Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 1109 - Chương 1109: Thủy Quân (2)

Chương 1109: Thủy quân (2) Chương 1109: Thủy quân (2)

Khi cậu đang nhắn tin vui vẻ, bố cậu Trương Gia Thành về nhà rồi, ông còn không thèm thay quần áo, trên người vẫn mặc bộ đồng phục đi làm, vừa mới mở cửa đã cười: "Dạo này nghỉ lễ, công việc bận rộn quá, Lưu Tuyết, lên món đi, tôi đi tắm rửa thay đồ xong ra liền."

Trương Hợp Hoan đứng dậy đi vào bếp giúp Lưu Tuyết dọn đồ ăn lên, Trương Gia Thành đi tắm và thay quần áo sạch sẽ xong đi ra liền.

Lưu Tuyết cũng chuẩn bị bàn ăn xong, cởi tạp dề ra chuẩn bị ra ngoài.

Trương Hợp Hoan nói: "Dì Tuyết, dì không ngồi ăn cùng sao?"

Lưu Tuyết nói: "Tôi phải về nhà của mẹ, nếu buổi tối em gái cậu không thấy tôi sẽ làm loạn lên mất."

Trương Hợp Hoan cười nói: "Em ấy lớn như vậy rồi, dì cũng đừng nên chăm sóc nó kỹ quá."

Trường Gia Thành nói: "Tôi đã nói rồi, con cái bị em chiều hư thành cái dạng gì mất."

Lưu Tuyết cười nói: "Hai bố con uống rượu đi, món ăn chuẩn bị xong hết rồi, nếu nguội rồi thì tự đi hâm nóng lại."

Trương Hợp Hoàn đưa cô ấy ra ngoài, Trương Gia Thành đợi cô ấy rời đi mới cười ha ha, nói: "Đi rồi càng tốt, hai bố con ta có thể nói chuyện thoải mái."

Trương Hợp Hoan nói: "Cái gì? bố còn có chuyện gì giấu dì Tuyết nữa sao?"

"Không có giấu gì cả."

Trương Hợp Hoan trở về bàn ăn và rót đầy ly rượu cho bố.

Hai người uống một ngụm, Trương Gia Thành nói: "Ngày mai mẹ con tới đây sao?"

Trương Hợp Hoan gật đầu nói: "Chị con cũng sẽ đến."

Trương Gia Thành gật đầu, cô con gái Trương Thập Nguyệt đang học đại học ở Nam Giang, có thể nói cả nhà đoàn tụ rồi, nhưng ông lại không thể đến chung vui được, cũng không biết trong lòng con gái có còn nhớ đến người bố này không nữa? Con trai thì không sao, nhưng hai đứa con gái thì hơi khó.

Trương Gia Thành nghĩ đến chuyện này, trong lòng tràn đầy hối hận, cầm ly rượu lên uống một ngụm lớn.

Trương Hợp Hoan nói: "Bố, năm nay con sẽ không cùng ở cùng bố trong ngày lễ năm nay nữa."

Trương Gia Thành nói: "Bây giờ không phải đang bên cạnh bố sao?"

"Bố, con mời bố một ly!"

Sau khi hai người uống cạn ly, Trương Hợp Hoan vừa rót rượu, vừa nói: " Ông nội có liên hệ với bố không?"

Trương Gia Thành lắc đầu: "Không có, nói chuyện đó làm gì, chúng ta nên sống như thế nào thì cứ sống thế đấy, không nói chủ đề này nữa, uống đi!" Ông vừa mới cầm ly rượu lên, tiếng điện thoại đột nhiên vang lên.

Ông liếc nhìn màn hình, thì ra là Trương Gia Long gọi tới, Nam Giang này quỷ dị quá đi.

Trương Gia Thành trả lời cuộc gọi, Trương Gia Long trong điện thoại kêu ông một tiếng anh, tết trung thu năm nay ông ấy cũng ở lại Nam Giang, ngỏ lời muốn tổ chức một cuộc tụ họp gia đình cùng nhau chung vui dịp tết trung thu này.

Trương Gia Thành cảm thấy chuyện này có chút vội vàng, nếu Trương Gia Long ở Nam Giang đáng lẽ phải nói một tiếng trước chứ, ngày mai là lễ rồi, bây giờ mới gọi điện nói cho ông, chắc là ý muốn nhất thời đây mà.

Trương Gia Long kêu anh nói với Trương Hợp Hoan một tiếng, kêu các em chị cũng tới chung vui.

Trương Hợp Hoan ngồi nghe bên cạnh cảm thấy chuyện này có chút bí ẩn.

Trương Gia Thành trao đổi ánh mắt với con trai, lập tức nói: "Gia Long, nhóc Hoan ngồi bên cạnh tôi, cậu nói thẳng với nó đi." Trương Gia Thành đưa điện thoại cho Trương Hợp Hoan.

Trương Hợp Hoan cầm lấy điện thoại: "Chú, chú định ở lại Nam Giang nghỉ lễ sao?"

Trương Gia Long cười nói: "Đúng vậy, vậy nên chú muốn tổ chức một buổi họp mặt gia đình, chú sẽ đặt khách sạn, đến lúc đó cả gia đình con qua đó chơi."

Trương Hợp Hoan nói: "Sao có thể để chú đặt khách sạn được? Công ty con có sẵn một nhà ăn, con đã chuẩn bị sẵn hết rồi, nếu chú muốn ở lại nghỉ lễ thì cứ qua chỗ con là được, dù sao vấn đề ăn ở có sẵn hết rồi, đồ ăn chắc chắn ngon hơn các nhà hàng khách sạn bình thường nhiều."

Trương Gia Long nói: "Năm nay vẫn là để chú sắp xếp đi, đúng rồi, con nói với chị gái và em gái con nữa nhé."

Trương Hợp Hoan nhạy bén nhận ra điều gì đó, cậu hỏi thăm dò: "Chú, có phải ông nội tới không?"

Trương Gia Long ở đầu bên kia điện thoại sửng sốt một lúc, ông ấy rất khâm phục đứa cháu nhỏ này, khi càng hiểu về Trương Hợp Hoan hơn, ông ấy càng biết rõ đứa cháu này tuyệt đối là người thanh niên xuất sắc nhất trong những người cùng lứa tuổi.

Trương Gia Long nói: "Đúng vậy!"

Trương Hợp Hoan cười nói: "Vậy thì chú càng nên đến chỗ của cháu, chú à, chú vẫn là nhường cơ hội này cho cháu đi, ông nội hiếm khi qua đây, đứa hậu bối như con phải thể hiện thành ý một chút chứ."

Trương Gia Long suy nghĩ một lúc, nói: "Được, vậy ngày mai bọn chú qua chỗ cháu."

Trương Hợp Hoan hỏi số lượng người ngày mai chỉ có hai người bọn họ đến.

Sau khi cúp điện thoại, cậu nhìn thấy bố cậu ngồi thất thần ở đó, chắc là nghe tin ông nội tới Nam Giang làm tâm trạng của ông bị rối loạn.

Trương Hợp Hoan cười nói: "Sao vậy? Bố lớn già đầu rồi còn sợ một người già sao?"

Bình Luận (0)
Comment