Tuy rằng Phạm Ninh năng lực cá nhân rất mạnh, nhưng hảo hán song quyền khó địch bốn tay, không có một đoàn thể đồng lòng, năng lực cá nhân có mạnh cũng sẽ bị thua, nếu như học đường không vào được trận bán kết, Phạm Ninh cho dù ở trận thi cá nhân phát huy khá tốt, hắn cũng không được tuyển làm huyện sĩ, cuối cùng học đường Diên Anh không thu hoạch được gì.
- Cá nhân tôi cảm thấy cần phải từ đại cục mà suy xét, chọn ba trung xá sinh phối hợp ăn ý ra chiến.
Lúc này, Thái giáo thụ dạy Mạnh tử cũng nói: - Trương giáo thụ nói đúng, Phạm Ninh cũng có điểm yếu, hắn thư pháp không tốt, việc này cần Từ Tích và Lục Hữu Vi hai người này thay hắn bù lại, nhưng dựa vào tình hình trước mắt, bọn họ nhất định không bằng lòng, học đường Diên Khánh chúng ta có khả năng thất bại, ta lo lắng đến cuối cùng, ba người đều không được chọn làm huyện sĩ.
Lưu viện chủ thấy đã không cần phải thảo luận thêm nữa, liền tiến hành bước cuối cùng: - Vậy chúng ta biểu quyết đi! Đồng ý Phạm Ninh dự thi xin mời giơ tay.
Ngoại trừ Nghiêm giáo thụ, bốn người khác đều không giơ tay, Lưu viện chủ bất đắc dĩ, đành phải đưa ra quyết định.
- Được rồi! Vậy phái Từ Tích, Ngô Kiện và Lục Hữu Vi ba người đại diện học đường chúng ta dự thi, ta nói lại một lần nữa, danh sách này tuyệt đối phải giữ bí mật, không thể để lộ cho bất cứ học trò nào.
Mọi người rời đi, Lưu viện chủ khoanh tay đi qua đi lại trong phòng.
Trong lòng của lão tràn đầy sự áy náy, không biết giải thích với Phạm Ninh thế nào, mất đi tư cách so tài tuyển chọn huyện sĩ, vậy cũng đồng nghĩa Phạm Ninh không cách nào tham gia thi Đồng tử rồi.
Thi Đồng tử là quy chế thực hiện tiến cử, các học đường tiến cử cho huyện lý, huyện lý lại tiến cử cho châu phủ, sau khi thi xong giải thí, lại được châu phủ tiến cử lên triều đình tham gia thi Tỉnh.
Nó không giống khoa cử người lớn, có ba cử nhân liên hợp là có thể tham gia thi Giải.
Nếu Phạm Ninh không thể tham gia thi Đồng tử, việc này đối với hắn quá tàn khốc, cũng quá không công bằng.
Nhưng nếu như cưỡng ép để Phạm Ninh và Từ Tích, Lục Hữu Vi đại diện học đường Diên Anh dự thi, rất có thể xảy ra tranh chấp nội bộ giữa ba người, vòng thứ nhất thi đấu đoàn thể liền bị loại.
Nền tảng của ba người quá kém, cho dù là tham gia thi đấu cá nhân cuối cùng, cũng sẽ thi trượt như nhau.
Lưu viện chủ quả thật cảm thấy tiến thoái lưỡng nan, hơn nữa y không thể không suy xét ý kiến của các giáo thụ.
Tuy rằng y là viện chủ, nhưng trong các quyết định quan trọng, từ trước đến nay đều là y và giáo thụ thương lượng quyết định, đây là quy tắc phụ thân y quy định khi lập ra học đường Diên Anh.
Chẳng lẽ. Phạm Ninh thật sự không có cơ hội sao?
Tiếng chuông nghỉ trưa vang lên, ở bên ngoài lớp học của trung xá sinh, Từ Tích đang vẫy tay về phía bạn thâm giao Ngô Kiện.
Hai người đi đến rừng trúc bên cạnh học đường, Từ Tích nhỏ giọng nói với Ngô Kiện: - Đã quyết định rồi, huynh là người thứ ba tham gia tuyển chọn!
Ngô Kiện lập tức vui đến phát khóc, gã không kìm được che mặt hô khẽ: - Thật tốt quá!
Ngô Kiện là hạng thứ tư thi năm, bỏ lỡ cơ hội vào ba người đứng đầu, điều nãy đồng nghĩa gã không có tư cách tham gia so tài tuyển chọn huyện sĩ, cũng mất đi cơ hội tham gia thi Đồng tử.
Cho nên ngày yết bảng gã nhìn thấy Phạm Ninh mới phẫn nộ như vậy, là Phạm Ninh chen vào chỗ của gã.
Từ Tích cười lạnh nói: - Sự cương quyết chống đối của chúng ta đã có hiệu quả, viện chủ và các giáo thụ mới buông bỏ cái tên nhà quê kia, hừ! Người đối đầu với Từ Tích ta, tuyệt đối không có kết cục tốt.
