xuống giếng, mẹ Bành lại diễu võ dương oai, mà Hạ Duy Thu… hắn tuyệt đối là người lợi hại nhất.

Hạ Duy Thu tìm người trói hắn lại.

Hắn thiếu chút nữa là chết!

Sau khi hắn trở về Cố gia, kết cục của Hạ Duy Thu là thảm nhất, cha mẹ hắn mời luật sư tốt nhất đi kiện Hạ Duy Thu, nói hắn mua chuộc người giết người, cuối cùng Hạ Duy Thu bị phán tù chung thân.

Hiện tại, Hạ Duy Thu xuất hiện ở đoàn phim “Giang Sơn”.

Sắc mặt Cố Ngôn Tử thay đổi, nhưng rất nhanh đã khôi phục bình thường.

Chuyện đời trước đã qua, hiện tại Hạ Duy Thu cũng không quen hắn, hắn cũng không muốn làm gì Hạ Duy Thu, nhưng hắn không muốn nhìn thấy Hạ Duy Thu, điều này không hề nghi ngờ.

“Những người này trong đoàn phim là diễn cái gì?” Cố Ngôn Tử liếc mắt nhìn Hạ Duy Thu, hỏi Triệu Điền Dã.

“Diễn một ít vai diễn nhỏ sẽ xuất hiện ở cuối bộ phim.” Triệu Điền Dã nói: “Bộ phim này đầu tư đã đủ, Tinh Duyệt muốn đầu tư Gia Thành cũng không đồng ý, nhưng nhận những diễn viên họ để lại.”

Điện ảnh và truyền hình Gia Thành quay chủ yếu là phim truyền hình, nghệ sĩ kí hợp đồng rất ít, mà lúc bọn họ quay phim, tìm diễn viên cơ bản đều là ở công ty khác.

Trước kia bọn họ từng hợp tác với Tinh Duyệt, hiện tại Tinh Duyệt đưa ra yêu cầu như vậy, đương nhiên sẽ không không đồng ý, để cho những người mới mà Tinh Duyệt đứa tới vào đoàn phim.

Những người này  giai đoạn trước có thể diễn vai quần chúng, đến giai đoạn sau có vai diễn thì để bọn họ diễn, người đẹp giá lại thấp.

“Ừ.” Cố Ngôn Tử lên tiếng, sau đó trực tiếp đi tìm sản xuất Điền.

Hắn cũng không lòng vòng, trực tiếp nói với sản xuất Điền, nói trước kia Hạ Duy Thu đắc tội với hắn, hắn không muốn ở trong đoàn phim nhìn thấy Hạ Duy Thu.

Giải trí Tinh Duyệt đưa tới không ít minh tinh, lấy danh hiệu là để cho bọn họ học tập, lúc này ngay cả hợp đồng cũng không ký, sản xuất Điền thậm chí không biết Hạ Duy Thu là ai.

Nhưng cũng không ảnh hưởng đến quyết định của sản xuất Điền: “Tôi lập tức để cho phó đạo diễn nói với hắn một tiếng, kêu hắn ngày mai đừng đến đây.”

“Cảm ơn.” Cố Ngôn Tử cười nói.

“Chỉ là việc nhỏ, cảm ơn cái gì.” Sản xuất Điền nói.

Cố Ngôn Tử nói chuyện vài câu với sản xuất Điền, lại hỏi: “Nghe nói Gia Thành đang chuẩn bị một bộ phim mang đề tài kháng nhật?”

“Đúng vậy.” sản xuất Điền gật đầu, vừa cười khổ: “Phía trên hy vọng  có thể quay nhiều bộ phim truyền hình như vậy, chúng ta cũng không thể không quay, thế nhưng hiện tại đề tài này có rất nhiều phim, nhưng lại có rất nhiều người không muốn đầu tư vào loại phim truyền hình này. Đầu tư ít, lúc quay phim thì chất lượng đương nhiên sẽ không tốt, chất lượng không tốt, phim bán ra sẽ càng kém…. Cũng may đài truyền hình thích thể loại này, dễ dàng bán, nhưng mà giá cả lại thấp.”

“Bộ phim truyền hình này, nghe nói là cải biên từ tiểu thuyết của Phí An?” Cố Ngôn Tử lại hỏi.

“Đúng vậy.” sản xuất Điền gật đầu: “đây là cải biên từ tiểu thuyết của Phí An, bên quân đội cũng đồng ý giúp đỡ một chút, thế nhưng đầu tư còn chưa đủ….” Hắn nói xong, liền mong đợi nhìn Cố Ngôn Tử.

“Đưa tư liệu cho tôi xem, nếu không thành vấn đề, tôi có thể đầu tư.” Cố Ngôn Tử cười nói.

