Hình tượng của Phó Hạo là một ca sĩ lang thang, không người thân và bạn bè, nhưng anh không phải là người không có bạn. Hồi trước ở Bằng Thành còn có một nhóm bạn chung chí hướng âm nhạc, đương nhiên một nửa trong họ cũng như anh ấy đều thất bại.
Ngày Thường Tuyết Nguyên và A Đông đến Hàng Châu, Phó Hạo đã tiếp đãi bọn họ, nghe ngóng được Tần Hồng cũng đang ở Hàng Châu. Phó Hạo cũng không bất ngờ lắm vì Tần Hồng đang là người của công ty Trương Hợp Hoan, mà Tinh Vực cũng là một công ty đang hợp tác với chương trình.
Phó Hạo cho rằng Tần Hồng chắc cũng đã biết việc mình đang tham gia cuộc thi, và có lẽ đang lặng lẽ quan sát anh ấy. Anh ấy rất cần một cơ hội để chứng minh, anh muốn nhân cơ hội cuộc thi này chứng tỏ bản thân.
Thật ra người muốn chứng tỏ bản thân mình không chỉ có mình Phó Hạo, có thể nói rằng hơn nửa số thí sinh tham gia ở đây đều có monh ước như vậy. Nhưng mà quán quân chỉ có một, thông qua chương trình này số người có thể chứng minh được bản thân cũng không nhiều.
Nhâm Thuần cũng đang muốn chứng minh bản thân, Tần Hồng cũng nhìn ra được sự lo lắng của cô ấy, mục đích của cô lần này đến đây để hỗ trợ tâm lý cho Nhâm Thuần, lần đầu Nhâm Thuần tham gia vào một show tuyển chọn, vừa thiếu kinh nghiệm vừa thiếu sự tự tin.
Nhâm Thuần đã nhiều lần nói rằng cô ấy muốn thể hiện thật tốt, cố gắng hết mức có thể để làm rạng danh cho công ty.
Vợ chồng Nhâm Đương Hành bên ngoài miệng luôn nói không quan tâm đến thành tích của con gái, nhưng thực tế là hai vợ chồng đều rất lo lắng, không ngừng cổ vũ mong con gái mình thể hiện tốt nhất, muốn đoạt được vị trí quán quân.
Trương Hợp Hoan sớm đã nhìn ra hai vợ chồng họ là người tham hư danh và sĩ diện. Điều này cũng không có gì quá đáng, không phải mục đích của con người sống trên đời chỉ để thở hay sao?
Trương Hợp Hoan đã nói với Tần Hồng, việc Nhâm Thuần tiến vào top 5 là không có vấn đề gì, vì nhờ có quy tắc ngầm trong giới, là người đã tạo ra chương trình tạp kỹ này thì đã được cam kết nghệ sĩ của công ty có thể đi được đến vòng chung kết. Đương nhiên là Nhâm Thuần không thể phạm sai lầm gì quá lớn, nếu có lỗi quá rõ ràng thì có thể thấy kết quả chương trình rất mờ ám.
Đến giai đoạn này của chương trình, về phương diện kỹ thuật ca hát không thể cải tiến gì nhiều, nên diểm quan trọng nhất ở đây là tâm lý. Xét về giọng hát thì Nhâm Thuần cũng có thể nói là có giọng hát trung bình trở lên so với các thí sinh, nhưng có thêm nhan sắc tốt và độ tuổi nhỏ. Tuy vậy thì tiêu chuẩn duy nhất dành cho một tiết mục vẫn là giọng hát, đặc biệt là ở vòng tuyển chọn giấu mặt. Nhưng các thí sinh vẫn phải đối mặt với tiêu chuẩn này không chỉ vòng này mà còn ở nhiều vòng khác.
Sau vòng tuyển chọn, họ còn một chặng đường dài phải đi, hình ảnh và tuổi tác cũng là những tiêu chí để cho các công ty hãng đĩa âm nhạc quan tâm, đánh giá tiềm năng của họ.
“Chị Hồng, lỡ như em không qua được vòng này thì phải làm sao?” Nhâm Thuần lo lắng.
Tần Hồng bật cười: “Sao có thể được chứ? Em phải tin vào năng lực của mình, chỉ cần bình tĩnh phát huy nó, chị nghĩ việc em có thể tiến vào vòng chung kết cũng không có gì khó khăn.”
Nhâm Thuần nói: “Trong trại huấn luyện có rất nhiều người tài năng, em không có ưu thế gì cả, em lo lắng mình sẽ khiến cho mọi người thất vọng.”
Tần Hồng nói: “Cho dù em không tin vào khả năng của mình thì cũng phải tin tưởng Trương tổng chứ, cậu ấy đã bao giờ nhìn lầm chưa?”
Nhâm Thuần thở dài nói: “Thật ra Bảo Nhi tài giỏi hơn em, nếu lần này công ty để cô ấy đi dự thì với khả năng của mình, cô ấy có thể sẽ là quán quân.
Tần Hồng nói: “Hai người là hai phong cách khác nhau, định hình cũng khác nhau, công ty giúp em phát triển theo hướng của mình. Trương tổng khẳng định là đã nhận ra em thích hợp với sân khấu của The Voice Of China nên mới chọn em tham gia.”
Nhâm Thuần nói: “Trương tổng anh ấy có đến trường quay không?”
“Chắc là sẽ đến.” Tần Hồng an ủi Nhâm Thuần thêm vài câu, rồi cô ấy rời khỏi phòng, liên lạc với vợ chồng của Nhâm Đương Hành, cùng nói chuyện với họ, mong họ có thể giúp cho Nhâm Thuần bớt lo lắng.
Nhìn thấy vợ chồng Nhâm Đương Hành, phát hiện được họ thay đổi hình tượng khác trước, trẻ trung hơn so với trước đây. Tần Hồng nhận ra có lẽ là vì họ là người thân của thí sinh, sẽ xuất hiện trước ống kính nên đã chuẩn bị rất chu đáo, muốn tạo cảm giác là một cặp cha mẹ ưu tú.
Tần Hồng nói với họ về lo lắng của mình.
Nhâm Đương Hành ngạc nhiên nói: “Lo lắng cái gì? Sao phải lo lắng? Tiểu Thuần nhà tôi đã giỏi giang từ nhỏ, tham gia không ít cuộc thi, giành được rất nhiều giải quán quân.”
Tần Hồng nói: “Quy mô của The Voice Of China và những cuộc thi cô ấy tham gia trước đây hoàn toàn khác nhau, lần này còn đối mặt với thí sinh nước ngoài và được phát sóng trực tiếp toàn cầu, việc cô ấy cảm thấy áp lực là chuyện bình thường.”