- Có thể để chân ở đây. Phạm Ninh phát hiện trong cái bàn đằng trước vừa hay có một thanh gỗ có thể để chân. Chu Bội cũng để cho nên thanh gỗ giờ mới ngồi vững được. Lúc này Phạm Ninh chợt cảm thấy có một ánh mắt sắc như dao đang nhìn mình, hắn ngẩng đầu lên thấy ở chiếc bàn thứ tư phía đối diện hai thiếu niên tầm 21 22 đang nhìn mình với thái độ thù địch. Hai người họ mặc y phục giống nhau, áo xanh lục, đầu đội mũ ô Sa, thắt lưng màu đen.
- Trung xá sinh của Dư Khánh học Đường, một tên họ Tiêu, một tên họ Dương, là người đứng thứ 2 thứ ba trong kỳ thi chung của họ.
Chu Bội thì thầm với Phạm Ninh. Phạm Ninh biết chúng đến từ Dư khánh học Đường, hôm qua từng nhìn thấy y phục của chúng. Nhưng làm sao Chu Bội biết được chúng họ gì? Lại còn biết chúng xếp thứ mấy thi chung. Phạm Ninh hoài nghi nhìn Chu Bội. Chu Bội bĩu môi:
- Chỉ có tên ngốc như ngươi mới rảnh rỗi đi lượn tiệm sách, mua sách mang về, bạn cô nương đây có sách lược tác chiến cả rồi, ta đã sớm phải người đi thăm dò tình hình rõ ràng.
- Đợi chút.
Phạm Ninh trợn tròn mắt:
- chiều qua ngươi cũng sai người bám theo ta?
- Không hề. Ta hơi đâu mà bám theo ngươi, chẳng phải người tự mình nói đi dạo cửa hàng sao? Ta theo dõi một tên đi hiệu sách khác.
Nói xong Chu Bội nhìn Phạm Ninh cười giễu cợt. Phạm Ninh gãi đầu cười haha nói:
- Hình như ta nhớ nhầm, là hôm kia đi dạo cửa hàng. Chu Bội tức giận đá hắn một cái dưới gầm bàn, cơ thể đột nhiên mất thăng bằng, suýt nữa ngã xuống ghế, nàng nhanh nhẹn bám lấy cánh tay Phạm Ninh.
- Đêu tai ngươi, suyt chut nưa lam ta mât măt! Chu Bôi giân giư găt gong.
- Đều tại ngươi, suýt nữa làm ta mất mặt.
Chu Bội giận dữ gắt gỏng.
Phạm Ninh cúi đầu xem, vẫn may bên dưới có tấm chắn, xung quanh không ai thấy những hành động nhỏ của họ, hắn thở phào nhẹ nhõm.
Hắn cười tủm tỉm, đầu hất về phía bàn 2 và bàn 3:
- Hai đội đó của học đường nào?
- Ta không biết, ta không quan tâm tới những học đường nhỏ!
Lúc này, tiếng chuông vang lên, thời gian thi đấu đã đến.
Giáo thụ đứng đầu mỉm cười nói: - Các vị ngồi đây đều là các anh tài mà cá học đường lớn gửi tới, trong số các con sẽ có người tham gia cuộc thi Ngô huyện đồng tử vàoba năm sau. Đây đêu la cac thiêu niên tai ba, ta không noi nhiêu nưa, đi vao chu đê chinh luôn, ta se đoc cach thưc cung như quy đinh thi môt lân, sau đo cuôc thi chinh thưc băt đâu.
Vi giao thu liên hăng giong đươc mươi quy tăc va cach thưc thi cu thê, đông thơi giơi thiêu bôn đôi dư thi.
Pham Ninh giơ mơi biêt, ban thư hai la Hô Khâu hoc đương, la môt hoc đương tư, ban thư ba là hoc đương công - Tang Thư Trân.
Pham Ninh va Chu Bôi la đôi dư thi cua Diên Anh hoc đương, đôi Dư Khanh hoc đương ơ đôi diên cung la đôi phu, nhưng ho không phai ha xa sinh, la hai trung xa sinh mươi môt tuôi.
- Đây la đê thư nhât, mơi cac đôi rut câu hoi!
Môt tiêu đông đi đên, câm môt ông đưng the câu hoi, môi đôi rut môt the.
Đung la hoan toan giông đâu tri ơ hâu thê, chi khac la thay hai ngươi băng bôn đôi đâu.
- Đê ta!
Chu Bôi rât co hưng thu vơi ông rut the, nang loay hoay rât lâu, giông như chon môt mon trang sưc vưa y vây, ngon tay thon dai rut ra môt the, cươi hi hi đưa cho Pham Ninh.
Trên the câu hoi co đanh sô, la câu thư 221.
Pham Ninh xem câu hoi, Chu Bôi rut phai câu điên chư "Ngu kinh".
