Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 1118 - Chương 1118: Rất Khôn Khéo (1)

Chương 1118: Rất khôn khéo (1) Chương 1118: Rất khôn khéo (1)

Trương Hợp Hoan vui vẻ nói: "Tôi không phải là anh, nếu tôi là anh thì lúc trước đã giành quyền phát sóng độc quyền với giá mười triệu rồi."

Câu không nhẹ không nặng như vậy hiển nhiên đã khiến Hứa Minh Phong sững người, anh ta có hơi lúng túng cười hề hề nói tiếp: "Gần đây có dự án nào tốt, chúng ta lại hợp tác đi."

Trương Hợp Hoan nói: "Được! Nếu tôi có dự án thì sẽ thông báo cho anh trước."

Sau khi điện thoại vừa ngắt, La Bồi Hồng cười tủm tỉm nhìn cậu. Trương Hợp Hoan không có giấu cô ấy nghe cuộc điện thoại vừa rồi, cho nên cô ấy có thể đoán được đại khải nội dung của cuộc trò chuyện: "Thế nào? Hứa Minh Phong muốn mua bộ phim của cậu hả?"

Trương Hợp Hoan gật đầu nói: "Năm triệu sẽ lập tức thanh toán, năm triệu còn lại sẽ được thanh toán dưới hình thức quảng cáo."

La Bồi Hồng nói: "Tầm nhìn hạn hẹp, không quyết đoán giống như Qiyi."

Trương Hợp Hoan nói: "Chuyện này cũng không thể trách được anh ta, anh ta đang là giám đốc điều hành của Youku. Tuy địa vị của Quách Khải Toàn ở Qiyi Video không cao, nhưng anh trai của anh ta cũng là CEO, quyền nói chuyện của Quách Khải Ca còn lớn hơn."

La Bồi Hồng rất hiểu rõ tính cách chồng cũ của mình, cô ấy thở dài hạ giọng nói: "Nếu không nhờ cậu giúp làm The Voice cho anh ta, thì anh ta đã phải cuốn gói rời khỏi đó từ lâu rồi."

Trương Hợp Hoan nghe được sự oán giận trong lời nói của cô ấy, lại bật cười: "Khi nào chị đến vậy chị Hồng?"

La Bồi Hồng nói: "Cuối năm, trước khi bộ phim của cậu chiếu trước thì chuyện "Tầm Tần Ký" bên này cũng như thế, chứ không Tôn đài sẽ buồn lắm."

Trương Hợp Hoan nhìn đồng hồ, tạm biệt cô ấy rồi đi đến văn phòng của giám đốc nhà đài.

Tôn Thụ Lập có chuyện quan trọng mới gặp Trương Hợp Hoan, giấy phép của Đài truyền hình vệ tinh Nam Giang đã được phê duyệt, nội bộ đã thông báo cho ông ấy và sẽ công bố cho công chúng vào cuối năm. Nhưng cấp trên cũng đã bắt đầu thay đổi công việc của ông ấy, thăng chức cho ông ấy lên làm thư ký của tập đoàn phát thanh và truyền thông của Nam Giang.

Trương Hợp Hoan vừa nghe đã hiểu, vị giám đốc nhà đài sắp kế nhiệm Tôn Thụ Lập chắc chắn có lai lịch rất sâu xa. Sau khi Đài truyền hình vệ tinh Nam Giang nhận được giấy phép rất vui mừng, chuyện này tương đương với việc họ nhặt được một chiến tích lẫy lừng.

Tâm trạng của Tôn Thụ Lập rõ ràng rất chán nản, tuy ông ấy cũng lên chức rồi nhưng ông ấy không còn hy vọng nhìn thấy tập đoàn truyền hình vệ tinh Nam Giang do chính tay mình thành lập được nữa. Trước mắt, tin tức này vẫn chưa được công bố ra bên ngoài, Tôn Thụ Lập cảm thấy rất thất vọng, nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có thể tâm sự với Trương Hợp Hoan.

Trương Hợp Hoan có thể hiểu được nỗi u sầu của Tôn Thụ Lập, bản thân bỏ ra bao nhiêu công sức, đến cuối cùng bị người ta gặt mất thành quả. Thật ra chuyện này cũng không có gì phải buồn phiền, đơn giản là ông ấy không thể tự tay treo bảng hiệu của vệ tinh lên thôi. Tình hình chung thì truyền hình vệ tinh Nam Giang là một phần của tập đoàn phát thanh và truyền hình Nam Giang, ngay cả khi có giám đốc nhà đài mới thì Tôn Thụ Lập vẫn là người lãnh đạo trực tiếp.

Trương Hợp Hoan nói: "Tôi cảm thấy chuyện này rất đáng chúc mừng mà Tôn đài, ông đã đến tuổi này rồi còn có thể thăng chức là chuyện đáng vui."

Tôn Thụ Lập thở dài nói: "Chúc mừng cái rắm, thật sự thì cấp bậc hiện tại của tôi không thay đổi nhiều, ai trong tập đoàn phát thanh và truyền hình Nam Giang mà tôi không biết đâu? Nơi này giống như thời nhà Chu, phía dưới toàn là các chư hầu của đám đó." Còn có một nguyên nhân khiến Tôn Thụ Lập u sầu, chính là lên chức vị kia rồi cũng không còn quyền lực giống bây giờ nữa.

Trương Hợp Hoan nói: "Ở tuổi này của ông thì danh lợi cũng chỉ là mây trôi, nếu ông cảm thấy khó chịu thì ông có thể đến công ty của tôi với tư cách là nhà tư vấn."

Tôn Thụ Lập nói: "Không phải tôi quan trọng danh lợi gì, mà cảm thấy khó chịu. Cậu nói xem, chúng tôi làm việc đến sức đầu mẻ trán để công bố được giấy phép của truyền hình vệ tinh, cuối cùng là người khác treo lên chứ không phải là chúng tôi."

Trương Hợp Hoan nhìn thoáng qua ông ấy: "Ai treo cũng không liên quan, sự thật vẫn còn ở đó, không ai thay đổi được."

Tôn Thụ Lập nói: "Tôi có nghe một ít chuyện, cậu nghe một chút đi Tiểu Trương."

Trương Hợp Hoan nhẹ gật đầu.

Tôn Thụ Lập đốt điếu thuốc rồi rít một hơi: "Người mới thay thế tôi tên là Viên Quang Minh, cậu ta với Kiều Thắng Thiên có mối quan hệ cực kỳ tốt."

Trương Hợp Hoan nghe thế lại cảm giác nặng nề, cuối cùng anh cũng hiểu lý do ông Tôn gọi bản thân đến đây là gì. Ông Tôn cho rằng chuyện này là một cái bẫy, mọi chuyện đều đan xen luẩn quẩn với nhau.

Kiều Thắng Thiên là một người rất khôn khéo, ngay từ đầu anh ta đồng ý giúp đỡ Kiều Thắng Nam là nể mặt, nhưng không được lợi ích thì Kiều Thắng Thiên cũng sẽ không tùy tiện làm. Tôn Thụ Lập đang âm thầm ám chỉ cậu rằng Kiều Thắng Thiên giúp đỡ giấy phép của vệ tinh cũng là đang theo dõi miếng bánh của anh ta, cho nên từ ban đầu anh ta đã không có ý định cho Tôn Thụ Lập ăn miếng bánh này rồi.

Bình Luận (0)
Comment