Không nói những thứ khác, chỉ tính trong phí tài trợ đã có lợi nhuận, không cần nhắc chi phí bỏ ra làm lợi ích kinh tế, họ là nền tảng trực tuyến nên sẽ quan trọng về độ phổ biến và bình luận hơn thôi.
Mức độ phổ biến và bình luận đại diện cho lưu lượng truy cập, thời đại này lưu lượng truy cập là vua, có lưu lượng truy cập rồi còn lo không thu được tiền sao?
Youku cũng để ý đến chương trình âm thầm mà được chào đón này, Hứa Minh Phong biết về nó có chút muộn nên cố tình gọi điện thoại cho La Bồi Hồng.
La Bồi Hồng nghe anh ta nói chuyện này, lại bật cười hỏi: "Anh hỏi tôi làm gì? Bây giờ tôi còn đang ở Đài truyền hình Nam Giang, anh đi hỏi Trương Hợp Hoan đấy. Nếu như không tiện thì anh có thể đi hỏi Mục Tích Xuân, tôi không có tham gia vào chuyện của Ngôi Sao Mới."
Hứa Minh Phong nói: "Không phải anh thấy quan hệ giữa chúng ta rất thân thiết sao?"
La Bồi Hồng nói: "Anh đừng có tỏ thái độ đó với tôi, tôi với anh đã ly hôn rồi. Bây giờ hai ta cố gắng lắm, cũng chỉ tính là bạn bè bình thường thôi."
"Dù bất cứ cặp vợ chồng này cũng phát triển từ tình cảm bạn bè bình thường, La Hồng này hay là em suy nghĩ lại một chút đi?"
"Nếu hết chuyện rồi, tôi cúp điện thoại đây!"
Hứa Minh Phong nói: "Đừng vội mà, anh thật sự có chuyện đấy. Hôm nay anh xem một chút số liệu của chương trình ‘Trung Hoa Trên Đầu Lưỡi’, có thể nói là thật bất ngờ, chương trình này đã bước vào hạng thứ mười trong hotsearch rồi."
La Bồi Hồng trêu: "Ăn trong bát nhìn trong nồi, tật xấu của anh không bỏ."
Hứa Minh Phong liên tục than khổ: "Từ khi nào anh có tật xấu này rồi chứ?"
La Bồi Hồng nói: "Bộ phim phóng sự này đang làm kỳ cuối tại đài truyền hình hình của bọn tôi. Tôn đài đã dồn hết toàn lực để ủng hộ, nhưng bộ phim phóng sự này đã được kênh Cà Chua hợp tác từ lâu trước đó, bởi vậy bọn tôi chỉ có thể cung cấp được các địa điểm và thiết bị, còn tình hình cụ thể ra sao thì tôi không rõ lắm."
Hứa Minh Phong đầy tiếc hận nói: "Nếu sớm biết như thế, anh đã mua trước rồi."
La Bội Hồng trả lời: "Anh đã biết chuyện về quyền phát sóng trực tiếp cho ‘Tầm Tần Ký’ từ lâu, lúc bán năm mươi triệu cho anh còn chê lên chê xuống."
Hứa Minh Phong bị cô ấy nói đúng tim đen, cười cười xấu hổ: "Em phải biết tình hình lúc đó của anh ra sao, The Voice vẫn chưa có phát sóng, anh lại tiêu năm mươi triệu cho ‘Tầm Tần Ký’ chắc chắn phải bị các ủy viên quản trị nghi ngờ."
"Hứa Minh Phong này, con người của anh vẫn không thể nhìn xa trông rộng được. Tôi hỏi anh một câu, Trương Hợp Hoan làm việc có sai sót lần nào chưa?"
Hứa Minh Phong bị cô ấy hỏi khó mà nhớ lại lúc trước, ngay từ đầu chương trình “Tất cả chúng ta là diễn viên" đã đạt được độ nổi tiếng, nếu không bị người hướng dẫn hắt nước bẩn gây nên tiếng ồn ào lớn, thì cũng sẽ trở thành một chương trình giải trí cấp hiện tượng.
Những lời La Bồi Hồng nói đúng chứ không sai, niềm tin của bản thân anh ta với Trương Hợp Hoan vẫn chưa vững chắc, nhưng chính mình lúc trước cũng đã thể hiện ý nguyện hợp tác với Trương Hợp Hoan, ngược lại thái độ cậu lại khá qua loa rồi lấy chương trình "Trung Hoa Trên Đầu Lưỡi" hợp tác với Cà Chua và Qiqi. Nhìn theo một góc độ khác thì Trương Hợp Hoan muốn lấy được thành công trên nền tảng khác biệt, rồi nâng lên giá trị của mình.
Bây giờ Trương Hợp Hoan đã trở thành người mà giải trí truyền thông vừa chạm có thể phỏng tay, Hứa Minh Phong lại nhớ đến bộ phim kia của Trương Hợp Hoan lúc trước. Bản quyền phát sóng độc quyền là mười triệu, giá tiền này cũng quá mắc, nhưng lẽ như bộ phim đó nổi tiếng thì làm sao? Chuyện này đúng thật nên suy nghĩ thật kỹ.
La Bồi Hồng cúp điện thoại đi, cười lắc đầu. Ánh mắt của cô ấy rơi vào màn hình vi tính, hôm nay xếp hạng của chương trình "Trung Hoa Trên Đầu Lưỡi” đã đứng vị trí thứ năm trên hotsearch rồi, một bộ phim phóng sự mà lấy được độ nổi tiếng như thế thật khiến người ta bất ngờ.
La Bồi Hồng gọi điện thoại cho Trương Hợp Hoan, chúc mừng cậu lấy được thành tích, không ngờ Trương Hợp Hoan đã đến cổng chính. Hôm nay, cậu cố tình đến Đài truyền hình Nam Giang để gặp Tôn Thụ Lập đấy.
La Bồi Hồng đứng dậy đi đến trước cửa sổ nhìn thoáng qua, bắt gặp Trương Hợp Hoan đang lái con xe Cadillac vào trong sân.
Thoáng chốc, Trương Hợp Hoan đã đến phòng làm việc của cô ấy.
La Bồi Hồng mở cửa đón cậu vào: "Sao rồi? Không đến gặp Tôn đài à?"
Trương Hợp Hoan chỉ vào đồng hồ: "Tôi đến đây sớm hơn hai mươi phút, để nói chuyện với chị về mười tệ lần trước."
La Bồi Hồng đi pha trà cho cậu, Trương Hợp Hoan nói: "Chị Hồng đừng làm gì hết, lát nữa tôi sẽ đến chỗ Tôn đài uống, trà của ông ta uống ngon hơn nhiều.
La Bồi Hồng cười nói: "Mới vừa rồi Hứa Minh Phong có gọi điện thoại đến nhắc về cậu, thế mà bây giờ cậu đã đến rồi, Nam Giang này thật linh thiêng đấy."