Phim truyền hình thể loại kháng nhật này rất nhiều, cũng có một số bộ quay rất tốt. vài năm trước phim kháng nhật này thịnh hành cả nước, mà Cố Ngôn Tử biết, bộ phim này cũng là một trong những bộ mà Gia Thành quay chụp có lương tâm, sau này nhận được khen ngợi rất nhiều.

Chính là điện ảnh và truyền hình Gia Thành là một thương hiệu điện ảnh và truyền hình lâu đời, làm việc cứng ngắc, không thể thích ứng được với thị trường tư bản hóa hiện tại, không muốn một bộ phim có quá nhiều đầu tư tài chính…. Hoặc là nói không kéo được đủ tài chính, cuối cùng bộ phim truyền hình này chiếu ra, cũng còn có một ít tì vết.

Ví dụ như là hiệu ứng máy bay chiến đấu nổ mạnh làm thật sự quá kém.

Lúc này Cố Ngôn Tử tính toán đầu tư một ít tiền… hắn tin tưởng bộ phim này khẳng định sẽ báo đáp hắn không tồi.

“Được, tôi lập tức đưa tư liệu cho cậu xem.” Sản xuất Điền cười ha ha: “Đúng rồi, Gia Thành cũng đang chuẩn bị những bộ phim khác, cậu có muốn xem một chút không?”

“Không cần, trên tay tôi không nhiều tiền lắm.” Cố Ngôn Tử khéo léo từ chối.

“Cậu…. cậu là tự mình đầu tư sao?” sản xuất Điền hơi kinh ngạc, ngay từ đầu Cố Ngôn Tử hỏi, hắn còn tưởng rằng là Trịnh Gia Hòa đầu tư….

“Vâng.” Cố Ngôn Tử gật đầu.

Sản xuất Điền kinh ngạc nhìn Cố Ngôn Tử, sau đó…. Thái độ với Cố Ngôn Tử rất tốt.

Cố Ngôn Tử nói chuyện xong với sản xuất Điền, đã bị Tôn Mạn Tình ngăn cản.

“Cố biên kịch, cảm ơn anh đã để cử.” Tôn Mạn Tình cười ngọt ngào với Cố Ngôn Tử.

Cố Ngôn Tử nghĩ nghĩ, rất nhanh phản ứng lại: “Không cần cảm ơn.” Hắn đem đám người Tôn Mạn Tình đề cử cho Điền Thịnh Đông, vài ngày trước Điền Thịnh Đông đã quyết định cho Tôn Mạn Tình làm nữ diễn viên chính, Tôn Mạn Tình hẳn là như vậy mà tới cảm ơn.

“Cố biên kịch, tôi mời anh ăn cơm.” Tôn Mạn Tình lại nói.

Tôn Mạn Tình thực nhiệt tình, Cố Ngôn Tử đột nhiên nghĩ tới…. lúc trước sau khi mình uống rượu, hình như là đã nói với Tôn Mạn Tình mấy lời không thích hợp…. “không cần, lúc trước tôi vừa nhìn thấy cô, liền cảm thấy cô thật thích hợp diễn kịch bản tôi viết, cho nên đề cử cô, không có gì phải cảm ơn.”

Cố Ngôn Tử biểu hiện xa cách, Tôn Mạn Tình thấy thể liền thất vọng.

Lúc trước thái độ của Cố Ngôn Tử rất tốt với cô, cô còn cảm thấy Cố Ngôn Tử coi trọng mình.

Bộ dạng Cố Ngôn Tử rất tuấn tú, rất tài hòa, hẳn là một phú nhị đại…. Cô cảm thấy cùng Cố Ngôn Tử phát triển cũng không thiệt thòi gì, cho nên mới chủ động tới mời Cố Ngôn Tử tới ăn cơm, không nghĩ tới thế nhưng bị từ chối.

Cố Ngôn Tử không ở đoàn phim lâu, rất nhan liền rời khỏi, cũng không biết như thế nào hắn vừa rời đi, thì Bành Tĩnh Hoằng lại đến đây.

Bành Tĩnh Hoằng đem người của Tinh Duyệt nhét vào đoàn phim, là dụng tâm kín đáo…. Hắn biết bộ phim này là do Cố Ngôn Tử viết kịch bản, đã muốn tìm đến Cố Ngôn Tử. Cố Ngôn Tử vẫn thực chuyên nghiệp,  luôn ở cùng một đoàn phim, hắn nghĩ Cố Ngôn Tử sẽ ở tổ kịch.

Nhưng Cố Ngôn Tử không ở, mà người đi theo tổ kịch là Triệu Điền Dã.

Biết được chuyện này hắn rất thất vọng, hôm nay đương nhiên cũng sẽ không đến, nhưng không nghĩ tới hắn một ngày trước đưa một diễn viên vào đoàn phim <Giang Sơn>, thế nhưng liên hệ với hắn, nói mình bị đoàn phim đuổi ra ngoài.