Đê bai chi co môt câu: "Săc bât qua ngu, ngu săc chi biên, bât kha thăng quan da." (Dịch nghĩa: sắc không quá năm màu, nhưng năm màu biến hóa khiến mắt không khi nào nhìn cho hết.)
Chu Bôi đên gân đoc môt luc, đôi măt to tron chơp chơp: - A Ngôc, câu nay cua bai nao vây?
Pham Ninh cươi noi: - La tư Thế Thiên trong "Binh phap Tôn Tư"!
Chu Bôi chơt lô ra ve lo lăng, không ngơ la "Binh phap Tôn Tư", đê bai nay rât it thây.
- Vây ngươi thuôc không?
Chu Bôi iu xiu hoi, đôi măt to tron hiên lên ve chan nan, tay nang hôm nay đung thât đen đui, bôc phai câu hoi it găp thê nay, đây đich thưc la đê thi kho!
Pham Ninh đoc lai yêu câu đê bai, đo la viêt xuât xư cua câu nay va đoc thuôc toàn thiên.
Đoc thuôc toàn thiên đương nhiên không phai toàn bộ cuốn "Binh phap Tôn Tư", ma la nhưng tiêu tiêt trong đo.
Pham Ninh thây đươc sư mât tinh thân cua Chu Bôi, hăn cươi vô ngưc: - Đa la đê ma sư đê bôc đươc, nêu ta không thuôc, chăng phai se khiên sư đê thât vong sao?
Chu Bôi phut chôc không con u ru, đôi măt tuyêt đep bưng sang trơ lai, lô ra nu cươi sang lan.
- Ta biêt la ngươi chăc chăn se lam đươc ma!
Nhưng hoc sinh cua cac hoc đương khac liêc trôm nang, ho sơm đa nhân ra Chu Bôi la môt cô nương, dung mao tinh tê va nươc da trăng như tuyêt không noi, chi riêng đôi măt sang lung linh như bao thach cua nang đa đu đê mê hoăc ho rôi.
Chu Bôi lai không hê phat hiên ho đang nhin trôm minh, nang đang chim trong niêm vui giai đươc câu đô.
Chi cân A Ngốc thuôc bai, ho chi it cung đat đươc điêm Thượng trung, nêu thuôc không sai chư nao, thi điêm Thượng thượng se năm trong tay ho rôi.
Trinh tư tra lơi không theo vi tri chô ngôi, ma do khao quan chut nưa se rut the quyêt đinh.
Luc nay, khao quan rut môt tâm the, ben cươi thông bao: - Hô Khâu hoc đương tra lơi đầu tiên!
Mau săc tương ưng cua đám Pham Ninh la xanh lam, con mau cua Dư Khanh hoc đương la xanh la cây.
Hai ngươi cua Dư Khanh hoc đương cươi đăc y, ho co ve đa đinh liêu đươc trươc.
Hô Khâu hoc đương xuât quân không thuân lơi, ho rut phai đê lam thơ, yêu câu lây "Nghênh xuân ha" lam tiêu đê, phu môt bai thơ. Ba hoc sinh ngâm môt bai, đươc đanh gia binh thương, ba khao quan cho ho điêm Thượng hạ.
Chu khao lai rut môt tâm the, lân nay la mau xanh la cây, Dư Khanh hoc đương lên tra lơi.
Dư Khanh hoc đương cung rut vao điên chư "Ngu kinh", ho rut đươc "Manh Tư", vân may rât tôt, nêu xêp hang đê điên chư Ngu kinh, câu hoi nay thuôc dang dê.
- Sao lai đơn gian thê nay chư? Pham Ninh dâu môi qua nho giong hoi.
- Ngươi tranh xa ta ra môt chut, môm thôi chêt đi đươc! Chu Bôi đây manh Pham Ninh ra, hơn dôi lươm hăn môt cai.
Pham Ninh lây tay che miêng, ha hơi ngưi thư: - Vân thơm ma, không hôi chut nao, buôi sang đa đanh răng rôi.
- Vây ngươi noi xem, sao ho lai rut đươc câu dê như thê?
- Chưng minh ngươi chuân bi không tôt, đên quy tăc tôi thiêu cung không hiêu.
- Thi ta chăng phai đang thinh giao "cao nhân ngai" đây sao!
Chu Bôi thây thai đô cua hăn tôt, vui ve trơ lai, mơi noi vơi hăn: - Trong ông the đo co ca câu dê, câu vưa va câu kho, dưa vao vân may ma thôi.
"Vây sao ngươi lai bôc phai câu kho?"
Câu noi nay Pham Ninh không dam thôt ra, vơi hiêu biêt cua hăn vê Chu Bôi, nêu hăn dam ho he gi, Chu Bôi se trơ măt vơi hăn luôn tai đây.
Luc nay, Dư Khanh hoc đương tra lơi rât chinh xac đê đâu tiên, đat loai Thượng thượng.
Đai đương vang lên trang vô tay liên hôi, ho la ngươi đâu tiên đat loai Thượng thượng.