Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 185 - Chương 184

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 184
 

Lục Hữ Căn vỗ bàn mạnh một cái:

- Ta biết nên làm như thế nào rồi.

Y đứng dậy hướng về phía Phạm Ninh hành lễ:

- Đa tạ lời nói vàng ngọc của tiểu quan nhân!

***

Phạm Ninh quay về ký túc xá thì màn đêm đã buông xuống, hắn vừa đi đến cửa ký túc, Tô Lượng liền chạy ra.

- Phạm Ninh, ở trong ký túc xá có người đợi huynh, đã đợi hơn nửa canh giờ rồi.

Phạm Ninh sững người lại một chút, lẽ nào là phụ thân hay là nhị thúc đến?

Hắn vội vàng hỏi:

- Là ai đang đợi ta?

- Một ông lão họ Chu.

- Họ Chu?

Phạm Ninh ngay lập tức đã hiểu rồi, nhất định là Chu Nguyên Phủ.

Hắn vội vàng đi vào bên trong, chỉ nhìn thấy một ông lão tóc bạc đang ngồi ở bàn sách của hắn, đang lật xem sách luyện chữ của hắn.

Đúng là Chu Nguyên Phủ rất lâu không gặp. Lão đang mặc một bộ áo gấm dài, trên đầu đội mũ ô sa, thoạt nhìn khí sắc rất tốt.

- Lão gia, thật xin lỗi, để người đợi lâu rồi! – Phạm Ninh đi vào phòng, áy náy nói.

Chu Nguyên Phủ bỏ quyển sách xuống, nhìn Phạm Ninh nói:

- Ngươi nên biết ta sẽ đến tìm ngươi chứ!

Trong lòng Phạm Ninh biết rõ, chỉ áy náy nói:

- Sự việc ấy đã gây thêm phiền toái cho lão gia rồi!

- Cháu đóng cửa vào trước đã!

Phạm Ninh vội vàng đóng cửa lại, đến trước mặt Chu Nguyên Phủ.

Chu Nguyên Phủ tối sầm mặt lại, vỗ mạnh bàn nói:

- Người chán sống rồi phải không?

Phạm Ninh giật mình, hắn không dám nói, khoanh tay đứng thẳng.

Trong mắt của Chu Nguyên Phủ tức phun ra lửa, nghiến răng nghiến lợi nói:

- Ngươi có biết Từ Khánh là người như thế nào không? Ngươi có biết trước kia gã đã làm gì không? Ngươi lại bảo gã đi trộm vàng. Nếu gã giết ngươi rồi lại chiếm hết vàng, sự việc này còn có ai biết?

Một lúc sau Phạm Ninh nói: - Cháu cũng đã nghĩ qua, nhưng mà lão gia để gã làm cận vệ. Đối với gã chắc cực kỳ tín nhiệm, cho nên cháu mới…

Lời giải thích của Phạm Ninh khiến vẻ mặt Chu Nguyên Phủ dịu đi một chút, ông lại nói:

- Hôm nay, ta đến để cảnh cáo ngươi, chuyện của quan trường sau này ngươi bớt xáo trộn đi. Vốn dĩ ta đang khảo sát Cao Phi, ngươi thì hay rồi, đi thay gã bày mưu tính kế.

- Còn có Từ Khánh, gã đã theo ta 3 năm. Trước giờ ta chưa bao giờ phái gã đi làm việc khác, ngươi lại sai gã đi đánh gãy chân người khác, còn bảo gã đi trộm vàng. Ta thật sự không hiểu nổi trong đầu ngươi sao lại phức tạp như thế.

Phạm Ninh trầm tĩnh nói:

- Chuyện này, cũng đã là tên đã lên dây không thể không bắn.

Chu Nguyên Phủ trừng mắt hung hăng nhìn hắn:

- Nhưng cuối cùng ta lại phải đến chùi đít thay ngươi, số vàng này ngươi bảo ta xử lý như thế nào?

Trên mặt Phạm Ninh lộ ra vẻ tươi cười nói:

- Lão gia có thể đem nó quyên góp cho Huyện học, dùng để mua sách vở, mở thêm Tàng Thư Các. Sau này bên trong Tàng Thư Các có thêm một tòa Chu lầu không phải rất tốt sao?

Chu Nguyên Phủ lại hừ một tiếng:

- Ngươi lại còn suy nghĩ thay ta luôn cơ đấy!

Tuy nói như vậy, Chu Nguyên Phủ cũng cảm thấy đây là một ý kiến không tồi.

Ông lại lạnh lùng nói:

- Còn có chuyện gì xử lý chưa tốt không?

Phạm Ninh nghĩ rồi nói: - Dương huyện thừa chỉ sợ cho rằng số vàng đó sẽ bị Cao huyện lệnh thâm ô. Sau này gã có thể viết chuyện đó thành văn.

Chu Nguyên Phủ lắc đầu:

- Chuyện này ngươi không phải lo, Dương Hàm làm việc luôn thận trọng, không dễ bị lừa. Cho dù gã nhất thời không rõ, sau sự việc nhất định sẽ đánh giá lại. Lúc đó gã sẽ biết số vàng đó là bị người khác lấy đi trước.