Bộ dạng của diễn viên này có vài phần giống Cố Ngôn Tử, lúc ấy hắn cũng nói nhiều thêm vài câu, còn liên hệ…. hiện tại nghe nói việc này, đương nhiên là hỏi nhiều thêm vài câu.

Sau đó…. Biết được Cố Ngôn Tử ở đoàn phim <Giang Sơn>.

Bành Tĩnh Hoằng cũng không kịp hỏi chuyện khác, lập tức chạy tới đoàn phim <Giang Sơn>, nhưng cũng không nhìn thấy Cố Ngôn Tử, chỉ nhìn thấy vẻ mặt tủi thân của Hạ Duy Thu.

Vào ban đêm Cố Ngôn Tử nói chuyện phiếm với đám người Triệu Điền Dã, liền từ trong miệng Triệu Điền Dã biết được Bành Tĩnh Hoằng tới đón Hạ Duy Thu, lập tức liền cảm thấy ghê tởm.

Nhưng hắn không muốn quản.

Nghĩ tới chuyện này không bằng hắn nói chuyện phiếm với Trịnh Gia Hòa…

Trịnh Gia Hòa đi thành phố S công tác đã thật lâu, cũng không biết là xảy ra chuyện gì, thế nhưng vẫn chưa trở về…. bọn họ cũng chỉ có thể mỗi ngày nói chuyện qua điện thoại.

Kỳ thật Trịnh Gia Hòa cũng muốn về, nhưng hắn bị cha Cố tìm việc giữ lại— Cố thị cùng hắn có hợp tác lớn, hắn phải ở đây.

Tính toán của cha Cố không khó nhìn ra, hắn liền quyết định không cần vội vã đi, mà là cùng cha Cố nói chuyện thật tốt, cuối cùng không chỉ bàn xong chuyện hợp tác lần này, còn lôi kéo cha Cố mẹ Cố làm một ít đầu tư tư nhân.

Lúc trước Cố Ngôn Tử cùng hắn nói chuyện phiếm, thời gian trước có nói một ít chuyện trên thường trường, chuyện này thế nhưng tất cả đều xảy ra.

Kể từ đó, Trịnh Gia Hòa đối với một ít hạng mục đầu tư mà Cố Ngôn Tử để cử, cũng không để ý nữa.

Hắn tìm người đi điều tra, cuối cùng phát hiện những hạng mục này đều rất tốt, liền tình toán lấy danh nghĩa cá nhân đầu tư… hiện tại, lúc hắn đầu tư cũng kéo theo cha Cố mẹ Cố.

Cha Cô một lòng muốn kéo hắn, sau khi hắn đưa ra yêu cầu này, liền cùng hắn đi khảo sát mấy công ty này ở thành phố S, còn hẹn một ít người ở thành phố S gặp mặt, sau đó lại thấy hắn đầu tư, còn không cam lòng yếu thế đầu tư theo…

Người trên thương trường ở thành phố S, đều nhận ra một chuyện, là quan hệ của cha Cố cùng Trịnh Gia Hòa rất tốt!

Hai người không chỉ bàn xong một hợp tác lớn, còn cùng nhau đầu tư rất nhiều hạng mục?

Chờ tất cả mọi người nhận ra chuyện này rồi, một người bạn của cha Cố, còn gọi điện cho cha Cố: “lão Cố! tôi muốn tìm Trịnh Gia Hòa hợp tác…. Ông làm một bữa tiệc mời hắn giúp tôi? Làm ơn!”

“Ông cùng Trịnh Gia Hòa hợp tác, tìm tôi làm gì?” Cha Cố nhíu mày, người bạn này của hắn cũng biết Trịnh Gia Hòa, chỉ là không quen mà thôi…. Muốn hợp tác hoàn toàn có thể tự mình đi tìm Trịnh Gia Hòa, tới tìm hắn làm gì?

“Ông cùng Trịnh Gia Hòa quan hệ rất tốt, không tìm ông thì tìm ai.” Người bạn kia cười ha ha.

Cha Cố: “…”

Cha Cố nghẹn một bụng khí, trở về nhà cha mẹ mình.

Sau khi cha mẹ hắn về hưu, cứ tới cuối tuần sẽ tới chỗ cha mẹ ăn cơm, ở bên cạnh bọn họ, hôm nay là ngày trở về.

Kết quả, hắn mới vừa mở cửa đi vào, thế nhưng lại nhìn thấy Trịnh Gia Hòa.

Cha mẹ hắn, còn rất nhiệt tình tiếp đón Trịnh Gia Hòa.

Cha Cố: “…”
Bình Luận (0)
Comment