Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 1033 - Chương 1033: Như Hổ Mọc Thêm Cánh (2)

Chương 1033: Như hổ mọc thêm cánh (2) Chương 1033: Như hổ mọc thêm cánh (2)

Vợ chồng Nhâm Đương Hành rất vui vẻ, con gái có thể thuận lợi tiến vào vòng tiếp theo mới là quan trọng, Nhâm Đương Hành vốn có chút tiếc nuối vì con gái không vào đội của Na Anh, nhưng ông ấy nghĩ rằng việc này cũng có lý do riêng của nó.

Dù sao cũng là cuộc thi, không thể chỉ dựa vào sự yêu mến mà lựa chọn, nên lựa chọn thế nào để mình có thể đi sâu vào vòng trong.

Thấy Trương Hợp Hoan liền gật đầu biểu hiện sự cảm ơn đối với Trương Hợp Hoan, bất kể là Nhâm Thuần có thể đi xa đến đâu, dù chỉ một chút thì cũng là xác nhận rằng dù là lần đầu xuất hiện nhưng nếu chương trình The Voice Of China được phát sóng thì mọi người sẽ đều biết đến cô ấy.

Bởi vì The Voice Of China áp dụng lịch quay và phát sóng riêng biệt, cho nên hiệu ứng mà họ thấy hôm nay vẫn chưa phải là phản ứng cuối cùng khi phát sóng, nhưng với tư cách là ứng cử viên hàng đầu thì Nhâm Thuần nhất định sẽ có thể đạt được vị trí thứ nhất, hơn nữa cô còn là thí sinh của Trương Hợp Hoan, chắc chắn sẽ là thí sinh hạt giống của chương trình tạp kỹ này.

Trương Hợp Hoan nói với Nhâm Đương Hành: “Nhâm tổng về sau hãy ủng hộ con đường âm nhạc của Nhâm Thuần.”

Nhâm Đương Hành dở khóc dở cười nói: “Tôi đang không biết nói lời nào về cái tính cách này, trên cả thế giới này thì người hiểu rõ tôi nhất chính là con gái tôi, bỗng nhiên bây giờ lại phải vào vai một người bố vô lý và nghiêm khắc.”

Trương Hợp Hoan cười nói: “Phải có những tình huống như vậy thì mới là một kịch bản kịch tính, hấp dẫn thì sẽ có người xem, tôi có nghe nói là Nhâm tổng diễn xuất rất tốt, về sau ông có thể xem xét thử việc hợp tác với công ty tôi làm khách mời trong các phim điện ảnh.”

Nhâm Đương Hành hai mắt sáng lên nói: “Được, cậu định làm phim sao? Tôi có thể tài trợ, cần xe cứ nói tôi.” Hiện tại ông ấy đang vẽ lên một bức tranh con gái mình có thể trở thành một ngôi sao lớn trong lĩnh vực điện ảnh, truyền hình và âm nhạc.

Trương Hợp Hoan mỉm cười nói: “Khi cần tôi sẽ liên hệ với ông.”

Lúc này Trương Hợp Hoan nhận được điện thoại của Mục Tích Xuân, Mục Tích Xuân đã đến trường quay, đầu tiên là chúc mừng chương trình tạp kỹ của Trương Hợp Hoan đã thành công và sau đó mời anh cùng đi ăn khuya với mình.

Trương Hợp Hoan biết Mục Tích Xuân có việc muốn bàn với mình nên đã từ chối nhẹ nhàng lời mời của Nhâm Đương Hành.

Xe của Mục Tích Xuân đang đỗ ở bãi đỗ xe đài truyền hình đợi anh, Trương Hợp Hoan đi đến bãi đỗ xe, Mục Tích Xuân hạ kính xe xuống: “Trương tổng, ở đây.”

Trương Hợp Hoan lên xe, Mục Tích Xuân nói: “Không có nhiều chỗ ăn khuya ở Hàng Châu, tôi đã chọn trước một quán, ngay cạnh bên hồ Tây Tử.”

Trương Hợp Hoan nói: “Mục tổng có lòng rồi.”

Tài xế lái xe đưa bọn họ đến quán trà, bình thường quán trà này không bán vào buổi tối, vì Mục Tích Xuân là bạn của ông chủ ở đây nên đã nhờ sắp xếp một bữa ăn khuya.

Đêm nay thời tiết không nóng, bên cạnh còn có hồ nước, gió lạnh nhè nhẹ, trong quán trà chỉ có hai người họ là khách, ngồi cạnh bên cửa sổ có thể thấy được cảnh đêm ở hồ Tây Tử.

Mục Tích Xuân nói: “Nếm thử trà của Hàng Châu đi.”

Trương Hợp Hoan mỉm cười nói: “Mục tổng xem trường quay đêm nay chị có cảm giác gì?”

Mục Tích Xuân thở dài nói: “Cậu đúng là rất lợi hại, tôi cảm thấy tâm phục khẩu phục cậu.”

Trương Hợp Hoan uống một ngụm trà: “Vậy lời mời trước đó của tôi, Mục tổng đã xem xét chưa?”

Mục Tích Xuân nói: “Tôi nhận lời mời của cậu.”

Trương Hợp Hoan cười hẳn lên, anh đưa tay ra trước mặt Mục Tích Xuân, Mục Tích Xuân cùng anh bắt tay: “Trương tổng, trở về tôi sẽ đưa đơn từ chức.”

Trương Hợp Hoan nói: “Nếu từ chức bây giờ e rằng chị sẽ chịu một chút thiệt hại?”

Mục Tích Xuân gật đầu nói: “Đúng là có chút tổn thất nhưng mà cũng không quá lớn.”

“Mọi tổn thất sẽ do công ty gánh chịu.”

Mục Tích Xuân thầm than trong lòng, chỉ cần nhìn thấy Trương Hợp Hoan tràn đầy dũng khí như vậy thì đủ để thấy được cậu ấy sẽ là người làm nên chuyện lớn, cô mỉm cười nói: “Không cần công ty gánh chịu dùm tôi, việc rời khỏi hãng đĩa Phi Tuyết đến Tinh Vực lam việc là sự lựa chọn của tôi, tôi nên tự mình gánh vác cuộc phiêu lưu này.”

Trương Hợp Hoan nói: “Mục tổng, tôi hỏi chị một vấn đề rất đơn giản, nguyên nhân mà chị đưa ra quyết định này là gì?”

Mục Tích Xuân nói: “Là cậu, năng lực và khả năng nhìn xa về tương lai của cậu, tôi đoán cậu sẽ dẫn dắt Tinh Vực phát triển đi lên trong vài năm tới, trong khoảng thời gian đó tôi đã cẩn thận nghiên cứu Tinh Vực từ ngày mới thành lập đến ngày hôm nay, tôi đã đưa ra một kết luận.”

Trương Hợp Hoan mỉm cười nói: “Kết luận gì?”

“Trương tổng không tập trung vào việc phát triển công ty, anh ấy làm bất cứ việc gì mình muốn ở công ty.”

Trương Hợp Hoan cười ha ha, Mục Tích Xuân đúng là đã tốn công để nghiên cứu về mình.

Bình Luận (0)
Comment