Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 1027 - Chương 1027: Niềm Tin Bị Lung Lay (1)

Chương 1027: Niềm tin bị lung lay (1) Chương 1027: Niềm tin bị lung lay (1)

Mục Tích Xuân gật đầu: “Đúng rồi, cô bé Nhâm Thuần dạo này thế nào? Cô cũng từng nhìn trúng Nhâm Thuần, nhưng vì bố mẹ của Nhâm Thuần không chịu ký hợp đồng nên đã từ bỏ, lúc đó cô cũng không hiểu tại sao Nhâm Thuần lại ký hợp đồng chính thức với Tinh Vực, hiện giờ cô đã hiểu lý do rồi.

Tần Hồng nói: “Áp lực về tâm lý có vẻ lớn, dù sao đây cũng là cuộc thi, cô ấy lại còn nhỏ tuổi, muốn thông qua cuộc thi này chứng minh bản thân mình.”

Mục Tích Xuân nói: “Có áp lực là chuyện tốt, nếu không hiểu được khả năng của mình thì sẽ khó phát huy nó một cách ổn định.”

Tần Hồng thở dài nói: “Tôi đang vì chuyện này là phiền não, mới nói chuyện với bố mẹ của cô ấy, họ suốt ngày nhồi nhét vào đầu cô ấy tư tưởng phải giành được vị trí quán quân, thật là phiền phức. Tôi đang muốn xin chỉ thị của Trương tổng, để cậu ấy nói chuyện với bố mẹ của Nhâm Thuần.”

Mục Tích Xuân cười nói: “Theo tôi được biết thì tất cả thí sinh đều được Blue TV sắp xếp cho ở khách sạn, vì sao Nhâm Thuần lại được đặc cách hơn?”

Tần Hồng nói: “Điều kiện của gia đình Nhâm Thuần rất tốt. Chính bố mẹ cô ấy cũng đề suất cho cô ấy ở một chỗ tốt hơn, điều này giúp cô ấy duy trì trạng thái của mình và tránh để yếu tố bên ngoài ảnh hưởng.

Mục Tích Xuân nói: “Tôi có một đề nghị như thế này, không cần phải đặc cách riêng, cứ để Nhâm Thuần trở về học viện đi, về phần bố mẹ cô ấy, cô có thể nói rõ ràng với họ, ngoại trừ lúc ghi hình ở ngoài thì không cho phép họ tiếp xúc với Nhâm Thuần.”

Tần Hồng ngẩn người ra, có chút do dự.

Mục Tích Xuân nói: “Muốn cô ấy bình tâm trở lại thì tốt nhất phải cho cô ấy biết được mình bình thường đến thế nào.”

Buổi ghi hình đầu tiền của The Voice Of China đã chính thức bắt đầu, là người đã lên kế hoạch cho chương trình này thì Trương Hợp Hoan về lý thì cũng nên tham gia buổi ghi hình.

Trước khi ghi hình, đạo diễn Nghiêm Thâm Minh đã sắp xếp cho anh một bữa tiệc rượu với bốn vị ban giám khảo, Trương Hợp Hoan và Dương Côn đã từng gặp nhau ở thủ đô trước đó. Còn về mấy vị giám khảo còn lại, trong đó có môt người tự xưng là giáo sư dạy nhạc tên Lưu Hoán, thiên hậu Na Anh, và một vị lão làng từ Đài Loan Vu Sùng Khánh, Trương Hợp Hoan đã biết rất rõ họ trong quá khứ, nhưng anh không hứng thú với âm nhạc của họ.

Dựa theo một câu mà Vu Sùng Khánh thường hay nói, về âm nhạc thì mỗi người có một tiêu chuẩn riêng, đối với Trương Hợp Hoan thì âm nhạc đầu tiên phải đễ nghe.

Nghe nói chàng trai trẻ trước mặt là người đã tạo ra chương trình, Lưu Hoán có vẻ rất ngạc nhiên, đúng là thế hệ trẻ bây giờ rất giỏi, không kịp nhận ra mình đã già, liền trở thành tiền bối trong giới âm nhạc.

Thiên hậu Na Anh tính cách của cô ấy vẫn vui vẻ hòa đồng giống như trước đây, vừa thấy Trương Hợp Hoan như đã quen từ lâu. Có thể nói cô là người biết rõ về Trương Hợp Hoan nhất trong những người ở đây vì cô rất thích ca khúc “Nói xa là xa” và cũng biết Trương Hợp Hoan là tác giả của ca khúc đó.

Na Anh cao giọng nói: “Trương Hợp Hoan tôi đã nghe danh của cậu từ lâu. Tất cả các bài hát mà cậu sáng tác tôi đều đã nghe qua, hay! Cực kỳ hay!”

Trương Hợp Hoan vui vẻ: “Chị thích bài nào nhất?”

“Đều thích, thích nhất chắc là “Nói xa là xa”, còn có bài hát mới nhất “Radio tình ca” cũng rất hay.”

Trương Hợp Hoan tin cô ấy đã nghe hết tất cả bài hát của mình.

Dương Côn đi đến, thân thiết vỗ vai của Trương Hợp Hoan rồi ôm anh một chút, nhưng thật ra hai người họ không thân nhau đến vậy, Dương Côn nói: “Chị Na, Tiểu Trương rất tài năng, lời bài hát rất hay.”

“Chị biết rồi, còn cần cậu nói sao.”

Hôm nay Trương Hợp Hoan không phải đến tay không mà còn muốn đưa cho Dương Côn một bài hát.

Dương Côn nghe vậy mừng rỡ cười toe toét, liếc thấy tên bài hát là “Thành phố trống rỗng”, liền cất vào.

Trương Hợp Hoan cũng không phải tự nhiên lại tặng quà cho anh ta, chỉ là anh muốn sắp xếp cho Nhâm Thuần vào đội của Dương Côn. Xét về độ tuổi và danh tiếng thì Dương Côn là người trẻ nhất. Còn xét về thiết kế của chương trình thì thí sinh bình thường sẽ dựa vào danh tiếng của giám khảo để lựa chọn người hướng dẫn cho mình, vì người càng nổi tiếng thì càng có khả năng trợ giúp tốt hơn.

Trương Hợp Hoan cũng không cho rằng ban giám khảo có thể mang lại bất kỳ sự trợ giúp thật sự nào cho thí sinh, bởi vì đây chỉ là một chương trình tạp kỹ, còn tư bản với đài truyền hình mới là người quyết định. Đưa cho Dương Côn bài hát thật ra của chính anh ta cũng có thể chính là đang mượn hoa hiến phật.

Trương Hợp Hoan đang cùng Dương Côn nói chuyện, thì thấy một bóng dáng quen thuộc, Phó giám đốc của Tomato TV Cảnh Tường Long, Cảnh Tường Long cũng thấy anh từ xa nên giơ ly rượu lên mỉm cười đáp.

Trương Hợp Hoan chào Dương Côn một tiếng rồi cầm ly rượu của mình đến chỗ Cảnh Tường Long.

Bình Luận (0)
Comment