Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 660 - Chương 657

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 657
 

Người nhạc phụ này của Phạm Ninh cái gì cũng tốt, đối với mình quả thật cũng là xuất phát từ yêu mến, nhưng chính dáng vẻ thư sinh quá nặng, tương đối bảo thủ, không thấy được lòng người hiểm ác.

Phạm Ninh trong lòng ngầm thở dài, hắn cũng không muốn khuyên cha vợ, vạn nhất cha vợ bị thuyết phục, lại đứng về phía Trương Nghiêu Tá thì làm sao bây giờ? Phải biết, bây giờ Trương Nghiêu Tá chiếm được thế thượng phong, Phạm Ninh thà để cha vợ tạm thời không muốn đứng về đội nào còn hơn.

- Xin nhạc phụ yên tâm, nếu ta tạm thời không còn chức, chắc cũng không có tư cách cuốn vào quá sâu, ta sẽ không đặt chân vào nguy hiểm.

Lời này cũng là an ủi Chu Hiếu Vân, nói ra ngay cả bản thân Phạm Ninh cũng không tin, trong lòng Chu Hiếu Vân không phải là không biết, nhưng ông ta cũng không có cách nào nắm chắc người con rể này, nhìn chăm chú Phạm Ninh hồi lâu, Chu Hiếu Vân bất đắc dĩ thở dài nói:

- Vậy chính con tự thu xếp ổn thỏa đi.

....

Phạm Ninh dĩ nhiên sẽ không ở nhà cha mẹ vợ, hắn ở nơi đó rất không được tự nhiên, hoạn quan người ta quy củ rất nghiêm, làm cái gì cũng có chú trọng, cũng có quy củ, dù con gái con rể cũng không ngoại lệ, ví dụ như nhà không phải là lúc cơm tối thì không được uống rượu, giờ hợi (khoảng từ 9 giờ đến 11 giờ đêm) thì đóng kín cửa phủ, không cho phép ra vào, thậm chí mặc quần áo cũng cần để ý.

So ra, Phạm Ninh càng muốn ở phủ đệ của Chu Nguyên Phong, tiếp đất tự do thư thái, chỉ cần không phải mang theo kỹ nữ vào phủ, những thứ khác đều có thể tùy ý.

Chu Nguyên Phong đã biết Phạm Ninh tới, Phạm Thiết Qua đã đem hành lý cùng tùy tùng qua phủ Chu Nguyên Phong trước.

Mấy năm không gặp, Chu Nguyên Phong lại không có gì thay đổi, vẫn như trước thân thể cường tráng, tóc cũng chỉ là tóc mai hoa râm, hoàn toàn khác dáng vẻ già nua của Chu Nguyên Tuấn hôm nay hắn nhìn thấy, trong ba huynh đệ Chu thị, Chu Nguyên Tuấn rõ ràng già hơn, Chu Nguyên Phong trẻ tuổi nhất, dĩ nhiên, bản thân ông trẻ hơn so với đại ca mười mấy tuổi.

Nhưng mà Phạm Ninh vẫn nhìn thấy vẻ buồn rầu từ trong nụ cười của Chu Nguyên Phong.

Trong thư phòng, Phạm Ninh nhấp một hớp trà hỏi:

- Tam a công lo lắng chuyện kỳ thạch quán sao?

Kỳ thạch quán bị người ta uy hiếp, Phạm Ninh lại không ở kinh thành, Phạm Thiết Qua khẳng định nói cho Chu Nguyên Phong trước tiên rồi.

Phạm Ninh rất rõ ràng, đừng xem Chu Nguyên Phong khả năng kinh tế hùng hậu, ở kinh thành cũng có thể đứng vào hạng mười người giàu nhất, nhưng ông không có quyền thế địa vị gì, giống như ban đầu Tô Lượng đi kỹ viện bị bắt, Chu Nguyên Phong chỉ có thể mua chuộc đô đầu cấp thấp nhất thả Tô Lượng ra, sau đó Chu Nguyên Phong vì lấy được tước vị, không tiếc hao tổn mấy chục ngàn xâu vì triều đình buôn lậu ngựa giống.

Đây cũng là lý do tại sao Chu Nguyên Phong dùng tài lực mạnh mẽ ủng hộ một Triệu Tông Thực nghèo túng, chuyện này thì giống như Lã Bất Vi đầu tư vào những người chẳng giống ai vậy.

Nhưng bây giờ Triệu Tông Thực vẫn chưa có quyền thế, cho nên đầu tư của Chu Nguyên Phong vẫn chưa có tín hiệu hồi báo, mà lúc này, ông lại bị người theo dõi.

Phạm Ninh không thể không bội phục ánh mắt cay độc của Trương Nghiêu Tá, Chu Nguyên Phong đúng là người trung tâm ủng hộ Triệu Tông Thực nhất, không có tài lực của ông ủng hộ, Triệu Tông Thực kia có năng lực làm việc thiện cho trăm họ, mua chuộc lòng dân sao.

Chu Nguyên Phong khẽ thở dài.

- Tối ngày hôm qua, Chu lâu ở đường lớn phía đông bị phóng lửa thiêu rụi, ba tên tửu bảo chết cháy.

Phạm Ninh nhướng mày, nhị thúc lại không nói chuyện này cho hắn, cha vợ cũng không nói, cha vợ không nói hắn có thể hiểu được, ông ta không muốn để cho mình tham dự vào, nhưng nhị thúc tại sao lại không nói?

