Khi Trương Hợp Hoan nghe tin Triệu Lão Căn đến Nam Giang, bảo sao Tôn Thụ Lập không thể thoát thân. Cậu nói với Cảnh Tường Long một tiếng, Cảnh Tường Long vừa nghe đó là Triệu Lão Căn, cũng cực kỳ cao hứng. Lập tức cùng với Trương Hợp Hoan đến công ty của cậu.
Trương Hợp Hoan gọi điện cho Viên Mai, yêu cầu cô ấy nhanh chóng sắp xếp một buổi tiếp đãi. Dù sao Thôi Như Hải vẫn còn ở công ty, có sẵn đầu bếp giỏi thì không có lý do gì để anh ta rảnh rỗi. Thật ra Thôi Như Hải vốn định nấu một số món ăn đặc biệt cho những người bạn cũ của mình vào buổi trưa. Lần này Triệu Lão Căn xem như đến đúng lúc rồi.
Khi Trương Hợp Hoan trở lại công ty, phát hiện mấy người Tôn Thụ Lập, Triệu Lão Căn và học trò của ông ta đều đã đến.
Có lẽ là bởi vì mùa hè mà Tống Bảo Lợi trở nên đen hơn, cười lên lộ ra hàm răng trắng. Trước kia Trương Hách Hoan ở Liêu Thành quay phim, gặp phải phiền toái bởi thôn dân Bạch Tháp Câu, ít nhiều cũng nhờ Triệu Lão Căn hóa giải, thực ra là thiếu người ta một cái ân huệ.
Trương Hợp Hoan chạy nhanh đến, nắm tay Triệu Lão Căn và nói: "Thầy Triệu đi đường xa đến, chủ nhà tôi đây đã đón tiếp muộn, thật thất lễ thất lễ."
Triệu Lão Căn tóc đã hoa râm, cười toe toét nói: "Thằng nhóc cậu khách khí cái gì, chúng ta đột nhiên mai phục, giết cậu trở tay không kịp, cậu có hoan nghênh không?"
Trương Hợp Hoan một bên nắm tay ông một bên nói: "Hoan nghênh hoan nghênh, nhiệt liệt hoan nghênh."
Cậu cũng chào hỏi Tống Bảo Lợi và Tôn Thụ Lập, bây giờ Tống Bảo Lợi nổi tiếng đến mức khí thế vượt mặt Dương Tử. Thấy Triệu Lão Căn đi ra ngoài không mang theo Dương Tử, chắc là ông cũng không muốn gặp mặt hàng đó.
Tống Bảo Lợi và Dương Thư Lâm đã đến thăm công ty của Trương Hợp Hoan, cả hai đều khen ngợi Trương Hợp Hoan không ngớt, dù sao Trương Hợp Hoan cũng còn trẻ. Nhớ rằng lần trước khi đến Thiết Lĩnh, Trương Hợp Hoan chỉ là giám đốc văn phòng đài truyền hình. Không ngờ nhanh như vậy lại trở thành sếp của công ty. Còn nghe nói rằng cậu thậm chí còn tự làm một bộ phim, cậu ấy cũng là người lên kế hoạch cho The voice of China.
Tống Bảo Lợi giơ ngón tay cái lên với Trương Hợp Hoan: "Người anh em, sao trước đây tôi không nhận ra cậu có tài như vậy?"
Trương Hợp Hoan cười nói: “Tôi thì có tài cán gì, có thể có được ngày hôm nay thì cũng giống như anh Bảo thôi, gặp được quý nhân." Một câu khen ngợi mọi người một vòng.
Triệu Lão Căn nói với Tôn Thụ Lập:" Cháu trai của anh thật biết nói chuyện, nó có học thức, tốt hơn nhiều so với đồ đệ của tôi."
Tôn Thụ Lập nói :" Tiểu Trương không phải là cháu trai của tôi." Trước đây, ông ta nói rằng cậu ấy là cháu trai của mình, chủ yếu là vì ông muốn Triệu Lão Căn hỗ trợ cậu ấy giải quyết công việc.
Triệu Lão Căn nói: "Không phải là cháu trai thì chính là đồ đệ rồi."
Trương Hợp Hoan nói: "Đúng vậy, tôi là đồ đệ của ông ấy."
Triệu Lão Căn nói: "Dạy đồ đệ đói chết sư phụ. Tôi nghĩ đồ đệ của anh giỏi hơn anh. Đứa nhỏ, cho dù chúng ta có giỏi đến đâu, chúng ta cũng sẽ không thể bay được!"
Trương Hợp Hoan nói: "Thầy Triệu, tôi chỉ nhìn thấy hiện thực, không bay nổi.”
Mấy người đều cười cả lên.
Trương Hợp Hoan đưa họ đi tham quan một vòng công ty, thấy thời gian sắp hết nên mời họ đến nhà ăn.
Ban đầu, Triệu Lão Căn và các đệ tử của ông không đặt nhiều kỳ vọng vào nhà ăn của công ty. Mà thực ra họ cũng không quá chú trọng đến đồ ăn, dù sao đều xuất thân nghèo khó. Triệu Lão Căn khi ở Đông Bắc Trung Quốc đều tự mình xuống bếp nấu cơm.
Nhìn thấy những món ăn tinh xảo trên bàn, Triệu Lão Căn nói: "Thật hoành tráng, quá hoành tráng rồi."
Dương Thư Lâm nói: "Thức ăn ở công ty mọi người rất ngon. Sư phụ , ngài xem công ty của người ta kìa, thức ăn của công ty chúng ta có phải nên học hỏi một chút không?"
Cảnh Tường Long cười nói: “Văn hoá công ty bọn họ chính là ăn, dù sao tôi cũng từng thấy căn tin của rất nhiều công ty, đồ ăn ở đây là ngon nhất."
Tôn Thụ Lập nói: "Chỉ có ăn uống điều độ thì công ty mới có thể gắn kết, chỉ khi đó nhân viên mới có sức lực để làm việc."
Trương Hợp Hoan nói :"Hôm nay vì có sự xuất hiện của hai vị khách quý là thầy Triệu và Cảnh Tổng. Tôi đã đặc biệt mời Thôi Như Hải, bậc thầy ẩm thực nổi tiếng của nước chúng ta đích thân nấu ăn. Thông thường, nhân viên của chúng tôi không nhận được loại đãi ngộ này."
Triệu Lão Căn cười nói: "Xem ra tôi có có lộc ăn rồi."
Trương Hợp Hoan nói: " Đối với món ăn mà thầy Triệu tự tay xuống bếp giết heo, tôi nhớ mãi không quên cho đến nay."
Triệu Lão Căn vỗ vỗ bờ vai của cậu nói: "Mùa đông năm nay tới chỗ của tôi đi, tôi sẽ sắp xếp cho cậu."
Mấy người mời Triệu Lão Căn ngồi ở vị trí đầu tiên, Tôn Thụ Lập và Cảnh Tường Long lần lượt ngồi bên trái và bên phải, để lại một chỗ cho Thôi Như Hải. Trương Hợp Hoan chọn món rau khai vị, Triệu Lão Căn nhất quyết để cậu ta ngồi cạnh Tôn Thụ Lập, để hai đồ đệ của mình ngồi ở phía dưới.