- Lão Từ, lần này thật sự cảm tạ huynh!
- Không cần khách khí, huynh đệ chúng ta nói điều đó làm gì, lần sau đi huyện lý, huynh mời ta uống chén rượu là được.
- Nhất định! Nhất định!
Hai người khoác vai nhau đi đến tiệm cơm.
Hôm nay là ngày đầu tiên Chu Bội đến trường, và như thường ngày, buổi sáng sau khi tan học nàng liền chuẩn bị về nhà.
Khi đi ngang qua phòng giáo thụ, nàng ta bỗng nhiên nghe thấy có người đang gọi mình.
- Chu Bội!
Chu Bội quay đầu lại, thấy Nghiêm giáo thụ vẫy tay về phía nàng, nàng ta do dự một chút, liền tiến lên trước hỏi: - Nghiêm giáo thụ tìm ta có việc sao?
- Trò vào đi, ta có một chuyện rất quan trọng nói cho trò biết.
Chu Bội đi vào phòng, nữ hộ vệ cao cũng lướt người đi vào cùng.
Nghiêm giáo thụ dáng người thấp bé, ở trước mặt nữ hộ vệ giống như con gà con, ông ta liếc nhìn nữ hộ vệ một cái, lúc này mới đóng cửa lại, nhỏ giọng nói: - Viện chủ nghiêm cấm chúng tôi tiết lộ thông tin.
Chu Bội sợ hết hồn: - Chuyện gì?
Nghiêm giáo thụ vẻ mặt tiếc nuối nói: - Sáng hôm nay, danh sách tham gia so tài tuyển chọn huyện sĩ đã quyết định rồi, Phạm Ninh không may không được chọn.
Chu Bội lập tức giận dữ: - Dựa vào cái gì, Phạm Ninh là hạng nhất thi năm mà!
Nghiêm giáo thụ thở dài: - Chủ yếu là trung xá sinh cương quyết chống đối, mấy giáo thụ cũng nhất trí cho rằng Phạm Ninh tham gia so tài tuyển chọn, sẽ khiến cho học đường bị loại, Lưu viện chủ cũng không có cách nào.
- Nhưng dựa theo quy tắc Phạm Ninh nhất định phải tham gia, Nghiêm giáo thụ, người cũng biết tầm quan trọng của so tài tuyển chọn, việc này sẽ ảnh hưởng đến tiền đồ của Phạm Ninh. Chu Bội quả thật có hơi nóng nảy.
- Ta đương nhiên biết, tất cả bọn ta đều biết, nhưng chỉ có một mình ta phản đối, vô ích thôi!
- Vậy Lưu viện chủ người cũng không phản đối. Chu Bội vẫn tức giận như trước.
- Chu Bội, áp lực của Lưu viện chủ hiện giờ rất lớn, hôm trước ông nội Từ Tích đến học đường tạo áp lực cho Lưu viện chủ, yêu cầu Phạm Ninh công khai xin lỗi Từ Tích, nếu không Từ Tích liền chuyển trường.
Mặt khác rất nhiều cha mẹ của trung xá sinh cũng viết thư đến, yêu cầu Lưu viện chủ đuổi Phạm Ninh, cũng bởi vì ngày yết bảng Phạm Ninh đánh một tên trung xá sinh, mấy trung xá sinh này đều về nhà cáo trạng.
Chu Bội cắn môi hỏi: - Danh sách đã giao cho huyện lý chưa?
- Vẫn chưa, nhưng sáng mai Lưu viện chủ sẽ đi huyện lý, ta đoán là đi nộp danh sách.
- Ta biết rồi, cảm ơn giáo thụ nói thông tin này cho ta biết.
Chu Bội quay người chạy như bay, từ xa nghe tiếng nàng ta nói với nha hoàn: - Không ăn cơm nữa, chúng ta lập tức hồi phủ!
Nghiêm giáo thụ khẽ thở dài, có thể thay đổi vận mệnh của Phạm Ninh hay không, phải xem tiểu nha đầu này.
Buổi chiều, Lưu viện chủ đang ở trong phòng viết danh sách, lúc này, Ầm! một tiếng cửa phòng bị đá bay ra, dọa Lưu viện chủ nhảy dựng lên.
- Là ai? Y vô cùng mất hứng hỏi.
- Là ta! Một thân hình cao béo từ bên ngoài đi vào.
Chính là ông nội Chu Bội Chu Nguyên Phủ, trên mặt Lưu viện chủ lập tức như mây trong xanh: - Hóa ra Chu đại quan nhân, khách quý! Mau xin mời ngồi.
- Đừng giả vờ giả vịt với ta! Chu Nguyên Phủ mặt đầy giận dữ.
Lưu viện chủ ngẩn người: - Xảy ra chuyện gì rồi? Ta chẳng lẽ có chỗ nào đắc tội đại quan nhân?
- Hừ! Ta tới hỏi ngươi, Phạm Ninh hạng nhất kỳ thi năm, hắn vì sao không thể tham gia so tài tuyển chọn huyện sĩ?