- Nhưng ngươi cần phải giữ mồm giữ miệng, tàm thời đừng tiết lộ ra. Quay về ta sẽ bố trí một chút, để manh mối số vàng đó dẫn đến chỗ huynh trưởng của Trương Nghị. Việc này coi như kết thúc.

Phạm Ninh vui mừng, liền khom người xuống:

- Đa tạ lão gia suy nghĩ chu toàn!

Chu Nguyên Phủ lại dặn dò:

- Sự việc này Chu Bội cũng không biết, đừng lộ liễu trước mặt con bé.

Phạm Ninh gật đầu:

- Vãn bối nhớ rồi!

Trật tự dạy học của huyện học dần dần được khôi phục. Trận phong ba Kiếm Xã kịch liệt do học sinh gây ra cuối cùng đã giảm xuống.

Huyện lệnh Cao Phi đã trở thành người được lời lớn nhất ở đây. Giành được binh quyền của Ngô huyện và quyền quản lý, xét duyệt kho bạc của huyện nha.

Đi ra bước này, Huyện lệnh Cao Phi mới thật sự trở thành huyện lệnh thực quyền của Ngô huyện.

Thời gian hai tháng trôi qua nhanh, trong thời gian này Phạm Ninh đi về nhà một chuyến, và còn tham gia lễ khai trương long trọng của Kỳ Thạch Quán Phạm Thị.

Hai vị lão gia Chu Nguyên Phủ và Chu Lân dẫn tất cả hội bạn đi một vòng để cổ vũ.

Ngày hôm ấy mua 70 khối đá Thái Hồ thượng phẩm và tinh phẩm, đúng là bội thu.

Nhà của Phạm Ninh lại chuyển đến thôn Tưởng Loan, mượn ngôi nhà của Nhị thúc ở trấn Mộc Đổ ở tạm. Nhà mới hoàn thành ở thôn Tưởng Loan, chiếm hai mẫu rưỡi, đứng thứ 3 trong thôn, chỉ đứng sau nhà của Châu Lân và nhà của Tưởng viên ngoại.

Bởi vì mẫu thân Trương Tam Nương lại đang có bầu, thân thể không tiện. Trong nhà thuê ba bà vú già và một tiểu nha hoàn.

Đối với Phạm Ninh mà nói, quan trọng nhất là cuộc thi tuyển sinh bổ sung tổ chức vào ngày 20 tháng 5.

Học sinh của huyện học Ngô huyện không chỉ đến từ Ngô huyện. Tất cả học sinh của phủ Bình Giang có thể đến đăng ký thi. Học sinh của Côn Sơn, Ngô Giang, Trường Châu.v. v… đều có.

Đương nhiên nhiều nhất vẫn là học sinh trong vùng Ngô huyện.

Lần chiêu sinh bổ sung này chỉ nhận 50 người, lại có hơn nghìn người đăng ký thi. Hai mươi người mới chọn ra một người, cạnh tranh rất khốc liệt.

Phạm Ninh đã lên lớp dạy 8 lần cho 6 học sinh, hiệu quả tương đối rõ ràng. Hắn thông qua phân tích và so sánh, tìm kiếm quy tắc ra đề bao năm nay, loại trừ đi đề thi xuất hiện mấy lần liên tục.

Cuối cùng, Phạm Ninh đã biên tập lại một bộ trăm câu hỏi. Yêu cầu 6 học sinh trong hai tháng toàn lực giải quyết hết trăm đề thi.

Chạng vạng tối nay, Phạm Ninh đến cửa hàng sách, xa xa đã nhìn thấy Minh Nhân và Minh Lễ đang nói chuyện phiếm.

Làm cho Phạm Ninh đau đầu nhất là hai huynh đệ này. Phạm Ninh phát hiện gen kinh doanh, buôn bán trong hai con người này quá nặng.

Dùng chính lời nói của bản thân họ, khi mẫu thân của họ mang thai bọn họ, bà còn đang bán hàng rong. Bọn họ sinh ra liền biết kinh doanh.

Chưa kể, hai tháng này hai người bọn họ còn chạy khắp nơi. Mục đích ngắm tới mấy chục học đường nhị tam lưu trong huyện Ngô.

Lại mang hơn nghìn cuốn sách đề thi cũ bị tồn giảm giá bán hết sạch, kiếm được hơn 40 quan tiền. Đổng viên ngoại cười không ngậm được miệng, khen bọn họ có khả năng.

- Hai người các huynh!

Phạm Ninh tức giận đi lên trước nói:

- Qua 5 ngày nữa là đến kỳ thi, các huynh không chịu yên tĩnh phải không?

Hai huynh đệ nhìn thấy Phạm Ninh, mặt hai người liền nở nụ cười tươi chạy đến thề thốt:

- Chúng ta sớm đã rửa tay chậu vàng, ở nhà liều mạng làm đề, mấy ngày gần đây ngay cả học đường cũng không đi.

- Vậy đề các huynh làm đâu?

Phạm Ninh ngửa tay trước mắt bọn họ, lạnh lùng nói:

- Đưa cho ta xem!

Hai người liếc mắt nhìn nhau, Minh Nhân vội nói:

Bình Luận (0)
Comment