- Là ta không để cho y nói.

Chu Nguyên Phong hiểu được suy nghĩ của Phạm Ninh, cười khổ nói:

- Nhị thúc cháu hiểu cũng không nhiều, vẫn là để ta tự nói cho cháu.

- Sau đó thì sao? Phạm Ninh hỏi tới.

- Sau đó lúc bình minh hôm nay phát hiện trên cửa ghim một mũi tên, phía trên có một phong thư.

Chu Nguyên Phong đưa một phong thư cho Phạm Ninh, Phạm Ninh mở thư ra, phía trên chỉ có bốn chữ đầm đìa máu, 'Chỉ là cảnh cáo! '

- Bọn họ hẳn là đang cảnh cáo ta, không cho phép ta ủng hộ Triệu Tông Thực nữa.

Phạm Ninh gật đầu.

- Chúng ta có thể co một chút, tam a công ngoài mặt rút khỏi, đổi do Tào gia ra mặt ủng hộ Triệu Tông Thực, tiếp đó thông qua cửa hàng tiền Chu Ký chuyển tiền cho Tào gia, chuyện này chỉ có bốn người: hai chúng ta, Tào lão gia tử cùng Triệu Tông Thực biết.

Phạm Ninh biết Chu Nguyên Phong không có vốn liếng đối kháng với Trương Nghiêu Tá, mới nói cho ông một biện pháp trung hòa.

Chu Nguyên Phong yên lặng gật đầu đáp ứng, ánh mắt ông bắn ra một tia ác ý, Chu Nguyên Phong ông cũng không phải trái hồng dễ bóp, ngoài mặt ông không đấu nổi Trương Nghiêu Tá, nhưng ông có thể âm thầm giở trò trong bóng tối mà.

Ông quyết định chắc chắn, nói với Phạm Ninh:

- Ta nuôi một chi tử sĩ, tổng cộng có hai mươi người, người người võ nghệ cao cường, ta giao bọn họ cho cháu.

- Có thể hoàn toàn tin cậy không? - Phạm Ninh hỏi.

Chu Nguyên Phong gật đầu.

- Hai mươi người này đều là ta từ nhỏ nuôi lớn, ta bảo bọn họ chết, bọn họ sẽ không sống, cũng là vũ khí bí mật nhất của ta.

Phạm Ninh chợt nhớ tới Từ Khánh ở lại Côn châu, Từ Khánh cũng là tử sĩ của Chu gia, xem ra Chu gia vẫn có chút tiền vốn.

Lúc này, Chu Nguyên Phong lại nói:

- Còn có một việc ta phải nói cho cháu biết, chuyện quán kỳ thạch bị doạ dẫm thật ra thì không liên quan đến chuyện tối hôm qua.

Phạm Ninh ngẩn ra.

- Tam a công có ý gì?

- Tới kỳ thạch quán gây chuyện là Chu Nguyên Tuấn ở sau lưng đánh lén ta, lão ta tìm được ba nha nội quần áo lụa là của Tống gia cùng Trương gia, giật dây bọn chúng tới quán Kỳ Thạch, dĩ nhiên, cũng là Trương Nghiêu Tá muốn dạy dỗ ta, Chu Nguyên Tuấn mới nắm cơ hội này tới xử lý ta.

Phạm Ninh khó hiểu.

- Sao tam a công biết được?

- Nói ra cháu có thể không tin, là cháu thứ năm của Chu Nguyên Tuấn, Chu An nói cho ta.

Phạm Ninh đối với Chu An này còn có chút ấn tượng, năm đó lần đầu tiên hắn tới Chu phủ Ngô Giang, chính là Chu An này chỉ đường cho hắn, y dường như quan hệ cực tốt với Liễu Nhiên.

Nhưng vấn đề là, cháu trai Chu Nguyên Tuấn tại sao phải giúp Chu Nguyên Phong? Xác thực khiến cho Phạm Ninh cảm thấy ngạc nhiên.

- Rất kỳ lạ phải không?

Chu Nguyên Phong cười một tiếng.

- Thật ra thì không hề kỳ lạ, có người muốn đốt hương chỗ Lang Gia vương, thì cũng có người muốn đốt hương chỗ Cự Lộc vương, dù người một nhà cũng không ngoại lệ, Chu Nguyên Tuấn ôm đùi Trương Nghiêu Tá, con cháu của lão chưa chắc đều coi trọng Lang Gia quận vương.

- Nhưng....- Phạm Ninh còn chần chừ.

- CHáu lo lắng y dùng kế lừa gạt lấy sự tín nhiệm của ta có phải không?

Phạm Ninh gật đầu, hắn đúng là hơi lo lắng.

Chu Nguyên Phong cười nhạt nói:

- Người khác ta sẽ cảnh giác, nhưng Chu An ta tin tưởng y, bởi vì cũng là thứ xuất (con của thiếp), chỉ ta hiểu được nỗi đau khổ của y, mặc dù y là cháu trai Chu Nguyên Tuấn, nhưng từ nhỏ y vẫn coi ta là tổ phụ, mặc dù ta cùng Chu Nguyên Tuấn đoạn tuyệt quan hệ, nhưng vẫn giữ liên lạc với Chu An.

Bình Luận (0)
Comment